- New Vietnamese Bible 2014
Ê-xê-chi-ên
Ê-XÊ-CHI-ÊN
Ê-xê-chi-ên
Êxê
Ê-XÊ-CHI-ÊN
Giới Thiệu
Tiên tri Ê-xê-chi-ên sống lưu đày ở Ba-by-lôn trong thời gian trước và sau khi thành Giê-ru-sa-lem bị hủy phá vào năm 586 Trước Công Nguyên. Người rao truyền sứ điệp của mình cho cả người Do Thái bị lưu đày ở Ba-by-lôn lẫn người ở tại Giê-ru-sa-lem.
Sách Ê-xê-chi-ên gồm có sáu phần:
Chúa kêu gọi Ê-xê-chi-ên làm tiên tri.
Cảnh cáo dân chúng về những hình phạt của Chúa và về sự sụp đổ của thành Giê-ru-sa-lem.
Các hình phạt dành cho các nước đã áp bức dân Chúa.
Lời an ủi dân Do Thái sau khi thành Giê-ru-sa-lem sụp đổ và lời hứa về một tương lai huy hoàng cho họ.
Những lời tiên tri chống lại Gót.
Sứ điệp về một đền thờ được phục hồi và một quốc gia được phục hồi.
Ê-xê-chi-ên là một tiên tri đầy đức tin và trí tưởng tượng rất phong phú. Sứ điệp của ông là những khải tượng mang nhiều hình ảnh biểu tượng. Tiên tri Ê-xê-chi-ên nhấn mạnh đến sự đổi mới tấm lòng, phục hưng tâm linh cũng như trách nhiệm cá nhân về đời sống đạo đức của mỗi người. Ê-xê-chi-ên công bố sứ điệp hy vọng về một đời sống đổi mới cho nước Do Thái. Trong cương vị của một thầy tế lễ, Ê-xê-chi-ên cũng quan tâm đến đền thờ và sự thánh thiện.
Bố Cục
1. Sự kêu gọi của Ê-xê-chi-ên. 1:1–3:27
2. Sự hình phạt dân Do Thái. 4:1–24:27
3. Hình phạt trên các nước. 25:1–32:32
4. Dân Do Thái được phục hồi. 33:1–48:35
Khải Tượng Về Sự Vinh Quang Của Đức Chúa Trời
Vào năm thứ ba mươi, ngày năm tháng tư; tôi đang ở giữa những người bị lưu đày tại kinh Kê-ba; các tầng trời mở ra và tôi thấy một khải tượng của Đức Chúa Trời.
Ngày năm tháng ấy, vào năm thứ năm từ khi vua Giê-hô-gia-kin bị lưu đày Lời của CHÚA đến cùng Ê-xê-chi-ên, con trai của Bu-xi thầy tế lễ đang ở trong xứ của người Canh-đê, bên bờ kinh Kê-ba; tại đó bàn tay của CHÚA đặt trên người.
Tôi nhìn và kìa một trận cuồng phong từ phương bắc thổi đến; một đám mây lớn và lửa chớp nhoáng sáng rực chung quanh; từ giữa nó có cái gì như kim loại bóng loáng ở giữa lửa. Tại trung tâm, có cái gì giống như bốn con sinh vật và hình dạng thế này: Nó giống như hình người. Mỗi con có bốn mặt và bốn cánh; các chân thẳng, bàn chân như bàn chân bò, sáng rực như đồng thau bóng loáng; dưới các cánh ở bốn bên đều có tay người. Bốn con thú có mặt và cánh như sau: Cánh của con này tiếp giáp với cánh của con kia; mỗi con cứ đi thẳng tới trước mặt, khi đi không quay lui.
Mặt chúng giống như thế này: mỗi con có mặt người; mỗi con trong bốn con có mặt sư tử bên phải, mỗi con trong bốn con có mặt bò bên trái, mỗi trong bốn con có mặt chim ưng; mặt của chúng là như thế. Các cánh giương lên cao; mỗi con có một cặp cánh tiếp giáp với cánh của con kia; cặp cánh kia che thân mình. Mỗi con đi thẳng tới trước mặt; đi tới nơi nào thần dẫn dắt và không quay lui khi đi. Hình dạng con sinh vật1:13 LXX: ở giữa giống như than lửa cháy; như bó đuốc đi tới đi lui giữa con sinh vật; lửa sáng rực và có chớp từ lửa phát ra. Con sinh vật chạy tới, chạy lui như ánh chớp.
Khi tôi nhìn xem các sinh vật, kìa có một bánh xe trên đất bên cạnh sinh vật, mỗi bánh xe cho một con sinh vật bốn mặt.1:15 Ctd: mỗi bánh xe cho một trong bốn mặt Hình dáng và cấu trúc của các bánh xe giống như bích ngọc sáng ngời; bốn bánh xe đều giống nhau. Hình dáng và cấu trúc các bánh xe như một bánh xe lồng trong một bánh xe khác. Khi sinh vật đi, nó đi theo hướng của một trong bốn mặt và không quay qua quay lại trong khi đi. Vòng bánh xe to lớn và dễ sợ; cả bốn vòng bánh xe đều đầy mắt chung quanh.
Khi các sinh vật di chuyển, các bánh xe cũng di chuyển bên cạnh; khi các sinh vật cất lên khỏi đất, các xe cũng cất lên theo. Bất cứ nơi nào thần muốn đi, các sinh vật đi đến và các bánh xe cất lên theo bên cạnh; vì thần của các sinh vật ở trong các bánh xe. Khi các sinh vật di chuyển, các bánh xe di chuyển; khi các sinh vật đứng lại, các bánh xe cũng đứng lại; khi các sinh vật cất lên khỏi đất, các bánh xe cũng cất lên bên cạnh, vì thần của các sinh vật ở trong các bánh xe.
Trên đầu các sinh vật có cái gì giống cái vòm thủy tinh sáng ngời, dễ sợ; giải rộng trên đầu chúng. Dưới vòm là hai cánh giương thẳng ra, cái này hướng về cái kia; mỗi con sinh vật có hai cánh che thân thể bên này và bên kia. Khi chúng đi, tôi nghe tiếng của các cánh chúng nó như tiếng nước lớn, như tiếng Đấng Toàn Năng, tiếng ồn ào của một đoàn quân. Khi chúng đứng lại, các cánh rủ xuống.
Có một tiếng nói trên vòm phía trên đầu sinh vật. Khi chúng đứng lại, các cánh rủ xuống. Phía trên cái vòm ở trên đầu các sinh vật có cái gì giống như cái ngai bằng ngọc bích, trên cái giống như ngai đó có cái gì giống như hình người. Tôi thấy từ thắt lưng trở lên giống như đồng thau sáng loáng, như lửa bao quanh; từ thắt lưng trở xuống, tôi thấy giống như lửa và hào quang chung quanh. Tôi thấy hào quang chung quanh như cái mống trên mây khi trời mưa.
Sự ấy giống như vinh quang của CHÚA. Khi tôi thấy điều ấy, tôi cúi mặt xuống và nghe tiếng phán.
Khải Tượng Cuộn Sách
Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy đứng dậy trên chân ngươi; Ta sẽ phán với ngươi.” Khi Ngài phán với tôi, thần vào trong tôi, làm cho tôi đứng lên trên chân mình. Tôi nghe Ngài phán với tôi:
“Hỡi con người, Ta sai ngươi đến cùng con dân Y-sơ-ra-ên, đến cùng một nước phản nghịch, chúng đã phản nghịch cùng Ta, chúng nó và tổ tiên chúng nó đã phạm tội nghịch Ta cho đến ngày nay. Ta sai ngươi đến cùng các con dân mặt mày lì lợm, tấm lòng chai đá; hãy đến cùng chúng và phán rằng CHÚA phán như vầy: Dù chúng chịu nghe hay không chịu nghe, vì chúng là nhà phản nghịch, thì chúng cũng biết rằng có một tiên tri ở giữa vòng chúng. Còn ngươi, hỡi con người, đừng sợ chúng nó, cũng đừng sợ những lời chúng nó nói; dù gai góc bao quanh ngươi, ngươi ngồi trên bọ cạp, đừng sợ các lời chúng nói, chớ kinh hoảng vì bộ mặt chúng nó vì chúng là nhà phản nghịch. Ngươi hãy phán lời của Ta cho chúng nó, dù chúng nó chịu nghe hay không chịu nghe, vì chúng nó là những kẻ phản nghịch. Còn ngươi, hỡi con người, hãy nghe lời Ta phán cùng ngươi, đừng phản nghịch như nhà phản nghịch ấy, hãy há miệng và ăn điều Ta ban cho ngươi.”
Tôi nhìn, kìa có một bàn tay chìa ra cho tôi; trong tay có một cuộn sách. Cuộn sách mở ra trước mặt tôi, có chữ viết cả mặt trong lẫn mặt ngoài; ấy là những lời than vãn, khóc lóc và khốn nạn.
Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy ăn cái gì ngươi thấy, hãy ăn cuộn sách này và đi nói cho nhà Y-sơ-ra-ên.” Tôi mở miệng và ăn cuộn sách ấy.
Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy ăn cuộn sách này vào bụng, hãy làm cho đầy ruột gan cuộn sách mà Ta ban cho ngươi.” Tôi ăn cuộn sách và nó ngọt như mật trong miệng tôi.
Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy đi đến nhà Y-sơ-ra-ên và phán cùng chúng các lời của Ta. Vì ngươi không phải được sai đến cùng một dân tộc ngoại quốc, nói tiếng khó hiểu nhưng đến cùng nhà Y-sơ-ra-ên. Ngươi không phải được sai đến cùng các dân tộc ngoại quốc, nói tiếng khó hiểu và lời nói của họ ngươi không hiểu được. Nếu Ta sai ngươi đến với chúng nó ắt chúng nó đã nghe ngươi. Nhà Y-sơ-ra-ên sẽ không nghe ngươi vì chúng nó không muốn nghe Ta. Vì cả nhà Y-sơ-ra-ên đều cứng đầu và lòng chai đá. Này, Ta sẽ làm mặt ngươi cứng như mặt chúng nó và trán ngươi cứng như trán chúng nó. Ta sẽ ban cho ngươi trán cứng như kim cương, cứng hơn đá lửa. Đừng sợ chúng nó, chớ kinh hoảng vì bộ mặt chúng nó, vì chúng là nhà phản nghịch.”
Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy nhận vào lòng và lấy tai nghe tất cả những lời Ta phán cùng ngươi. Hãy đi đến cùng những người bị lưu đày, đến cùng dân ngươi, hãy phán cùng chúng nó, nói với chúng rằng: CHÚA phán như vầy, dù chúng chịu nghe hay không chịu nghe.”
Ê-xê-chi-ên Ở Tại Kinh Kê-ba
Bấy giờ thần cất tôi lên, tôi nghe phía sau tôi có tiếng động lớn ầm ầm rằng: Đáng chúc tụng sự vinh quang của CHÚA ở nơi Ngài. Tôi nghe tiếng động lớn ầm ầm, tiếng vỗ cánh của con sinh vật chạm vào nhau và tiếng bánh xe bên hông chúng. Thần cất tôi lên, đem tôi đi; tôi đi trong lòng cay đắng, tức giận. Tay của CHÚA đặt mạnh trên tôi. Tôi đến cùng những người bị lưu đày ở Tên-a-víp, bên bờ kinh Kê-ba là nơi họ định cư; tôi ngồi đó choáng váng đến bảy ngày ở giữa họ.
Cuối bảy ngày, có lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, Ta đặt ngươi làm người canh giữ nhà Y-sơ-ra-ên. Khi nào ngươi nghe lời Ta phán, hãy cảnh cáo chúng nó cho Ta. Khi Ta phán với kẻ ác rằng: Ngươi chắc sẽ chết nhưng ngươi không cảnh cáo nó, không nói lời cảnh cáo kẻ ác để nó tránh con đường ác hầu được sống. Kẻ ác đó sẽ chết vì tội lỗi nó nhưng Ta sẽ đòi máu nó nơi tay ngươi. Nhưng nếu ngươi cảnh cáo kẻ ác mà nó không từ bỏ điều ác cùng đường dữ, nó sẽ chết vì tội lỗi nó, nhưng ngươi được thoát mạng.
Khi một người công chính từ bỏ công chính và phạm tội; Ta sẽ đặt chướng ngại trước mặt nó và người ấy sẽ chết vì tội lỗi. Nhưng ngươi không cảnh cáo nó; việc công chính người ấy đã làm sẽ không còn được nhớ đến, nhưng Ta sẽ đòi máu nó nơi tay ngươi. Nếu ngươi cảnh cáo người công chính đừng phạm tội; người ấy không phạm tội nên sẽ sống vì đã nghe lời cảnh cáo, còn ngươi được thoát mạng.” Tay CHÚA đặt trên tôi và Ngài phán với tôi: “Hãy đứng dậy, đi ra ngoài cánh đồng và tại đó Ta sẽ phán với ngươi.” Tôi đứng dậy và đi ra ngoài cánh đồng. Kìa vinh quang của CHÚA ở tại đó, như vinh quang mà tôi đã thấy bên bờ kinh Kê-ba, tôi cúi mặt xuống.
Thần vào trong tôi, nâng tôi đứng lên trên chân và phán bảo tôi: “Hãy vào và giam mình trong nhà. Hỡi con người, này, chúng nó sẽ cột ngươi bằng dây, ngươi sẽ bị cột với chúng nó và không thể đi ra giữa chúng nó. Lưỡi ngươi sẽ dính vào hàm và ngươi sẽ câm; ngươi sẽ không còn là người quở trách chúng nó nữa vì chúng nó là nhà phản nghịch. Nhưng khi Ta phán với ngươi, Ta sẽ mở miệng ngươi và ngươi hãy phán cùng chúng nó: ‘CHÚA phán như vầy,’ ai chịu nghe, hãy nghe; ai không chịu nghe, sẽ không nghe. Vì chúng nó là nhà phản nghịch.
Thành Giê-ru-sa-lem Bị Bao Vây
Còn ngươi, hỡi con người, hãy lấy một viên gạch để trước mặt ngươi và khắc trên ấy thành Giê-ru-sa-lem. Ngươi hãy công hãm thành, xây tường bao vây, đắp mô chung quanh, dựng trại đóng quân tấn công và đặt máy phá thành xung quanh nó. Hãy lấy một cái chảo sắt, đặt nó như bức tường sắt giữa ngươi và thành, ngươi hãy xoay mặt hướng về phía nó, nó sẽ bị vây và ngươi sẽ vây hãm nó. Đây là một dấu hiệu cho nhà Y-sơ-ra-ên.
Ngươi hãy nằm nghiêng bên trái, đặt tội lỗi nhà Y-sơ-ra-ên trên ngươi; Ngươi nằm như thế bao nhiêu ngày thì mang lấy tội lỗi chúng nó bấy nhiêu ngày. Ta đã định cho ngươi số ngày bằng với số năm tội lỗi, ba trăm chín mươi ngày và ngươi sẽ mang tội lỗi nhà Y-sơ-ra-ên như vậy.
Khi các ngày này chấm dứt, một lần nữa, ngươi hãy nằm nghiêng mình bên phải; ngươi sẽ mang tội lỗi nhà Giu-đa. Ta đã định cho ngươi bốn mươi ngày, mỗi ngày cho một năm. Ngươi hãy xoay mặt hướng về sự vây hãm thành Giê-ru-sa-lem và với cánh tay trần phán tiên tri nghịch cùng nó. Này Ta sẽ lấy dây cột ngươi để ngươi không thể xoay qua bên này hay bên kia cho đến khi các ngày vây hãm ngươi chấm dứt.
Ngươi hãy lấy lúa mì, lúa mạch, đậu, đậu lăng, kê và lúa đại mạch, để chúng vào trong một bình, dùng làm bánh ăn. Ngươi nằm nghiêng bao nhiêu ngày thì ăn bánh ấy trong bấy nhiêu ngày, tức là ba trăm chín mươi ngày. Đồ ăn ngươi sẽ ăn cân nặng hai mươi sê-ken4:10 Một shê-ken nặng khoảng 11.40g mỗi ngày; ngươi phải ăn vào cùng một thì giờ nhất định mỗi ngày. Nước cũng sẽ được lường, ngươi sẽ uống một phần sáu hin4:11 Mỗi hin đựng khoảng 6.50l vào cùng một thì giờ nhất định. Ngươi sẽ ăn bánh lúa mạch được nướng bằng phân người ở trước mắt chúng.” CHÚA phán: “Con dân Y-sơ-ra-ên sẽ ăn bánh ô uế như vậy tại giữa vòng các nước mà Ta đuổi chúng nó đến.”
Nhưng tôi nói: “Ôi, lạy CHÚA, tôi chưa hề tự làm ô uế mình; từ nhỏ đến giờ tôi không hề ăn con vật chết tự nhiên hay bị thú dữ cắn xé; thịt ô uế cũng không vào miệng tôi.”
Ngài phán với tôi: “Này, Ta cho ngươi dùng phân bò thay cho phân người để nướng bánh.”
Ngài phán với tôi: “Hỡi con người, này, Ta sẽ phá vỡ nguồn cung cấp thực phẩm trong Giê-ru-sa-lem. Chúng nó sẽ ăn bánh theo cân lượng khẩu phần và sợ sệt; chúng sẽ uống nước bị đong lường và kinh hoàng. Như thế, thực phẩm và nước uống khan hiếm; người Ta nhìn nhau kinh hoàng và bị tiêu diệt trong tội lỗi mình.
Lưỡi Gươm Nghịch Cùng Giê-ru-sa-lem
Còn ngươi, hỡi con người, hãy lấy một cây gươm bén như dao thợ cạo; hãy cạo đầu và râu rồi lấy một cái cân để cân và chia tóc. Ngươi hãy đốt một phần ba tóc trong thành khi những ngày bao vây chấm dứt; lấy gươm chặt một phần ba kia ở chung quanh thành và rải một phần ba còn lại trong gió, còn Ta sẽ rút gươm ra đuổi theo chúng. Ngươi cũng lấy một ít sợi tóc ở đó cột vào vạt áo mình. Ngươi lại lấy một số từ các sợi tóc ấy và ném vào giữa đám lửa để đốt đi; từ đó ngọn lửa sẽ phát cháy trên khắp nhà Y-sơ-ra-ên.
CHÚA phán như vầy: Đây là Giê-ru-sa-lem mà Ta đã đặt giữa các quốc gia, các nước bao quanh nó. Y-sơ-ra-ên đã phản nghịch chống lại các sắc lệnh và quy luật của Ta; gian ác hơn các quốc gia, các nước chung quanh; chúng từ khước, không sống theo các sắc lệnh và quy luật của Ta.
Cho nên, CHÚA phán như vầy: Vì các ngươi rối loạn hơn các nước chung quanh; không sống theo các quy luật Ta, không làm theo các mạng lệnh Ta; cũng không theo nổi luật lệ của các nước chung quanh.
Cho nên, CHÚA phán như vầy: Này, Ta, chính Ta chống lại các ngươi; Ta sẽ phán xét các ngươi trước mắt các nước. Vì mọi sự ghê tởm của ngươi, Ta sẽ làm giữa ngươi một điều mà Ta chưa bao giờ làm và cũng sẽ không bao giờ làm như thế nữa. Cho nên, giữa vòng ngươi, cha sẽ ăn thịt con cái, con cái ăn thịt cha; Ta sẽ phán xét ngươi và rải những kẻ sống sót của ngươi ra khắp mọi phương. Cho nên, CHÚA phán: Chắc chắn như Ta hằng sống, vì các ngươi đã làm ô uế đền thánh Ta bằng các đồ gớm ghiếc, ghê tởm; Ta cũng sẽ cắt bỏ ngươi, mắt Ta sẽ không đoái nhìn và Ta cũng không thương xót. Một phần ba các ngươi sẽ chết vì dịch lệ hoặc bị hủy diệt vì đói kém giữa vòng các ngươi; một phần ba sẽ ngã chết vì gươm giáo xung quanh ngươi; một phần ba bị tản lạc khắp các phương và Ta sẽ rút gươm đuổi theo chúng.
Cơn giận của Ta sẽ được tỏ ra, Ta sẽ đổ cơn giận Ta trên chúng nó rồi Ta sẽ thỏa giận. Chúng nó sẽ biết rằng chính Ta, CHÚA, đã phán với chúng trong sự ghen tuông khi Ta đổ cơn giận Ta trên chúng.
Hơn thế nữa, Ta sẽ làm cho ngươi trở nên hoang phế, làm cớ chế nhạo cho những nước chung quanh và trước mắt mọi kẻ qua lại. Ngươi sẽ là sự chế nhạo, chê cười, cảnh cáo và kinh hoàng cho những nước chung quanh khi Ta dùng sự thịnh nộ, giận dữ và trừng phạt nặng nề để phán xét ngươi; chính Ta, CHÚA đã phán như vậy. Khi Ta bắn mũi tên đói kém và chết chóc vào các ngươi là những kẻ đáng bị hủy diệt; Ta bắn để hủy diệt các ngươi, Ta cũng thêm đói kém cho các ngươi và phá bỏ nguồn thực phẩm của các ngươi. Ta sẽ sai đói kém và thú dữ đến với các ngươi; chúng sẽ cướp mất con cái các ngươi; dịch lệ và máu sẽ tràn qua các ngươi; Ta sẽ đem gươm giáo đến cùng các ngươi. Chính Ta là CHÚA, đã phán như vậy.”
Lời Tiên Tri Phán Xét Sự Thờ Thần Tượng
Lời của CHÚA đến với tôi rằng: “Hỡi con người, hãy hướng mặt về phía các núi của Y-sơ-ra-ên và phán tiên tri nghịch lại chúng. Hãy nói với các núi của Y-sơ-ra-ên: ‘Hãy nghe lời của CHÚA phán như vầy cùng các núi, các đồi, khe núi và thung lũng: Này, chính Ta sẽ đem gươm giáo chống các ngươi; Ta sẽ hủy diệt những nơi thờ tự6:3 Nt: nơi cao của các ngươi. Những bàn thờ của các ngươi sẽ bị phá hủy; những hương án của các ngươi sẽ bị đập bể; Ta sẽ ném những kẻ bị giết của các ngươi trước mặt các tượng thần các ngươi. Ta sẽ đặt các xác chết của dân Y-sơ-ra-ên trước mặt các tượng thần của chúng nó và Ta sẽ rải xương các ngươi chung quanh bàn thờ của các ngươi. Nơi nào ngươi cư trú, các thành của ngươi sẽ bị hoang phế, những nơi thờ tự của ngươi sẽ bị phá hủy; vậy, những bàn thờ của ngươi sẽ bị hoang tàn và phá hủy, các tượng thần của các ngươi sẽ bị đập phá và hủy hoại, các hương án của các ngươi sẽ bị chặt xuống và công việc của các ngươi sẽ bị quét sạch. Những kẻ bị giết trong vòng các ngươi sẽ ngã gục và các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA.
Nhưng Ta sẽ chừa lại một số trong các ngươi, là những người thoát khỏi gươm giáo ở các quốc gia khi các ngươi bị tản lạc ra các nước. Những kẻ được thoát sẽ nhớ đến Ta tại các nước chúng bị lưu đày; thế nào lòng Ta đã tan nát vì tấm lòng tà dâm của chúng nó khi chúng nó lìa bỏ Ta; mắt tà dâm của chúng nó chạy theo các tượng thần. Chúng nó sẽ gớm chính chúng nó vì những điều ác chúng đã làm và mọi hành động ghê tởm của mình. Rồi chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA, lời Ta đã phán về việc đem tai họa này đến cùng chúng nó không phải là lời hư không.
CHÚA phán như vầy: Hãy vỗ tay, giậm chân và kêu lên: Hỡi ôi! về tất cả những điều gian ác, ghê tởm của nhà Y-sơ-ra-ên. Chúng nó sẽ ngã vì gươm giáo, đói kém và dịch lệ. Những kẻ ở xa sẽ chết vì dịch lệ, những kẻ ở gần sẽ ngã vì gươm giáo, những kẻ sống sót và còn lại sẽ chết vì đói kém; Ta sẽ làm thành cơn giận của Ta đối với chúng nó như thế. Các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA khi những kẻ chết của các ngươi nằm giữa các tượng thần, chung quanh các bàn thờ, trên mọi đồi cao, trên các đỉnh núi, dưới mọi cây xanh, dưới mọi cây sồi rậm rạp; là những nơi chúng nó dâng hương thơm ngào ngạt cho các tượng thần của chúng nó. Ta sẽ giương tay chống chúng nó, Ta sẽ làm cho đất, nơi chúng cư trú, trở nên hoang vu, hủy hoại từ sa mạc cho đến Đíp-lát,6:14 Một vài văn bản cổ ghi: Rip-lát bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA.’ ”
Tai Họa Sắp Đến Cho Y-sơ-ra-ên
Lời của CHÚA phán cùng Ta: “Ngươi, hỡi con người, CHÚA phán như vầy với đất Y-sơ-ra-ên: Tận cùng đã đến, sự tận cùng đã đến trên bốn phương đất. Giờ đây, sự tận cùng ngươi đã đến. Ta sẽ đổ cơn thịnh nộ Ta trên ngươi. Ta sẽ đoán phạt ngươi tùy theo đường lối ngươi, Ta sẽ báo trả ngươi mọi điều ghê tởm ngươi đã làm. Mắt Ta sẽ không đoái nhìn ngươi và không thương xót ngươi; Ta sẽ trừng phạt ngươi vì các đường lối ngươi và những điều ghê tởm ở giữa ngươi. Bấy giờ ngươi sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.
CHÚA phán như vầy: Tai họa này đến tai họa khác, kìa tai họa đã đến. Tận cùng đã đến, tận cùng đã đến, kìa sự tận cùng đã đến trên ngươi. Hỡi dân cư trong vùng, sự bất hạnh của ngươi đã đến, thì giờ đã đến, ngày đã gần; sẽ có sự náo động chứ không phải reo hò trên núi. Giờ đây Ta sẽ đổ ngay cơn thịnh nộ trên ngươi, Ta sẽ làm thành cơn giận Ta trên ngươi. Ta sẽ đoán phạt ngươi tùy theo đường lối ngươi, Ta sẽ báo trả ngươi mọi điều ghê tởm ngươi đã làm. Mắt Ta sẽ không đoái nhìn ngươi và không thương xót ngươi; Ta sẽ trừng phạt ngươi vì các đường lối ngươi và những điều ghê tởm ở giữa ngươi. Bấy giờ ngươi sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA, Đấng đã đánh phạt.
Này, ngày ấy đây; kìa nó đã đến, sự bất hạnh ngươi đã xuất hiện; gậy đã trổ bông, sự kiêu căng đã nứt lộc. Sự cường bạo đã nổi lên như cây gậy gian ác; không một ai trong chúng nó sẽ tồn tại; không còn đám đông, không còn của cải, không còn gì xuất sắc giữa vòng chúng. Thì giờ đã tới, ngày đã đến. Kẻ mua chớ vui mừng, người bán chớ than khóc, vì cơn thịnh nộ đổ xuống trên cả đám. Vì kẻ bán sẽ không trở lại chuộc vật mình đã bán khi cả hai vẫn còn sống. Vì khải tượng về cả đám đông sẽ không bị thu hồi và vì tội lỗi của mình, không ai giữ được mạng sống. Chúng nó đã thổi kèn và mọi sự đều sẵn sàng nhưng không ai ra trận vì cơn thịnh nộ Ta đổ xuống trên cả đám.
Bên ngoài có gươm giáo, bên trong thì dịch lệ và đói kém. Kẻ ở ngoài đồng sẽ chết vì gươm giáo, còn kẻ ở trong thành sẽ bị đói kém và dịch lệ tiêu diệt. Nếu có ai sống sót thoát nạn, chúng sẽ ở trên các núi như bồ câu nơi thung lũng; tất cả chúng nó mỗi người sẽ than khóc vì tội lỗi mình. Mọi bàn tay sẽ trở nên yếu đuối, mọi đầu gối mềm nhũn như nước. Chúng sẽ mặc áo vải gai thô và sự kinh hoàng bao phủ họ. Mọi mặt đều hổ thẹn và đầu bị cạo trọc. Chúng sẽ ném bạc ra đường và vàng của chúng trở nên ô uế. Vàng bạc sẽ không giải cứu được chúng trong ngày thịnh nộ của CHÚA, không làm cho chúng hết đói, không làm cho chúng no bụng. Vì ấy là vật làm chúng vấp ngã vào tội lỗi. Từ những đồ nữ trang đẹp đẽ mà chúng rất kiêu hãnh, chúng làm thành những tượng thần ghê tởm, những vật gớm ghiếc. Cho nên Ta sẽ làm các vật ấy thành đồ ô uế cho chúng. Ta sẽ trao những đồ ấy cho những người ngoại quốc như của cướp, cho những kẻ gian ác trên đất như chiến lợi phẩm, chúng sẽ làm cho ô uế. Ta sẽ quay mặt Ta khỏi chúng nó, chúng nó sẽ làm ô uế nơi quí giá của Ta, kẻ cướp sẽ vào đó và làm ô uế nó.
Hãy chuẩn bị xiềng xích vì đất đầy dẫy tội đổ máu và thành thì đầy cường bạo. Ta sẽ đem dân độc ác nhất trong các dân đến chiếm lấy nhà cửa chúng nó. Ta sẽ tiêu diệt sự kiêu căng của những kẻ hùng mạnh và các Nơi Thánh của chúng sẽ bị làm ô uế. Khi thống khổ đến, chúng tìm kiếm sự bình an nhưng không thấy. Tai họa này đến tai họa khác kéo đến; tin đồn này đến tin đồn khác dồn dập. Chúng sẽ luống công tìm khải tượng nơi đấng tiên tri; lời giáo huấn của thầy tế lễ cùng sự cố vấn của các trưởng lão đều bị hủy diệt. Vua sẽ than khóc, hoàng tử sẽ mặc lấy sự sụp đổ hoàn toàn, bàn tay của dân chúng trong nước sẽ run rẩy. Ta sẽ đối xử với chúng tùy theo các đường lối của chúng; Ta sẽ phán xét chúng nó theo tiêu chuẩn đoán xét của chúng nó, rồi chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.”
Khải Tượng Về Sự Thờ Hình Tượng Của Dân Do Thái
Vào ngày năm tháng sáu, năm thứ sáu, khi tôi đang ngồi trong nhà và các trưởng lão Giu-đa ngồi trước mặt tôi; lúc ấy tay của CHÚA giáng trên tôi. Tôi nhìn, kìa, có gì như hình dạng một người;8:2 Dịch theo LXX. Nt: lửa từ thắt lưng trở xuống giống như lửa, từ thắt lưng trở lên sáng ngời giống như đồng thau bóng loáng. Người đưa ra cái gì như hình dạng một bàn tay, nắm lấy lọn tóc trên đầu tôi; thần nâng tôi lên giữa trời và đất, và trong khải tượng của Đức Chúa Trời, đem tôi vào thành Giê-ru-sa-lem, đến lối vào cổng phía bắc của sân trong là nơi đặt tượng ghen tuông, tức tượng gây ra sự ghen tuông. Và kìa, vinh quang của Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên hiện diện tại đó như khải tượng mà tôi thấy nơi thung lũng.
Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy ngước mắt nhìn về phía bắc;” tôi ngước mắt nhìn về phía bắc, kìa, ở phía bắc cổng bàn thờ có tượng ghen tuông kia tại lối vào.
Ngài lại phán cùng tôi: “Hỡi con người, ngươi có thấy những điều chúng nó đang làm không? Những điều ghê tởm lớn lao mà nhà Y-sơ-ra-ên đang làm tại đây để đẩy Ta rời xa Nơi Thánh của Ta. Thật vậy, ngươi sẽ còn thấy những điều ghê tởm lớn lao hơn nữa.” Ngài đem tôi đến lối vào trong sân đền, tôi nhìn, kìa có một lỗ trên tường. Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy đục xuyên qua tường.” Tôi đục xuyên qua tường và kìa, có một cửa vào.
Ngài phán cùng tôi: “Hãy vào xem những điều bại hoại ghê tởm mà chúng nó đang làm ở đây.” Tôi vào và xem, kìa, mọi loài bò sát, mọi thú vật gớm ghiếc, mọi hình tượng của nhà Y-sơ-ra-ên được chạm khắc trên khắp tường thành chung quanh. Bảy mươi trưởng lão nhà Y-sơ-ra-ên đứng trước các hình tượng đó, có Gia-a-xa-nia, con trai Sa-phan đứng giữa họ. Mỗi người cầm lư hương trong tay, khói hương thơm ngát bay lên.
Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, ngươi có thấy những điều các trưởng lão nhà Y-sơ-ra-ên đang làm trong bóng tối không? Mỗi người trong phòng đầy hình tượng của mình. Vì chúng nói rằng: ‘CHÚA không thấy chúng ta đâu; CHÚA đã từ bỏ đất nước này.’ ” Ngài phán cùng tôi: “Ngươi sẽ còn thấy những điều ghê tởm lớn lao hơn nữa chúng đang làm.”
Ngài đem tôi đến lối vào cổng phía bắc của đền thờ CHÚA; kìa, tại đó các phụ nữ đang ngồi than khóc cho Tha-mu.8:14 Thần mưa và phì nhiêu Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, ngươi có thấy không? Ngươi sẽ còn thấy những điều ghê tởm lớn lao hơn những điều này nữa.”
Ngài đem tôi vào sân trong nhà CHÚA, kìa, tại cổng đền thờ CHÚA, ở giữa hiên cửa và bàn thờ có khoảng 25 người đàn ông, lưng quay về phía đền thờ CHÚA, mặt hướng về phía đông và thờ lạy mặt trời ở phương đông.
Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, ngươi có thấy không? Những điều ghê tởm mà nhà Giu-đa làm ở đây là việc nhỏ chăng? Vì đất nước đầy bạo động; chúng nó còn chọc giận Ta nữa! Này, chúng cũng xỏ cây vào lỗ mũi chúng.8:17 Có lẽ đây là một nghi lễ khi thờ thần mặt trời Vậy, Ta cũng hành động giận dữ; mắt Ta sẽ không đoái xem và không thương xót. Dù chúng kêu khóc lớn tiếng bên tai, Ta cũng không nghe.”
Khải Tượng Về Thiên Sứ Giết Những Kẻ Thờ Hình Tượng
Ngài kêu lớn tiếng bên tai tôi rằng: “Những kẻ hành quyết trong thành hãy đến đây, mỗi người cầm vũ khí hủy diệt trên tay.” Kìa, có 6 người vào từ hướng cổng thượng, là cổng hướng về phía bắc. Mỗi người cầm vũ khí giết hại trên tay; một người trong số họ mặc áo vải gai, mang hộp bút mực bên hông. Những người này vào và đứng bên bàn thờ bằng đồng.
Sự vinh quang của Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên cất lên khỏi chê-ru-bim, là nơi vẫn ngự, để đến ngưỡng cửa đền. Ngài phán cùng người mặc áo vải gai, mang hộp bút mực bên hông; CHÚA phán cùng người ấy: “Hãy đi khắp thành, tức là khắp Giê-ru-sa-lem, đánh dấu trên trán những người đã than thở, khóc lóc về mọi việc ghê tởm đã phạm trong thành.”
Tai tôi nghe Ngài bảo những người kia: “Hãy theo sau người, đi khắp thành và giết; mắt không đoái thương, không thương xót. Hãy giết hết người già, thanh niên, thiếu nữ, trẻ con, đàn bà, nhưng đừng giết những người có dấu trên trán. Hãy bắt đầu từ Nơi Thánh Ta;” vậy những người ấy bắt đầu từ những trưởng lão ở trước đền.
Ngài phán cùng những người ấy: “Hãy làm cho đền ô uế, làm các sân đền đầy những xác chết, hãy đi.” Thế là họ đi và giết trong thành. Trong khi họ đang giết, tôi còn lại một mình, tôi quì gối, sấp mặt kêu khóc. Tôi nói: “Ôi, lạy CHÚA, Ngài sẽ đổ cơn giận xuống Giê-ru-sa-lem và hủy diệt hết tất cả những người sống sót của Y-sơ-ra-ên sao?” Ngài phán cùng tôi: “Tội lỗi nhà Y-sơ-ra-ên và Giu-đa thật quá lớn, đất đầy máu đổ, thành đầy bất công vì chúng nói rằng: ‘CHÚA đã từ bỏ đất nước này và CHÚA không thấy.’ Còn Ta, mắt Ta sẽ không đoái thương, không thương xót. Ta sẽ đổ trên đầu chúng nó điều chúng đã làm.”
Kìa, người mặc áo vải và mang hộp bút mực bên hông trở lại trình rằng: Tôi đã làm y như điều Ngài truyền.
Sự Vinh Quang Của Đức Chúa Trời Rời Khỏi Giê-ru-sa-lem
Tôi nhìn, kìa, phía trên vòm ở trên đầu các chê-ru-bim có cái gì như ngọc bích hình dạng giống như cái ngai được thấy trên ấy. Ngài phán cùng người mặc áo vải gai: “Hãy vào trong các bánh xe ở dưới các chê-ru-bim, lấy đầy tay ngươi than lửa từ các chê-ru-bim và rải ra trên thành.” Người ấy đi vào trước mắt tôi.
Khi người ấy đi vào, các chê-ru-bim đã đứng ở phía nam đền và sân trong của đền đầy mây. Bấy giờ sự vinh quang của CHÚA cất lên từ các chê-ru-bim lên vòm của đền thờ. Đền thờ đầy mây và sân đền đầy ánh sáng vinh quang của CHÚA. Từ sân ngoài của đền, người ta nghe tiếng đập cánh của các chê-ru-bim như tiếng của Đức Chúa Trời Toàn Năng khi Ngài phán.
Khi Ngài truyền cùng người mặc áo vải gai: “Hãy lấy lửa từ nơi các bánh xe của các chê-ru-bim.” Người ấy vào và đứng bên cạnh bánh xe. Bấy giờ một trong các chê-ru-bim đưa tay ra lấy lửa từ giữa các chê-ru-bim và bỏ vào tay người mặc áo vải gai; người này lấy và đi ra. Các chê-ru-bim có cái gì hình như tay người dưới cánh.
Tôi nhìn xem, kìa, bốn bánh bên cạnh các chê-ru-bim. Mỗi bánh bên cạnh một trong các chê-ru-bim; hình dạng các bánh xe như ánh ngọc thạch anh. Về hình dạng, bốn bánh xe giống như nhau; bánh xe này lồng trong bánh xe kia. Khi chúng di chuyển, chúng đi theo một trong bốn hướng, không xoay qua xoay lại trong khi đi; vì một trong các đầu hướng về hướng nào thì các chê-ru-bim đi về hướng đó không xoay qua xoay lại khi đi. Toàn thân thể, lưng, tay, cánh và bánh xe, tức là các bánh xe của bốn sinh vật đều đầy mắt chung quanh. Tôi nghe các bánh xe được gọi là “các bánh xe quay.” Mỗi con có bốn mặt, mặt thứ nhất là mặt chê-rúp, mặt thứ hai là mặt người, mặt thứ ba là mặt sư tử và mặt thứ tư là mặt chim ưng.
Bấy giờ các chê-ru-bim cất lên. Đó là các sinh vật tôi đã thấy bên bờ sông Kê-ba. Khi các chê-ru-bim di chuyển, các bánh xe cũng di chuyển bên cạnh chúng; khi các chê-ru-bim cất cánh bay lên khỏi đất, các bánh xe không quay rời khỏi bên chúng. Khi các chê-ru-bim đứng các bánh xe cũng đứng, khi các chê-ru-bim bay lên các bánh xe cũng bay lên, vì thần của sinh vật ở giữa chúng.
Bấy giờ vinh quang của CHÚA rời khỏi vòm đền thờ và đứng trên các chê-ru-bim. Các chê-ru-bim cất cánh bay lên khỏi đất ngay trước mắt tôi; các bánh xe cũng đi theo bên cạnh. Chúng đứng lại tại lối vào cổng phía đông đền CHÚA; vinh quang của Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên ở trên chúng.
Đây là những sinh vật mà tôi thấy phía dưới Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên bên bờ sông Kê-ba và tôi biết rằng đây là các chê-ru-bim. Mỗi con có bốn mặt, mỗi con có bốn cánh, và dưới các cánh có gì giống như tay người. Gương mặt các sinh vật là mặt và hình dạng mà tôi thấy bên bờ sông Kê-ba. Mỗi con đi thẳng về phía trước mặt.
Sự Phán Xét Các Người Lãnh Đạo Giê-ru-sa-lem
Thần cất tôi lên, đem tôi đến cổng phía đông đền CHÚA, là cổng hướng về phía đông. Kìa, tại lối vào cổng có 25 người; giữa vòng họ tôi thấy Gia-a-xa-nia, con trai A-xua và Phê-la-tia, con trai Bê-na-gia; họ là những người lãnh đạo trong dân. Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, đây là những người lập kế hoạch tội lỗi và âm mưu gian ác trong thành này. Chúng nói: ‘Đâu có phải gần đến lúc xây nhà. Thành là cái nồi, chúng ta là thịt.’ Cho nên, hỡi con người, hãy phán tiên tri, hãy phán tiên tri nghịch cùng chúng nó.”
Thần của CHÚA giáng xuống trên tôi, Ngài bảo tôi: CHÚA phán như vầy: “Đây là điều các ngươi nghĩ, hỡi nhà Y-sơ-ra-ên. Ta biết những điều trong tâm trí ngươi. Ngươi đã giết nhiều người trong thành này, đường phố đầy xác chết.
Cho nên, CHÚA phán như vầy: Những người chết mà ngươi đã chất đống trong thành sẽ là thịt và thành là nồi, nhưng các ngươi sẽ bị đem ra khỏi thành. Các ngươi sợ gươm giáo, nhưng Ta sẽ đem gươm giáo nghịch các ngươi. CHÚA tuyên bố như vậy. Ta sẽ đem các ngươi ra khỏi thành, trao vào tay những kẻ ngoại quốc và trừng phạt các ngươi. Các ngươi sẽ bị giết bằng gươm, Ta sẽ trừng phạt các ngươi tại biên giới Y-sơ-ra-ên và các ngươi sẽ biết Ta là CHÚA. Thành này không phải là cái nồi cho các ngươi; các ngươi không phải là thịt trong đó. Ta sẽ trừng phạt các ngươi tại biên giới Y-sơ-ra-ên. Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA. Các quy luật Ta các ngươi không làm theo, các sắc lệnh của Ta các ngươi không thi hành nhưng các ngươi thi hành những sắc lệnh của các nước chung quanh”.
Đang khi tôi phán tiên tri, Phê-la-tia, con trai Bê-na-gia chết. Tôi quì gối sấp mặt kêu lớn tiếng: “Ôi CHÚA, Ngài sẽ tuyệt diệt dân sống sót của Y-sơ-ra-ên sao?”
Tương Lai Của Dân Sống Sót
Bấy giờ lời của CHÚA đến cùng tôi; “Hỡi con người, dân cư thành Giê-ru-sa-lem đã bảo với anh em ngươi, chính anh em ngươi, tức là bà con ngươi, cả nhà Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Họ ở xa cách CHÚA, đất này đã được ban cho chúng ta sở hữu.’
Cho nên hãy nói với chúng: ‘CHÚA phán như vầy: Dù Ta đem chúng nó đi xa tận các nước, dù Ta làm chúng nó lưu lạc nơi các quốc gia; nhưng Ta vẫn một phần nào là Nơi Thánh cho chúng tại những nước mà chúng đi đến.’
Cho nên CHÚA phán như vầy: ‘Ta sẽ thâu các ngươi lại từ các dân, Ta sẽ tập họp các ngươi từ các nước mà các ngươi bị lưu lạc đến, Ta sẽ ban đất Y-sơ-ra-ên cho các ngươi.’
Chúng nó sẽ trở về đất ấy và trừ khử hết các vật đáng ghét, mọi vật ghê tởm khỏi đó. Ta sẽ ban cho chúng nó một tấm lòng; Ta sẽ ban cho chúng nó một tinh thần mới; Ta sẽ lấy tấm lòng bằng đá ra khỏi thân thể chúng nó và ban cho chúng nó tấm lòng bằng thịt. Để chúng làm theo các quy luật của Ta, giữ các sắc lệnh của Ta và thi hành. Bấy giờ chúng sẽ là dân Ta và chính Ta sẽ là Đức Chúa Trời của chúng nó. Còn những kẻ lòng dạ đi theo những đồ đáng ghét, ghê tởm; Ta sẽ báo trả điều chúng làm lên đầu chúng nó. CHÚA tuyên bố như vậy.”
Bấy giờ các chê-ru-bim cất cánh lên cùng các bánh xe bên cạnh chúng; vinh quang của Đức Chúa Trời Y-sơ-ra-ên ở phía trên chúng. Vinh quang của CHÚA cất lên từ giữa thành và dừng lại ở trên núi phía đông thành phố. Thần cất tôi lên, và trong khải tượng, thần của Đức Chúa Trời, đem tôi đến với những người bị lưu đày ở Canh-đê.
Bấy giờ khải tượng tôi thấy cất lên và biến mất. Tôi nói cho những người bị lưu đày mọi việc CHÚA đã cho tôi thấy.
Khải Tượng Giu-đa Bị Lưu Đày
Lời của CHÚA phán cùng ta: “Hỡi con người, ngươi đang cư ngụ ở giữa một nhà phản nghịch, chúng có mắt để nhìn nhưng không thấy, chúng có tai để nghe nhưng không nghe vì chúng nó là nhà phản nghịch.
Hỡi con người, chính ngươi hãy chuẩn bị hành trang lưu đày rồi ra đi giữa ban ngày trước mắt chúng; hãy đi lưu đày từ chỗ ngươi đến một chỗ khác trước mắt chúng; may ra chúng sẽ thấy, vì chúng nó là nhà phản nghịch. Hãy đem hành trang của ngươi ra như hành trang lưu đày vào ban ngày cho chúng thấy; ban đêm ngươi hãy ra đi như những kẻ đi lưu đày cho chúng thấy. Ngươi hãy đục tường trước mắt chúng nó và đem hành trang ngươi chui qua tường. Trước mắt chúng nó ngươi hãy vác hành trang trên vai, đi ra trong đêm tối. Hãy che mặt ngươi lại để không thấy đất nước này vì Ta làm cho ngươi thành dấu hiệu cho nhà Y-sơ-ra-ên.”
Tôi làm y như điều Ngài đã truyền. Ban ngày tôi đem hành trang lưu đày ra; ban đêm tôi đục tường bằng tay; trước mắt chúng nó, tôi vác hành trang lưu đày trên vai và đi ra trong đêm tối.
Buổi sáng, có lời CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, nhà Y-sơ-ra-ên, nhà phản nghịch có hỏi ngươi rằng: ‘Ông làm gì vậy?’
Hãy nói với chúng: ‘CHÚA đã phán như vầy: Sấm ngôn này chỉ về hoàng tử ở Giê-ru-sa-lem cùng cả nhà Y-sơ-ra-ên trong ấy.’ Hãy nói: ‘Tôi là dấu hiệu cho các người,’ tôi đã làm gì thì chúng nó sẽ bị như vậy; chúng nó sẽ đi lưu đày, sẽ bị bắt làm tù binh.
Hoàng tử giữa vòng chúng nó sẽ vác hành trang trên vai, ra đi trong đêm tối; chúng nó sẽ đục tường để chui qua; người sẽ che mặt vì mắt người sẽ không thấy đất nước này. Ta sẽ giăng lưới trên người và người sẽ bị sa vào bẫy của Ta. Ta sẽ đem người qua Ba-by-lôn, đất của người Canh-đê nhưng người sẽ không thấy xứ ấy và chết ở đó. Ta sẽ làm cho quân đội người cùng những kẻ phục vụ quanh người tản lạc khắp nơi; Ta sẽ rút gươm ra đuổi theo chúng nó.
Bấy giờ chúng nó sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA, Ta đã đuổi chúng nó ra các nước và làm chúng nó tản lạc khắp các quốc gia. Nhưng Ta sẽ chừa lại một số ít người trong vòng chúng nó, cho thoát khỏi gươm đao, đói kém và dịch lệ để chúng thuật lại những điều ghê tởm của chúng giữa các nước mà chúng sẽ đến và chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA.”
Lời của CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, hãy ăn bánh trong sự kinh khủng và uống nước trong sự run rẩy sợ hãi. Hãy nói với dân cư trong xứ, CHÚA phán như vầy về dân cư Giê-ru-sa-lem trong nước Y-sơ-ra-ên: ‘Chúng nó sẽ ăn bánh trong sợ hãi, uống nước trong kinh hoàng vì sự cường bạo của cả dân cư ở đó, đất nước chúng nó sẽ bị tước đoạt mọi sự. Các thành có dân cư sẽ bị hủy diệt và đất nước sẽ trở nên hoang phế, rồi các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA.’ ”
Lời của CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, câu châm ngôn giữa vòng người Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Ngày tháng trôi qua và mọi khải tượng đều không ứng nghiệm’ nghĩa là gì? Vậy nên, hãy bảo chúng nó, CHÚA phán như vầy: ‘Ta sẽ hủy bỏ câu châm ngôn này; người ta sẽ không dùng nó nữa giữa vòng Y-sơ-ra-ên,’ Nhưng hãy bảo chúng nó: ‘Các ngày đã gần, mọi khải tượng đều sẽ ứng nghiệm. Vì sẽ không còn một khải tượng giả dối hay bói toán xu nịnh nào nữa trong nhà Y-sơ-ra-ên. Vì chính Ta là CHÚA, sẽ phán lời của Ta và nó sẽ ứng nghiệm không trì hoãn nữa. Hỡi nhà phản loạn, ngay trong các ngày của các ngươi Ta sẽ phán lời của Ta và nó sẽ ứng nghiệm. CHÚA tuyên bố như vậy.’ ”
Lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, kìa, nhà Y-sơ-ra-ên nói rằng: ‘Khải tượng mà người thấy là cho nhiều ngày về sau; người nói tiên tri về tương lai lâu dài.’
Cho nên hãy nói với chúng nó: ‘CHÚA phán như vầy: Mọi lời Ta phán sẽ không còn trì hoãn nữa nhưng sẽ ứng nghiệm. CHÚA tuyên bố như vậy.’ ”
Các Tiên Tri Giả Bị Phán Xét
Lời của CHÚA phán với tôi rằng: “Hỡi con người, hãy nói tiên tri nghịch cùng những tiên tri của Y-sơ-ra-ên đang nói tiên tri, hãy nói với những tiên tri đã nói tiên tri theo ý riêng rằng: ‘Hãy nghe lời của CHÚA. CHÚA phán như vầy: Khốn cho các tiên tri ngu dại, là những kẻ đi theo tâm thần riêng của mình, không thấy khải tượng gì cả. Hỡi Y-sơ-ra-ên, các tiên tri của ngươi như những con cáo ở nơi hoang phế. Các ngươi đã không đi đến những tường thành đổ nát và sửa chữa tường cho nhà Y-sơ-ra-ên để chúng nó có thể đứng lên chiến đấu trong ngày của CHÚA. Chúng thấy khải tượng giả, bói toán láo; chúng bảo CHÚA tuyên bố như thế này, nhưng CHÚA không có sai phái chúng. Chúng lại mong rằng lời của chúng sẽ ứng nghiệm. Không phải các ngươi đã thấy khải tượng giả, đã nói bói toán láo, rồi bảo CHÚA đã tuyên bố thế này, trong khi Ta không có phán hay sao?
Cho nên CHÚA phán như vầy: Vì các ngươi nói lời giả mạo, thấy khải tượng dối trá nên Ta chống lại các ngươi. CHÚA tuyên bố như thế. Tay Ta sẽ chống lại những tiên tri thấy khải tượng giả, bói toán láo. Chúng nó sẽ không được ở trong hội dân Ta; chúng nó sẽ không được ghi vào sổ nhà Y-sơ-ra-ên; chúng nó sẽ không được vào đất Y-sơ-ra-ên. Chúng nó sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.
Vì thật vậy, chúng đã làm dân Ta lầm lạc khi tuyên bố rằng: “Hòa bình.” Nhưng không có hòa bình. Và ai xây tường, thì kìa, chúng sơn phết vôi cho tường. Hãy nói với kẻ phết vôi lên tường rằng nó sẽ đổ xuống. Sẽ có mưa lụt. Còn ngươi, mưa đá sẽ đổ xuống và bão tố lớn sẽ xảy ra. Kìa, khi tường sụp đổ, người ta sẽ không hỏi các ngươi: “Vôi mà các ngươi phết lên tường đâu rồi sao?”
Cho nên, CHÚA phán như vầy: Trong cơn thịnh nộ, Ta làm cho bão tố lớn xảy ra; trong cơn giận Ta, sẽ có mưa lụt; mưa đá sẽ phá hủy nó dữ dội. Ta sẽ đánh đổ xuống đất tường mà các ngươi phết vôi, chân tường phơi bày ra. Khi tường đổ, các ngươi sẽ bị hủy diệt trong đó và các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA. Ta sẽ đổ hết cơn thịnh nộ Ta trên tường cùng những kẻ phết vôi cho tường. Ta sẽ tuyên bố cùng các ngươi: “Tường không còn nữa mà người phết vôi cũng không; tức là những tiên tri của Y-sơ-ra-ên đã nói tiên tri về Giê-ru-sa-lem và thấy khải tượng bình an mà không có bình an gì cả. CHÚA tuyên bố như vậy.” ’
Còn ngươi, hỡi con người, hãy hướng mặt nghịch cùng các con gái dân Ta. Hãy phán tiên tri nghịch cùng chúng nó. Hãy nói với chúng: ‘CHÚA phán như vầy: Khốn cho các ngươi, người may bùa đeo trên mọi cổ tay, làm khăn đóng đủ cỡ đội trên đầu mọi người để săn bắt linh hồn. Các ngươi săn bắt linh hồn dân Ta nhưng sẽ bảo toàn linh hồn các ngươi sao? Các ngươi vì vài nắm lúa mạch, vì vài miếng bánh mì, làm ô danh Ta giữa vòng dân Ta. Các ngươi đã nói láo với dân Ta và chúng đã nghe theo để giết người không đáng chết và cho sống người không đáng sống.
Cho nên CHÚA phán như vầy: Này, Ta chống lại các lá bùa mà các ngươi đã dùng để săn linh hồn như săn chim; Ta sẽ xé những lá bùa ấy khỏi cánh tay các ngươi và thả tự do những linh hồn mà các ngươi đã săn như chim. Ta sẽ xé rách những khăn đóng của các ngươi và giải thoát dân Ta khỏi cánh tay các ngươi. Chúng nó sẽ không còn làm mồi cho cánh tay các ngươi săn bắt nữa và các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA. Vì các ngươi đã lấy lời dối trá làm cho lòng người công chính lo phiền dù Ta không làm cho họ lo phiền và các ngươi đã khuyến khích kẻ ác để chúng nó không ăn năn từ bỏ con đường ác của mình để được sống. Cho nên các ngươi sẽ không còn thấy khải tượng giả và không bói toán nữa. Ta sẽ giải cứu dân Ta ra khỏi tay các ngươi và các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA.’ ”
Hình Phạt Những Kẻ Thờ Thần Tượng
Một vài trưởng lão của Y-sơ-ra-ên đến cùng tôi và ngồi trước mặt tôi. Lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, những người này đã để thần tượng trong lòng, đã đặt tội lỗi gây vấp ngã ngay trước mặt họ. Ta có nên để họ cầu khẩn Ta không? Vậy hãy nói và bảo chúng rằng: ‘CHÚA phán như vầy: Người nào thuộc nhà Y-sơ-ra-ên để thần tượng trong lòng và đặt tội lỗi gây vấp ngã ngay trước mặt họ rồi đến gặp một tiên tri thì chính Ta, CHÚA sẽ trả lời nó xứng với nhiều thần tượng của nó. Như vậy Ta sẽ nắm được lòng nhà Y-sơ-ra-ên, là tất cả những người đã vì các thần tượng mình lìa xa Ta.’
Cho nên hãy nói với nhà Y-sơ-ra-ên: ‘CHÚA phán như vầy: Hãy ăn năn, hãy quay trở lại khỏi các thần tượng các ngươi, hãy ăn năn từ bỏ mọi điều ghê tởm trước mặt các ngươi.
Vì người nào thuộc nhà Y-sơ-ra-ên và kiều dân cư ngụ trong Y-sơ-ra-ên mà lìa xa Ta, để thần tượng trong lòng và đặt tội lỗi gây vấp ngã ngay trước mặt họ rồi đến gặp một tiên tri để nhờ người cầu khẩn Ta thì chính Ta, CHÚA sẽ trả lời người. Ta sẽ hướng mặt Ta nghịch cùng người ấy, làm cho nó thành một dấu hiệu, một lời tục ngữ và loại bỏ nó khỏi giữa vòng dân Ta. Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA.
Nếu một tiên tri bị dụ dỗ mà nói lời nào, thì Ta là CHÚA đã để cho tiên tri ấy bị dụ dỗ. Nhưng Ta sẽ giương tay lên chống lại kẻ đó và tiêu diệt nó khỏi giữa vòng dân Y-sơ-ra-ên Ta. Chúng nó sẽ mang lấy hình phạt của chúng, hình phạt của người cầu xin và hình phạt của tiên tri sẽ bằng nhau. Như thế nhà Y-sơ-ra-ên sẽ không còn đi lạc xa Ta nữa; cũng không còn làm ô uế mình bằng mọi vi phạm nữa và chúng sẽ làm dân Ta và Ta sẽ là Đức Chúa Trời của chúng. CHÚA tuyên bố như vậy.’ ”
Lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, nếu một đất nước nào phạm tội cùng Ta, bất trung với Ta và Ta giương tay phạt nó. Ta phá vỡ kho thực phẩm, đem đói kém đến và trừ bỏ cả người lẫn vật khỏi đất ấy; Nếu có ba người này là Nô-ê, Đa-ni-ên và Gióp ở trong đất ấy thì họ nhờ sự công chính của họ, chỉ có thể giải cứu mạng sống mình mà thôi. CHÚA tuyên bố như vậy.
Nếu Ta sai thú dữ đi qua và tàn phá đất ấy; đất trở nên hoang tàn và không ai đi qua đó nữa vì có thú dữ; CHÚA tuyên bố, như Ta hằng sống, dù có ba người ấy ở giữa đó, họ sẽ chỉ cứu được chính mình chứ không giải cứu được con trai, con gái họ và đất sẽ trở nên hoang tàn.
Hoặc Ta sai gươm giáo đến trên đất nước ấy và bảo: ‘Hãy để gươm giáo chém giết cả người lẫn thú ở đó.’ CHÚA tuyên bố, như Ta hằng sống, dù có ba người ấy ở giữa đó, họ sẽ chỉ cứu được chính mình chứ không giải cứu được con trai, con gái họ.
Hoặc Ta sai dịch lệ đến trong đất ấy và đổ cơn thịnh nộ bằng máu của Ta xuống trên xứ ấy để trừ bỏ cả người lẫn vật khỏi đất. CHÚA tuyên bố, như Ta hằng sống, nếu có Nô-ê, Đa-ni-ên và Gióp ở giữa đó thì họ nhờ sự công chính mình chỉ giải cứu được mạng sống mình mà thôi, chứ không cứu được con trai, con gái họ.
Vì CHÚA phán như vầy: Thật vậy, tình trạng càng thảm khốc hơn nữa khi Ta sai bốn hình phạt dữ dội đến trên Giê-ru-sa-lem là gươm giáo, đói kém, thú dữ và dịch lệ để tiêu diệt cả người lẫn vật khỏi đó. Này sẽ có một số người sống sót, những con trai, con gái được đem ra khỏi đó. Chúng nó sẽ đến cùng ngươi và khi ngươi thấy các đường lối và công việc của chúng nó ngươi sẽ được an ủi vì tai họa mà Ta đã đem đến trên Giê-ru-sa-lem, mọi tai họa Ta đã đem đến cho thành ấy. Chúng nó sẽ an ủi ngươi khi ngươi thấy các đường lối và công việc của chúng nó và ngươi sẽ biết rằng không phải vô cớ mà Ta đã làm tất cả những điều ấy cho nó. CHÚA tuyên bố như vậy.”
Cây Nho Vô Ích
Lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, gỗ cây nho thì có hơn gì gỗ các cành cây khác trong rừng không? Gỗ nó có làm được gì không? Người ta có dùng nó làm móc treo vật gì không? Này, nếu cây nho bị ném vào lửa làm củi đốt; nếu hai đầu đều bị thiêu đốt, khúc giữa bị cháy xém thì cây nho đó còn ích lợi gì không? Này, khi nó còn nguyên vẹn nó không được dùng làm gì cả; huống gì khi nó đã bị lửa thiêu đốt và cháy xém thì nó còn được dùng để làm việc gì nữa?
Vậy, CHÚA phán như vầy: Như Ta đã lấy gỗ cây nho giữa những cây khác trong rừng làm củi đốt, Ta cũng sẽ làm như vậy với dân cư Giê-ru-sa-lem. Ta sẽ hướng mặt Ta nghịch cùng chúng nó; dù chúng nó thoát khỏi lửa thì lửa cũng sẽ thiêu đốt chúng và chúng nó sẽ biết rằng Ta là CHÚA khi Ta hướng mặt nghịch cùng chúng nó. Ta sẽ làm cho đất hoang phế vì chúng nó đã bất trung. CHÚA tuyên bố như vậy.”
Sự Bất Trung Của Giê-ru-sa-lem
Lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy làm cho Giê-ru-sa-lem biết những điều ghê tởm của nó. CHÚA phán như vầy: ‘Hãy nói với Giê-ru-sa-lem rằng, nguồn gốc và nơi sinh trưởng ngươi là từ đất Ca-na-an. Cha ngươi là người A-mô-rít, mẹ ngươi là người Hê-tít. Về việc sinh ra ngươi; ngày ngươi mới sinh ra, cuốn rốn chưa được cắt, chưa tắm trong nước cho sạch, chưa được xát bằng muối, chưa được bọc khăn. Không có mắt nào thương hại ngươi, không ai thương xót ngươi để làm cho ngươi những điều ấy. Ngươi bị ném bỏ ngoài đồng hoang vì ngươi bị ghê tởm khi mới sinh ra.
Khi Ta đi ngang qua, thấy ngươi cựa quậy trong máu; Ta phán cùng ngươi: Dù ở trong máu, hãy sống; thật, Ta phán cùng ngươi: “Dù ở trong máu, hãy sống.” Ta làm cho ngươi lớn lên như cây ngoài đồng. Ngươi lớn lên và cao lớn; ngươi đến độ dậy thì; ngực ngươi nở nang, tóc dài ra. Nhưng ngươi vẫn còn trần truồng và trơ trọi.
Ta lại đi qua và thấy ngươi, này, ngươi đã đến tuổi yêu đương. Ta trải vạt áo che chở ngươi, che đi sự trần truồng của ngươi. Ta hứa cùng ngươi và kết ước với ngươi. CHÚA tuyên bố: Ngươi thuộc về Ta.
Ta tắm cho ngươi trong nước, rửa sạch máu trên ngươi và xức dầu cho ngươi. Ta mặc áo dài thêu cho ngươi, mang giày da, vấn khăn vải mịn và mặc vải lụa cho ngươi. Ta trang sức cho ngươi bằng nữ trang, đeo vòng nơi tay, đeo dây chuyền trên cổ; đeo khoen trên mũi, đeo hoa tai nơi tai và đội mão đẹp trên đầu. Ngươi được trang sức bằng vàng và bạc; mặc đồ vải mịn, hàng lụa và hàng thêu; ngươi ăn bột ngon, mật ong và dầu ô-liu; ngươi trở nên rất xinh đẹp và xứng đáng với hàng vương giả. Nhờ sắc đẹp mình, ngươi đã được nổi tiếng khắp các nước; ấy là vẻ đẹp tuyệt mỹ vì Ta ban sự huy hoàng Ta cho ngươi. CHÚA tuyên bố như vậy.
Nhưng ngươi cậy sắc đẹp mình; vì danh tiếng mình trở nên dâm đãng; ngươi trổ ngón dâm đãng với mọi người qua lại, ban sắc đẹp ngươi cho nó. Ngươi đã lấy y phục mình lập đàn tế sặc sỡ rồi làm điều dâm đãng ở đó. Ấy là điều không nên xảy ra và sẽ không bao giờ nên. Ngươi cũng lấy nữ trang đẹp đẽ bằng vàng, bằng bạc mà Ta đã ban cho ngươi để làm hình tượng người nam rồi làm điều dâm ô với chúng. Ngươi lấy áo thêu của ngươi mặc cho các tượng ấy và dâng dầu ô-liu và hương trầm của Ta trước mặt chúng. Thực phẩm Ta ban cho ngươi, bột ngon, dầu ô-liu và mật ong để nuôi ngươi thì ngươi đem dâng làm vật tế lễ có mùi thơm trước mặt các tượng ấy. Đó là việc các ngươi làm. CHÚA tuyên bố như vậy.
Ngươi cũng bắt con trai, con gái ngươi, những đứa con ngươi sinh cho Ta, đem dâng cho các thần tượng ấy ăn nuốt. Điều dâm đãng ấy còn chưa đủ, ngươi cũng giết con cái Ta làm tế lễ thiêu dâng lên cho chúng. Trong mọi sự ghê tởm và dâm đãng đó, ngươi không nhớ những ngày thơ ấu trần truồng, trơ trụi, cựa quậy trong máu của ngươi.
CHÚA tuyên bố như vầy: Khốn cho ngươi, khốn cho ngươi. Sau mọi điều gian ác của ngươi, ngươi còn xây cho mình đền và làm cho mình những đài cao khắp các phố. Ngươi đã xây đài cao nơi mỗi đầu đường và dùng sắc đẹp bán dâm ở đó; ngươi đã hiến thân cho mọi khách qua đường và làm nhiều điều dâm đãng. Ngươi đã làm điếm cho người Ai Cập, là những người láng giềng đầy dâm dục; ngươi cũng làm nhiều điều dâm đãng để chọc giận Ta. Này, Ta giương tay nghịch ngươi, cắt giảm phần thực phẩm cho ngươi. Ta sẽ giao ngươi cho những kẻ ghét ngươi, những con gái Phi-li-tin, là kẻ mắc cở vì đường lối dâm đãng của ngươi. Ngươi làm điếm cho người A-si-ri vì ngươi chưa thỏa mãn. Thật, ngươi đã làm điều dâm đãng nhưng vẫn chưa thỏa mãn. Ngươi cũng làm nhiều điều dâm đãng với người Canh-đê, là vùng đất thương mãi, dù vậy ngươi vẫn chưa thỏa mãn.
CHÚA tuyên bố: Sao lòng ngươi mê muội đến thế! Ngươi đã làm tất cả những điều này, ngươi hành động như một con điếm lì lợm. Ngươi xây cho mình đền khắp các đầu đường và làm đài cao khắp các phố; nhưng ngươi không giống như những con điếm vì ngươi coi thường tiền công.
Ngươi là đàn bà ngoại tình, ngươi chuộng những người đàn ông lạ thay vì chồng ngươi. Mọi gái điếm thường được đàn ông tặng quà, nhưng ngươi tặng quà cho tất cả người tình của ngươi; hối lộ cho họ để họ đến từ khắp nơi mà làm điều dâm đãng với ngươi. Vậy, ngươi trái với những người đàn bà khác trong hành động dâm đãng ngươi; người ta không mua dâm nơi ngươi, ngươi trả tiền công thay vì được người ta trả công; ngươi thì trái ngược với những kẻ khác.
Cho nên, hỡi kẻ dâm đãng, hãy nghe lời của CHÚA. CHÚA phán như vầy: Vì ngươi tỏ sự dâm dục ngươi ra; phô bày sự trần truồng khi ngươi làm điều dâm đãng với người tình ngươi; cũng vì những thần tượng ghê tởm và vì máu con cái ngươi đã dâng cho những thần tượng đó. Nên Ta sẽ tụ họp tất cả tình nhân mà ngươi ưa thích, tất cả những người ngươi yêu cùng tất cả những người ngươi ghét. Ta sẽ tụ họp chúng nó từ khắp nơi chống lại ngươi; Ta sẽ lột truồng ngươi trước mặt chúng và chúng sẽ thấy ngươi trần truồng. Ta sẽ phán xét ngươi với hình phạt dành cho người đàn bà ngoại tình và đổ máu; Ta sẽ đổ máu thịnh nộ và ghen tuông trên ngươi. Ta sẽ trao các ngươi vào tay chúng nó. Chúng sẽ phá sập đền và lật đổ các đài cao của ngươi; chúng nó sẽ lột trần quần áo ngươi, tước đoạt nữ trang của ngươi và để ngươi trần truồng, trơ trẽn. Chúng nó sẽ đem một đám đông đến chống lại ngươi; họ sẽ ném đá giết ngươi và dùng gươm chặt ngươi ra từng mảnh. Chúng sẽ thiêu đốt nhà của ngươi và trừng phạt ngươi trước mắt nhiều người đàn bà. Ta sẽ làm cho ngươi hết làm điều dâm đãng và cũng sẽ không còn trả tiền công nữa. Ta sẽ nguôi cơn giận Ta đối với ngươi; và hết ghen tương cùng ngươi; Ta sẽ trầm tĩnh và không giận nữa.
Vì ngươi không nhớ những ngày thơ ấu của mình nhưng chọc giận Ta bằng những điều này nên Ta cũng đổ lại lên đầu ngươi những việc này; CHÚA tuyên bố. Không phải ngươi đã thêm những điều dâm ô với mọi việc ghê tởm kia sao?
Này, mọi người sử dụng châm ngôn sẽ dùng châm ngôn ám chỉ ngươi rằng: “Mẹ nào con nấy.” Ngươi chính là con gái của mẹ ngươi, kẻ chán bỏ chồng con; ngươi đúng là chị em với chị em ngươi, những kẻ chán bỏ chồng con mình. Mẹ ngươi là người Hê-tít, cha ngươi là người A-mô-rít. Chị ngươi là Sa-ma-ri, sống với các con gái nó ở phía bắc ngươi; em ngươi là Sô-đôm, sống với các con gái nó ở phía nam của ngươi. Ngươi đã không theo các đường lối chúng nó sao? Không làm những điều ghê tởm như chúng nó sao? Chỉ trong ít lâu16:47 Ctd: ấy là việc nhỏ ngươi đã trở nên xấu xa hơn chúng trong mọi đường lối ngươi. CHÚA tuyên bố: Như Ta hằng sống, em gái ngươi, Sô-đôm và các con gái nó còn chưa làm những điều ngươi và các con gái ngươi đã làm.
Này, tội của Sô-đôm, em gái ngươi và các con gái nó là kiêu ngạo, thừa mứa thực phẩm, sống phè phỡn nhưng không giúp đỡ những người nghèo nàn, khốn khổ. Chúng nó kiêu căng và làm điều ghê tởm trước mặt Ta nên Ta loại trừ chúng như ngươi thấy. Sa-ma-ri phạm chưa đến một nửa số tội ngươi phạm; và ngươi đã làm nhiều điều ghê tởm hơn chúng. Qua mọi điều ghê tởm ngươi đã làm; ngươi làm cho chị em gái ngươi có vẻ như công chính. Ngươi cũng mang lấy nhục nhã khi biện hộ cho chị em ngươi. Vì các tội lỗi ngươi phạm còn ghê tởm hơn chúng nó; chúng nó còn công chính hơn ngươi. Vậy, hãy hổ thẹn và mang lấy nhục nhã vì ngươi làm cho chị em ngươi ra vẻ công chính.
Ta sẽ phục hồi vận mệnh chúng nó,16:53 Ctd: trả lại tù binh vận mệnh của Sô-đôm và các con gái nó, vận mệnh của Sa-ma-ri và các con gái nó và vận mệnh của ngươi ở giữa chúng, để ngươi mang lấy nhục nhã và xấu hổ vì tất cả những điều ngươi đã làm; như thế ngươi sẽ an ủi chúng. Chị em ngươi là Sô-đôm cùng các con gái nó sẽ được phục hồi tình trạng cũ; Sa-ma-ri và các con gái nó sẽ được phục hồi tình trạng cũ; ngươi và các con gái ngươi cũng sẽ được phục hồi tình trạng cũ. Chẳng phải em gái ngươi, Sô-đôm, là lời bàn tán nơi miệng ngươi khi ngươi còn kiêu căng và trước khi tội ác ngươi bị lột trần sao? Còn bây giờ, các con gái A-ram và mọi kẻ láng giềng của chúng chế giễu ngươi; các con gái Phi-li-tin cũng khinh bỉ ngươi mọi bề. CHÚA tuyên bố: Ngươi phải mang lấy hậu quả các hành động dâm đãng và ghê tởm của ngươi.
Vì CHÚA phán như vầy: Ta sẽ đối xử với ngươi xứng với điều ngươi đã làm; ngươi đã khinh bỉ lời thề và hủy bỏ giao ước. Dù sao, Ta sẽ nhớ giao ước Ta đã lập với ngươi khi ngươi còn trẻ và Ta sẽ lập một giao ước đời đời với ngươi. Ngươi sẽ nhớ lại đường lối ngươi và hổ thẹn khi tiếp đón các chị và các em gái ngươi. Ta ban chúng nó làm con gái ngươi dù chúng nó không có trong giao ước giữa Ta với ngươi. Ta sẽ lập giao ước Ta với ngươi và ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA. Như vậy, ngươi sẽ nhớ lại và hổ thẹn; khi Ta tha thứ mọi điều ngươi đã làm, ngươi sẽ không bao giờ mở miệng nói gì được nữa vì xấu hổ. CHÚA tuyên bố như vậy.’ ”
Vua Sê-đê-kia Bị Hình Phạt
Lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy ra câu đố, hãy kể chuyện ngụ ngôn về nhà Y-sơ-ra-ên. Ngươi hãy nói, CHÚA phán như vầy: ‘Có một con chim đại bàng to lớn, cánh rộng, lông cánh dài, bộ lông đầy đặn, rực rỡ màu sắc. Chim đến Li-ban, lấy ngọn cây tùng. Nó ngắt chồi ngọn cây, đem về vùng đất thương mãi, đặt trong một thành phố buôn bán.
Nó lấy giống cây của vùng đất ấy, trồng trên một cánh đồng phì nhiêu; nó trồng cây nơi có nhiều nước như cây liễu. Cây mọc lên thành cây nho rậm rạp nhưng thấp; các cành hướng về phía chim đại bàng nhưng rễ vẫn ở phía dưới cây. Như thế, nó trở thành một cây nho, trổ cành, ra lá.
Có một con chim đại bàng khác to lớn, cánh rộng, lông nhiều. Kìa, cây nho này từ luống đất mình được trồng, đâm rễ, trổ cành hướng về phía chim đại bàng này để được tưới nước. Cây nho đã được trồng trên cánh đồng tốt, bên chỗ có nhiều nước để trổ cành, ra trái và trở nên cây nho quí.’
Ngươi hãy nói: ‘CHÚA phán như vầy: Cây nho đó sẽ trở nên tươi tốt được không? Chim đại bàng kia lại không nhổ rễ, cắt bỏ trái nó để cả cây lẫn lá đều khô héo đi sao? Bấy giờ, chẳng phải cánh tay mạnh hay nhiều quân để nhổ rễ nó lên. Này, dù cây đã được trồng, nó sẽ trở nên tươi tốt được không? Nó sẽ chẳng hoàn toàn khô héo khi gió đông thổi qua sao? Khô héo ngay trên luống đất nó đã mọc lên.’ ”
Lời CHÚA phán cùng tôi rằng: “Bây giờ hãy nói cùng nhà phản nghịch: ‘Các ngươi không hiểu những điều này nghĩa là gì sao? Này, vua Ba-by-lôn đã đến Giê-ru-sa-lem, bắt vua cùng các quan đem về với mình tại Ba-by-lôn. Vua bắt một người thuộc hoàng tộc, lập giao ước với người và bắt người tuyên thệ. Vua cũng bắt đi những người lãnh đạo trong xứ; để vương quốc này trở nên thấp kém, không thể tự mình vươn lên nhưng phải giữ giao ước với vua để tồn tại. Nhưng vị vương này chống lại vua, gởi sứ giả xuống Ai-cập xin ngựa chiến và nhiều binh lính cứu viện. Kẻ hành động như thế sẽ thành công không? Sẽ thoát nạn không? Kẻ phá hủy giao ước sẽ thoát nạn chăng?
CHÚA tuyên bố: Như Ta hằng sống, vị vương này sẽ chết tại Ba-by-lôn là nơi vua đã phong vương cho người và người đã bội lời thề và phá hủy giao ước với vua. Vua Ai-cập với lực lượng hùng mạnh, quân đội đông đảo sẽ không cứu giúp người trong trận chiến khi người ta đắp mô, xây lũy bao vây để giết hại nhiều sinh mạng. Này, vì người đã bội lời thề, phá hủy giao ước; người đã đưa tay làm mọi điều này nên sẽ không thoát nạn được.
Cho nên, CHÚA phán như vầy: Như Ta hằng sống, Ta sẽ giáng xuống đầu nó lời thề nó đã phản bội và giao ước Ta mà nó đã phá hủy. Ta sẽ bủa lưới trên nó, nó sẽ mắc vào bẫy lưới của Ta; Ta sẽ đem nó qua Ba-by-lôn và trừng phạt nó tại đó vì tội bất trung nó phạm cùng Ta. Tất cả những lính tinh nhuệ nhất17:21 Dịch theo các văn bản cổ khác. MT: người tị nạn trong cả quân đội người sẽ bị ngã vì gươm và những kẻ sống sót sẽ bị lưu lạc khắp các phương trời. Bấy giờ ngươi sẽ biết rằng, Ta, CHÚA đã phán như thế. CHÚA phán như vầy: Chính Ta sẽ lấy ra ngọn cây tùng cao cả, Ta sẽ ngắt cái đọt non mềm mại và trồng nó trên núi cao vút. Ta sẽ trồng nó trên núi cao của Y-sơ-ra-ên; nó sẽ đâm chồi, sinh trái. Nó sẽ trở thành một cây tùng cao cả, mọi chim chóc sẽ sống nương vào cây và mọi loài có cánh đều làm tổ dưới bóng cành nó. Mọi cây nơi đồng đều sẽ biết rằng Ta là CHÚA, Ta hạ thấp cây cao, nâng cao cây thấp; làm cây xanh khô héo và cây khô héo trở nên xanh tươi. Ta, CHÚA đã phán và sẽ làm điều đó.’ ”
Lời của CHÚA phán cùng tôi rằng: “Câu tục ngữ này được truyền tụng về đất nước Y-sơ-ra-ên nghĩa là gì?
‘Đời cha ăn nho chua,
Đời con ê răng.’
CHÚA tuyên bố: Như Ta hằng sống, ngươi sẽ không còn trích câu tục ngữ này trong Y-sơ-ra-ên nữa. Vì mọi linh hồn đều thuộc về Ta. Này, linh hồn cha cũng như linh hồn con đều thuộc về Ta, vậy, linh hồn nào phạm tội, linh hồn đó sẽ chết.
Nếu có một người công chính,
Làm điều ngay thẳng, công chính:
Không ăn đồ cúng trên núi;
Mắt không chiêm ngưỡng các tượng thần của nhà Y-sơ-ra-ên;
Không ngoại tình với vợ người lân cận,
Không gần gũi đàn bà trong kỳ kinh nguyệt;
Không áp bức ai;
Trao trả của cầm cho người mắc nợ;
Không cướp bóc;
Ban bánh cho kẻ đói;
Ban áo che thân cho người trần trụi.
Không cho vay lấy lời trước
Hoặc cho vay nặng lãi;
Không nhúng tay vào việc ác;
Xét xử công minh giữa người với người;
Sống theo quy luật và sắc lệnh của Ta;
Trung tín cẩn thận thi hành chúng.
Đó là người công chính,
Nó sẽ sống,
CHÚA tuyên bố.
Nếu người có một đứa con trai hung dữ, gây đổ máu và phạm một trong những điều ác này cùng một anh em; Nhưng chính người không phạm một điều nào cả,
Tức là ăn đồ cúng trên núi,
Ngoại tình với vợ người lân cận,
Áp bức người nghèo khổ, cùng khốn;
Cướp bóc,
Không trao trả của cầm,
Chiêm ngưỡng các tượng thần,
Phạm những điều ghê tởm;
Cho vay lấy lời trước hoặc cho vay nặng lãi;
đứa con đó sẽ sống không? Chắc chắn là không. Nó đã phạm tất cả những điều ghê tởm này, nó sẽ chết, máu nó sẽ đổ lại trên mình nó.
Kìa, một người có đứa con, nó thấy tất cả những tội lỗi cha nó đã phạm. Thấy vậy, nó không phạm tội như thế;
Tức là không ăn đồ cúng trên núi,
Không chiêm ngưỡng các tượng thần của nhà Y-sơ-ra-ên,
Không ngoại tình với vợ người lân cận,
Không áp bức ai,
Không xiết nợ,
Không cướp bóc,
Ban bánh cho người đói,
Ban áo che thân cho người trần trụi.
Không nhúng tay vào việc ác,
Không lấy tiền lời trước hoặc cho vay nặng lãi;
Nó làm điều ngay thẳng, sống theo sắc luật Ta;
Nó sẽ không chết vì tội lỗi của cha nó; chắc chắn nó sẽ sống. Nhưng cha nó vì phạm tội tống tiền, cướp bóc anh em mình, làm những điều không tốt giữa vòng dân chúng; này, người sẽ chết vì tội lỗi mình.
Còn các ngươi lại nói: ‘Tại sao con không mang tội của cha?’ Nếu một đứa con làm điều ngay thẳng và công chính, gìn giữ và thi hành mọi quy luật của Ta, chắc chắn nó sẽ sống. Linh hồn nào phạm tội, linh hồn đó sẽ chết. Con không mang tội của cha, cha cũng không mang tội của con. Sự công chính của người công chính sẽ được kể cho người công chính ấy; sự gian ác của người gian ác sẽ bị gán cho người gian ác ấy.
Nhưng nếu kẻ ác ăn năn tất cả tội lỗi đã phạm và gìn giữ mọi quy luật của Ta cùng làm điều ngay thẳng, công chính, chắc chắn nó sẽ sống và không chết; Mọi tội lỗi nó đã phạm sẽ không bị ghi nhận cho nó; nhờ sự công chính nó đã làm, nó sẽ sống. CHÚA tuyên bố: Chẳng lẽ Ta lại vui vì sự chết của kẻ ác? Ta há không muốn nó ăn năn con đường ác của mình và sống sao?
Nhưng nếu người công chính từ bỏ sự công chính và làm điều ác, tức là cũng làm mọi điều ghê tởm mà kẻ gian ác đã làm, người sẽ sống chăng? Mọi điều công chính người đã làm sẽ không được ghi nhớ; người sẽ chết vì những điều bất trung và những tội lỗi người đã phạm.
Các ngươi nói: ‘Đường lối của CHÚA không công bình.’ Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, hãy nghe đây, đường lối của Ta không công bình hay đường lối các ngươi không công bình? Nhưng nếu người công chính từ bỏ sự công chính và làm điều ác, nó sẽ chết. Nó sẽ chết vì sự ác nó đã phạm. Nếu kẻ ác ăn năn những điều ác nó đã phạm và làm điều ngay thẳng, công chính, nó sẽ cứu được linh hồn mình. Nó đã thấy và ăn năn mọi điều vi phạm nó đã làm thì chắc chắn nó sẽ sống và không chết. Nhà Y-sơ-ra-ên lại nói: ‘Đường lối của CHÚA không công bình.’ Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, đường lối của Ta không công bình hay đường lối các ngươi không công bình?
Vậy, hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, Ta sẽ phán xét ngươi, mỗi người tùy đường lối mình; CHÚA tuyên bố. Hãy ăn năn, hãy từ bỏ tất cả những vi phạm của các ngươi; để chúng không còn là chướng ngại tội lỗi cho các ngươi. Hãy ném bỏ khỏi các ngươi mọi vi phạm mà các ngươi đã phạm; hãy làm cho các ngươi một tấm lòng mới và một tâm thần mới. Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, tại sao ngươi phải chết? Vì Ta không vui về cái chết của một người phải chết. CHÚA tuyên bố: Hãy ăn năn để được sống.
Lời Than Vãn Về Các Người Lãnh Đạo Y-sơ-ra-ên
Còn ngươi, hãy cất tiếng than vãn về các hoàng tử Y-sơ-ra-ên.
‘Mẹ ngươi quả là một sư tử cái
Giữa vòng các sư tử đực,
Nằm giữa đám sư tử tơ,
Nuôi nấng bầy sư tử con.
Nó nuôi dưỡng một trong những sư tử con
Thành một sư tử tơ.
Nó tập bắt mồi,
Ăn thịt người ta.
Các nước nghe về con sư tử ấy;
Rồi nó bị bắt vì sập bẫy của họ,
Bị người ta xiềng
Và đem vào xứ Ai-cập.
Thấy mình chờ đợi vô ích,
Hy vọng tan vỡ;
Sư tử cái bắt một con khác trong bầy sư tử con,
Nuôi thành sư tử tơ.
Nó đi lại giữa vòng các sư tử,
Trở thành sư tử tơ;
Nó tập bắt mồi,
Ăn thịt người ta.
Nó phá hủy các thành trì19:7 Dịch theo Tg, MT: biết các góa phụ
Và làm hoang phế các thành của chúng.
Đất nước và cư dân
Đều hoảng sợ vì tiếng gầm của nó.
Các nước từ các vùng chung quanh
Nổi lên chống nó,
Chúng bủa lưới trên nó,
Nó bị bắt vì sập bẫy của họ.
Người ta xiềng nó lại, nhốt vào cũi,
Đem đến cho vua Ba-by-lôn.
Nó bị giam vào ngục,
Nên người ta không còn nghe thấy tiếng nó
Trên các núi Y-sơ-ra-ên nữa.
Mẹ ngươi như cây nho trong vườn nho,19:10 Mt: trong máu ngươi
Trồng bên dòng nước.
Cành lá sum sê, kết nhiều hoa quả
Vì có nhiều nước.
Cây nho có các cành lớn,
Trở thành vương trượng;
Thân cây cao vút
Giữa các cành lá rậm rạp;
Người ta thấy nó
Vì nó cao hơn nhiều nhánh khác.
Nhưng nó bị nhổ lên trong cơn thịnh nộ
Và ném xuống đất;
Gió đông làm cho cây khô héo
Và trái rụng hết;
Các cành lớn khô héo
Và bị lửa thiêu đốt.
Nay nó bị trồng trong sa mạc,
Nơi đất khô khan, thiếu nước.
Thế rồi lửa phát ra từ cành
Thiêu đốt trái cây;
Cây không còn cành cứng
Để làm vương trượng.’
Ấy là lời than thở đã trở thành bài ca than vãn.”
Dân Y-sơ-ra-ên Tiếp Tục Bất Trung
Vào ngày mười tháng Năm năm thứ Bảy, một số người trong các trưởng lão Y-sơ-ra-ên đến cầu khẩn CHÚA; họ ngồi trước mặt tôi.
Lời CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, hãy nói với các trưởng lão Y-sơ-ra-ên rằng: ‘CHÚA phán như vầy: Có phải các ngươi đến để cầu khẩn Ta chăng? CHÚA tuyên bố: Như Ta hằng sống, Ta sẽ không để các ngươi cầu khẩn Ta.’
Ngươi sẽ phán xét chúng nó chăng? Hỡi con người, ngươi sẽ phán xét không? Hãy cho chúng nó biết những điều ghê tởm của cha ông chúng nó. Hãy nói với chúng: ‘CHÚA phán như vầy: Trong ngày Ta chọn Y-sơ-ra-ên, Ta đã đưa tay thề với dòng dõi nhà Gia-cốp, cho chúng nó biết Ta tại Ai-cập. Ta đã đưa tay thề với chúng nó rằng: “Chính Ta là CHÚA,” Đức Chúa Trời của các ngươi. Vào ngày ấy, Ta đã đưa tay thề với chúng rằng Ta sẽ đem chúng ra khỏi đất Ai-cập, đến một vùng đất Ta đã tìm cho chúng, vùng đất đượm sữa và mật, một nơi huy hoàng hơn tất cả các xứ. Ta bảo chúng: “Mỗi người hãy ném bỏ những tượng ghê tởm mà mắt các ngươi chiêm ngưỡng; đừng làm mình ô uế vì các tượng thần Ai-cập. Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời các ngươi.”
Nhưng chúng phản loạn cùng Ta, không muốn nghe Ta. Mọi người không ném bỏ các tượng ghê tởm mà mắt chúng chiêm ngưỡng, cũng không từ bỏ các tượng thần Ai-cập. Bấy giờ Ta định đổ cơn thịnh nộ Ta trên chúng, trút cơn giận hình phạt chúng nó ngay tại giữa Ai-cập. Nhưng vì danh Ta, Ta đã hành động để không bị xúc phạm trước mắt các nước, nơi chúng đang sinh sống. Trước mắt các dân ấy Ta đã cho Y-sơ-ra-ên biết rằng Ta sẽ đem chúng ra khỏi đất Ai-cập. Thế rồi Ta đã đem chúng ra khỏi đất Ai-cập và đưa vào sa mạc. Ta đã ban cho chúng nó các quy luật, dạy chúng nó các sắc luật Ta, là những điều người nào làm theo thì sẽ nhờ đó mà sống. Ta cũng ban cho chúng nó những ngày Sa-bát làm dấu hiệu giữa Ta và chúng nó, để chúng biết rằng chính Ta là CHÚA, đấng thánh hóa chúng.
Nhưng nhà Y-sơ-ra-ên phản loạn chống Ta trong sa mạc; chúng nó không theo các quy luật Ta, từ khước các sắc lệnh Ta, là những điều người nào làm theo thì sẽ nhờ đó mà sống; chúng nó cũng làm ô uế những ngày Sa-bát của Ta nữa. Ta định đổ cơn thịnh nộ Ta trên chúng để tiêu diệt chúng trong sa mạc. Nhưng vì danh Ta, Ta đã hành động để không bị xúc phạm trước mắt các nước, tức là trước mắt các dân mà Ta đã đem Y-sơ-ra-ên ra khỏi. Ta cũng đã đưa tay thề cùng chúng trong sa mạc rằng Ta sẽ không đem chúng vào đất mà Ta đã ban cho chúng, là đất đượm sữa và mật, một nơi huy hoàng hơn tất cả các xứ. Vì chúng từ khước các sắc lệnh Ta, không theo các quy luật Ta, làm ô uế các ngày Sa-bát Ta; vì lòng chúng đi theo các thần tượng của chúng nó. Tuy nhiên mắt Ta đoái thương, không tàn sát chúng; Ta đã không tận diệt chúng trong sa mạc. Ta phán cùng các con cái chúng trong sa mạc: “Đừng đi theo các quy luật của cha ông các ngươi, đừng tuân theo các sắc lệnh của họ, chớ để bị ô uế vì các thần tượng của chúng. Chính Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời của các ngươi, hãy đi theo các quy luật Ta, tuân theo các sắc lệnh Ta, hãy thi hành chúng. Hãy giữ các ngày Sa-bát của Ta thánh khiết để nó làm dấu hiệu giữa Ta và các ngươi, để các ngươi biết rằng Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời các ngươi.”
Nhưng con cái họ phản loạn chống Ta, không theo các quy luật Ta, không tuân giữ các sắc lệnh Ta, là những điều người nào làm theo thì sẽ nhờ đó mà sống; chúng làm ô uế các ngày Sa-bát Ta. Ta định đổ cơn thịnh nộ Ta trên chúng nó, trút cơn giận hình phạt chúng nó trong sa mạc. Nhưng Ta đã rút tay lại, vì danh Ta, Ta đã hành động để không bị xúc phạm trước mắt các nước; tức là trước mắt các dân mà Ta đã đem Y-sơ-ra-ên ra khỏi. Ta cũng đưa tay thề cùng chúng trong sa mạc rằng Ta sẽ làm chúng tản lạc giữa các dân và phân tán chúng giữa các nước. Vì chúng nó không làm theo các sắc lệnh Ta, từ khước các quy luật Ta, làm ô uế các ngày Sa-bát Ta; mắt chúng mãi nhìn theo các tượng thần của cha ông chúng nó. Nên Ta cũng cho chúng nó các quy luật không tốt và những sắc lệnh không đem lại sự sống. Khi chúng dâng tế mọi con đầu lòng của mình, Ta làm cho chúng thành ô uế vì chính các tế lễ đó và làm cho chúng kinh hoàng để chúng biết rằng Ta là CHÚA.’
Vậy, hỡi con người, hãy nói với nhà Y-sơ-ra-ên, nói với chúng rằng: ‘CHÚA phán như vầy: Còn điều này nữa, cha ông các ngươi đã phạm thượng cùng Ta khi bất trung với Ta. Ta đã đem chúng vào đất mà Ta đã đưa tay thề ban cho chúng nó. Nhưng khi thấy mọi đồi cao, mọi cây rậm lá, chúng dâng tế lễ hy sinh tại đó; chúng dâng những tế lễ xúc phạm Ta ở đó. Chúng cũng dâng hương thơm và rượu tế ở đó. Ta đã phán cùng chúng: Đồi cao này là gì mà các ngươi đến viếng tại đó?’ ” Nên chỗ ấy được gọi là “Ba-ma”20:29 Nghĩa là: đồi cao cho đến ngày nay.
“Vậy, hãy nói với nhà Y-sơ-ra-ên: ‘CHÚA phán như vầy: Các ngươi theo đường lối của cha ông các ngươi làm mình ô uế và đàng điếm theo các thần tượng ghê tởm đó sao? Khi các ngươi dâng tế lễ và dâng tế con cái các ngươi qua lửa, các ngươi đã làm mình ô uế vì mọi thần tượng của các ngươi cho đến ngày nay. Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, Ta sẽ không để các ngươi cầu khẩn Ta. CHÚA tuyên bố: Như Ta hằng sống, Ta sẽ không để các ngươi cầu khẩn Ta. Điều ngươi nghĩ trong tâm trí sẽ không bao giờ xảy ra; ngươi nói rằng: “Chúng ta sẽ thờ cây, thờ đá như các nước, các bộ lạc trong vùng.”
Đức Chúa Trời Phục Hồi Nước Do Thái
CHÚA tuyên bố: Như Ta hằng sống, chắc chắn, Ta sẽ cai trị ngươi bằng bàn tay mạnh mẽ, cánh tay giương lên và cơn thịnh nộ đổ xuống. Ta sẽ đem các ngươi ra khỏi các dân, tụ họp các ngươi từ các xứ mà các ngươi bị tản lạc bằng bàn tay mạnh mẽ, cánh tay giương lên và cơn thịnh nộ đổ xuống. Ta sẽ đem các ngươi vào sa mạc của các dân và tại đó Ta sẽ phán xét các ngươi mặt đối mặt. Như Ta đã phán xét cha ông các ngươi trong sa mạc của xứ Ai-cập, Ta cũng sẽ phán xét các ngươi như vậy, CHÚA tuyên bố. Ta sẽ làm cho các ngươi ở dưới sự kiểm soát, và đem các ngươi vào vòng giao ước. Ta sẽ thanh lọc khỏi các ngươi những kẻ phản loạn và những kẻ phạm tội cùng Ta. Ta sẽ đem chúng ra khỏi đất mà chúng đang kiều ngụ nhưng chúng sẽ không được vào đất Y-sơ-ra-ên; bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA.
Còn ngươi, hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, CHÚA phán như vầy: Mỗi người hãy đi phục vụ các thần tượng của mình. Nhưng sau đó chắc chắn các ngươi sẽ nghe theo Ta và không còn làm ô danh thánh của Ta bằng những tế lễ và thần tượng nữa. Vì tại núi thánh Ta, tại trên núi cao của Y-sơ-ra-ên, CHÚA tuyên bố, tại đó cả nhà Y-sơ-ra-ên, tất cả chúng nó trong xứ sẽ phục vụ Ta. Ở đó Ta sẽ đón tiếp chúng, Ta sẽ thâu nhận các tiền dâng, các lễ vật tốt nhất cùng các vật thánh của các ngươi. Ta sẽ chấp nhận các ngươi như hương thơm khi Ta đem các ngươi ra khỏi các dân và tập họp các ngươi từ các xứ mà các ngươi bị tản lạc. Ta sẽ bày tỏ sự thánh khiết của Ta qua các ngươi trước mắt các nước. Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA khi Ta đem các ngươi vào đất Y-sơ-ra-ên, là đất Ta đã đưa tay thề ban cho cha ông các ngươi. Tại đó, các ngươi sẽ nhớ lại tất cả những đường lối và tất cả những hành động làm ô uế mình, bấy giờ các ngươi sẽ ghê tởm chính mình vì những hành động gian ác các ngươi đã phạm. Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA khi Ta vì danh Ta mà đối xử với các ngươi, chứ không phải vì đường lối gian ác, vì hành động đồi bại của các ngươi, CHÚA tuyên bố.’ ”
Lời CHÚA phán cùng tôi, “Hỡi con người, hãy hướng mặt về phía Nam, giảng nghịch cùng hướng Nam và phán tiên tri chống lại rừng trong đồng bằng phía Nam. Hãy nói cùng khu rừng phía Nam: ‘Hãy nghe lời CHÚA tôi, CHÚA phán như vầy: Này, Ta sẽ nhen một ngọn lửa giữa các ngươi; lửa sẽ thiêu đốt tất cả các cây tươi cũng như cây khô. Ngọn lửa hừng sẽ không tắt, mọi khuôn mặt từ Nam chí Bắc đều sẽ bị cháy sém. Mọi người sẽ thấy rằng, chính Ta, CHÚA đã nhen ngọn lửa ấy và nó sẽ không tắt.’ ”
Thế rồi tôi thưa: “Ôi, lạy CHÚA, chúng nói với tôi: ‘Không phải ông ấy nói ngụ ngôn sao?’ ”
Thanh Gươm Của Chúa
Lời của CHÚA phán với tôi: “Hỡi con người, hãy hướng mặt về phía Giê-ru-sa-lem, hãy giảng nghịch cùng thánh điện, hãy phán tiên tri chống lại đất Y-sơ-ra-ên. Hãy nói với đất Y-sơ-ra-ên: ‘CHÚA phán như vầy: Này, Ta đến phạt ngươi, Ta sẽ rút gươm ra khỏi vỏ và loại trừ người công chính lẫn kẻ gian ác giữa các ngươi. Bởi vì Ta sẽ loại trừ người công chính lẫn kẻ gian ác giữa các ngươi cho nên Ta sẽ rút gươm ra khỏi vỏ chống lại mọi người từ Nam chí Bắc. Mọi người sẽ biết rằng Ta, CHÚA sẽ rút gươm ra khỏi vỏ và sẽ không thu gươm lại nữa.’
Còn ngươi, hỡi con người, hãy than thở với tấm lòng tan vỡ, hãy than thở cay đắng trước mắt chúng nó. Khi chúng nó hỏi ngươi: ‘Tại sao ông than thở?’ Hãy bảo chúng: ‘Tin tức đã đến. Mọi tấm lòng sẽ tan chảy; mọi bàn tay sẽ yếu đuối; mọi tâm thần sẽ ngất xỉu; mọi đầu gối bước đi run rẩy.’ CHÚA tuyên bố: Kìa, điều ấy đang đến và sẽ ứng nghiệm.”
Lời của CHÚA phán với tôi: “Hỡi con người, hãy phán tiên tri, hãy phán, CHÚA phán như vầy:
‘Lưỡi gươm, lưỡi gươm,
Mài bén và đánh bóng loáng;
Để sát hại, mài bén để sát hại;
Bóng loáng như ánh chớp.
Chúng ta nên vui mừng chăng? Các ngươi đã coi thường cây trượng của con Ta và mọi cây roi.
Lưỡi gươm được đánh bóng,
Được trao vào tay người ta;
Lưỡi gươm được mài bén, được đánh bóng,
Để trao vào tay kẻ giết người.
Hỡi con người, hãy khóc lóc, than van,
Vì lưỡi gươm ấy dành cho dân Ta,
Cho mọi kẻ lãnh đạo của Y-sơ-ra-ên.
Họ sẽ bị phó cho gươm giáo
Cùng với dân Ta.
Vậy hãy bày tỏ sự đau đớn tuyệt vọng.
CHÚA Toàn Năng tuyên bố: Vì có một cuộc thử thách nhưng nếu các ngươi cũng coi thường cây roi, thì tai họa ấy sẽ không đến sao?’
Còn ngươi, hỡi con người, hãy phán tiên tri,
Hãy vỗ tay;
Gươm sẽ chém xuống hai,
Ba lần;
Lưỡi gươm giết chết,
Lưỡi gươm tàn sát nhiều,
Lưỡi gươm bao phủ chúng nó.
Cho nên những tấm lòng tan vỡ,
Nhiều người ngã gục;
Ta đã đặt gươm chém giết
Tại mọi cổng.
Ôi, lưỡi gươm được làm để chém như chớp nhoáng,
Được đánh bóng để chém giết.
Hãy mài bén lên, chém bên phải,
Tấn công bên trái;
Bất cứ ở đâu lưỡi gươm hướng về.
Ta cũng sẽ vỗ tay,
Ta sẽ thỏa cơn giận.
Ta, CHÚA đã phán như vậy.”
Lời của CHÚA phán cùng tôi: “Còn ngươi, hỡi con người, hãy vạch hai con đường cho gươm của vua Ba-by-lôn đến; cả hai sẽ đến từ cùng một nước. Hãy làm bảng chỉ đường ở mỗi đầu đường vào thành. Hãy vạch đường để gươm đến Ráp-ba của dân A-môn và vào Giu-đê, đến Giê-ru-sa-lem kiên cố. Vì vua Ba-by-lôn đứng ở ngã ba đường, ở đầu hai con đường để bói quẻ. Người xóc mũi tên để bói, cầu các thần, xem xét lá gan. Tay phải vua bói được quẻ về Giê-ru-sa-lem: hãy đặt chiến cụ phá thành, ra lệnh chém giết, reo hò chiến đấu, đặt chiến cụ phá các cổng thành, đắp mô, xây lũy bao vây. Nhưng trước mắt dân Giê-ru-sa-lem, quẻ bói dường như quẻ bói sai; họ đã có lời thề long trọng trung thành với người. Nhưng quẻ bói nhắc lại tội lỗi của họ khiến họ bị bắt làm tù binh.
Cho nên CHÚA Toàn Năng phán như vầy: ‘Vì các ngươi làm cho tội lỗi mình bị nhớ lại, sự vi phạm mình bị tỏ bày và người ta thấy rõ những tội lỗi các ngươi qua mọi hành động của các ngươi. Vì các ngươi đã nhớ lại, các ngươi sẽ bị bắt làm tù binh.
Còn ngươi, hỡi hoàng tử xấu xa gian ác của Y-sơ-ra-ên, ngày của ngươi đã đến, thì giờ cho hình phạt cuối cùng. CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Hãy cất mũ tế đi, lột bỏ vương miện; tình hình sẽ không như xưa nữa, cái gì thấp hãy nâng cao, cái gì cao hãy hạ thấp. Đổ nát, đổ nát, Ta sẽ làm đổ nát; điều này cũng sẽ không xảy ra nữa cho đến khi Đấng có quyền đoán xét đến, Ta sẽ ban cho người quyền đó.’
Còn ngươi, hỡi con người, hãy phán tiên tri: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Hãy nói về dân A-môn, về những điều đáng trách của chúng nó.
Hãy nói: Lưỡi gươm,
Lưỡi gươm đã được rút ra để sát hại;
Được đánh bóng như ánh chớp
Để ăn nuốt.
Vì chúng đã thấy những khải tượng sai,
Coi những quẻ bói dối cho các ngươi;
Chúng đặt các ngươi trên cổ
Những kẻ xấu xa gian ác,
Là kẻ mà ngày của chúng đã đến,
Thì giờ cho hình phạt cuối cùng.
Hãy bỏ gươm vào vỏ,
Là nơi ngươi được tạo ra,
Là xứ sở gốc của ngươi,
Ta sẽ đoán xét ngươi.
Ta sẽ đổ cơn giận Ta trên ngươi,
Ta sẽ thổi lửa thịnh nộ Ta trên ngươi,
Ta sẽ trao ngươi vào tay những kẻ dã man,
Chuyên hủy diệt.
Ngươi sẽ là nhiên liệu để đốt cháy,
Máu ngươi sẽ đổ ở giữa xứ,
Người ta sẽ không còn nhớ đến ngươi nữa
Vì chính Ta, CHÚA đã phán như vậy.’ ”
Một Thành Vấy Máu
Lời của CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, ngươi sẽ phán xét, phán xét cái thành đổ máu đó không? Hãy cho nó biết tất cả những việc ghê tởm của nó. Hãy nói: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Một thành gây đổ máu ở giữa nó nên thì giờ nó đã đến. Thành làm các tượng thần nên tự làm ô uế mình. Ngươi đã phạm tội vì làm đổ máu, ngươi đã bị ô uế vì làm các hình tượng. Ngày của các ngươi đã gần, năm của các ngươi đã tận, vì thế Ta đã làm cho các ngươi thành điều sỉ nhục giữa các nước và trò chế nhạo trong mọi dân. Những kẻ ở gần lẫn những kẻ ở xa sẽ nhục mạ ngươi, một thành ô danh và đầy hỗn loạn.
Kìa, những ông hoàng của Y-sơ-ra-ên, mỗi người ở giữa ngươi đều dùng quyền để làm đổ máu. Ở giữa ngươi, cha mẹ bị khinh dể; kiều dân bị bóc lột; trẻ mồ côi, người góa bụa bị ngược đãi ở nơi ngươi. Ngươi đã khinh bỉ các vật thánh của Ta và làm ô uế các ngày Sa-bát của Ta. Ở giữa ngươi có những kẻ vu khống để làm đổ máu, ăn đồ cúng trên núi, sống dâm dục. Ở giữa ngươi có kẻ ăn nằm với thê thiếp của cha mình; phụ nữ trong thời kỳ kinh nguyệt cũng bị ép buộc chăn gối giữa ngươi. Ở giữa ngươi, người thì phạm tội ngoại tình với vợ người lân cận, người thì phạm điều dâm dục với con dâu, người thì phạm tội với em gái, tức là con gái của cha mình. Ở giữa ngươi, người ta ăn hối lộ để làm đổ máu, cho vay lấy lời trước và cho vay nặng lãi, ngươi lợi dụng để bóc lột người lân cận mình và ngươi đã quên Ta, CHÚA tuyên bố.
Này, Ta đập tay22:13 Một dấu hiệu bày tỏ sự không hài lòng vì những nguồn lợi bất chính ngươi lấy và trên máu mà ngươi đã đổ ở giữa ngươi. Liệu lòng ngươi có vững vàng, tay ngươi có mạnh mẽ trong ngày Ta xét xử ngươi chăng? Ta là CHÚA, Ta đã phán thì Ta sẽ làm. Ta sẽ làm các ngươi tản lạc nơi các nước, phân tán các ngươi giữa các dân và Ta sẽ thanh lọc sự ô uế nơi ngươi. Chính ngươi sẽ bị khinh bỉ trước mắt các nước, bấy giờ ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA.’ ”
Lời của CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, nhà Y-sơ-ra-ên đã trở thành kim loại cặn bã đối với Ta. Tất cả chúng nó là đồng, thiếc, sắt, chì trong lò. Chúng là cặn bạc. Cho nên CHÚA Toàn Năng phán như vầy: ‘Vì tất cả các ngươi đã trở nên cặn bã kim loại, cho nên, này Ta sẽ thu góp các ngươi vào giữa Giê-ru-sa-lem. Như người ta thu góp bạc, đồng, sắt, chì và thiếc vào trong lò, thổi lửa để nung chảy thể nào thì Ta, trong cơn giận và thịnh nộ của Ta, cũng sẽ thu góp các ngươi, bỏ vào lò và nung chảy các ngươi. Ta sẽ thu góp các ngươi, thổi lửa thịnh nộ trên các ngươi, nên các ngươi sẽ tan chảy trong đó. Như bạc tan chảy trong lò thể nào, các ngươi cũng sẽ tan chảy trong đó thể ấy, rồi các ngươi sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA, đã đổ cơn thịnh nộ Ta trên các ngươi.’ ”
Lời của CHÚA phán cùng ta rằng: “Hỡi con người, hãy nói với đất: ‘Mày là đất không được tẩy sạch, không có mưa trong ngày phẫn nộ.’ Những tiên tri giữa vòng các ngươi thông đồng với nhau như sư tử gầm thét, xé mồi. Chúng ăn thịt người ta, cướp lấy kho tàng, của cải quí giá, làm cho nhiều người trở thành góa phụ trong thành. Các thầy tế lễ vi phạm Kinh Luật Ta, làm ô uế các đồ vật thánh Ta. Chúng không phân biệt giữa thánh và phàm tục, chúng cũng không dạy sự khác nhau giữa ô uế và thanh sạch; chúng nhắm mắt không tuân giữ các ngày Sa-bát của Ta nên Ta bị xúc phạm ở giữa chúng. Các ông hoàng giữa vòng chúng như chó sói xé mồi, gây đổ máu, giết người để thủ lợi. Các tiên tri của chúng tô phết vôi trắng cho chúng; thấy khải tượng giả, bói khoa dối. Chúng nói rằng: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy,’ nhưng CHÚA không có phán. Dân trong xứ bóc lột, cướp bóc, áp bức người cùng khốn, nghèo nàn và bóc lột ngoại kiều không kể gì đến công bình.
Ta tìm kiếm một người ở giữa họ để xây tường thành, để đại diện cho xứ sở đứng trám vào lỗ hổng trước mặt Ta hầu cho Ta khỏi hủy diệt xứ, nhưng Ta không tìm thấy. Nên Ta đã đổ cơn giận Ta trên chúng, tiêu hủy chúng bằng ngọn lửa thịnh nộ của Ta; Ta sẽ báo trả lên đầu chúng đường lối của chúng, CHÚA Toàn Năng tuyên bố.”
Các Biểu Tượng Về Giê-ru-sa-lem Và Sa-ma-ri
Lời của CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, có hai người đàn bà là con gái của cùng một mẹ. Chúng nó làm điếm tại Ai-cập, từ thời son trẻ chúng đã làm điếm ở đó. Vú chúng nó bị bóp, trinh tiết bị phá ở đó. Tên của cô chị là Ô-hô-la,23:4 Nghĩa là “trại” tên cô em là Ô-hô-li-ba23:4 Nghĩa là “trại của ta ở nơi nó” Chúng nó đã thuộc về Ta và sinh sản con trai, con gái. Tên của chúng: Ô-hô-la là Sa-ma-ri và Ô-hô-li-ba là Giê-ru-sa-lem.
Ô-hô-la làm điếm trong khi nó thuộc về Ta; nó mê người tình của nó là A-si-ri, những binh sĩ, mặc áo xanh, những thống đốc và tướng lãnh. Tất cả chúng nó đều trẻ trung, tài hoa, là kỵ sĩ cỡi ngựa. Nó đàng điếm với chúng nó, tất cả đều là những kẻ ưu tú của A-si-ri. Nó tự làm ô uế mình với tất cả những thần tượng của những người nó si mê. Nó không từ bỏ đàng điếm với Ai-cập vì từ khi còn trẻ người ta đã ăn ngủ với nó, phá bỏ trinh tiết của nó và trút đổ dâm dục của chúng trên nó.
Cho nên Ta trao nó vào tay người tình của nó, vào tay những con cái A-si-ri; những kẻ nó si mê. Chúng lột trần nó, bắt con trai, con gái nó rồi dùng gươm giết nó. Người ta đã trừng phạt nó và nó trở thành nổi danh trong giới phụ nữ.
Em gái nó là Ô-hô-li-ba thấy vậy nhưng còn phóng đãng hơn, đàng điếm hơn chị nó. Nó si mê những người A-si-ri, những thống đốc, tướng lãnh, những binh sĩ mặc đồng phục oai nghi, những kỵ sĩ cưỡi ngựa; tất cả đều trẻ trung, tài hoa. Ta thấy nó tự làm ô uế mình. Cả hai chị em đều theo một đường.
Thêm vào chuyện đàng điếm, nó còn nhìn những người đàn ông khắc trên tường, hình ảnh những người Canh-đê vẽ màu đỏ, nai nịt ngang lưng, khăn vấn trên đầu buông thõng; tất cả đều giống như quan viên, hình ảnh của người Ba-by-lôn, dân xứ Canh-đê. Nhìn thấy thế, nó si mê những người ấy và sai sứ giả đến với chúng tại Canh-đê. Những người Ba-by-lôn đến ăn ngủ với nó, làm nó thành ô uế vì sự đàng điếm của chúng. Nó cũng tự làm mình ra ô uế rồi chán bỏ chúng nó. Khi nó công khai đàng điếm và phô trương sự trần truồng của nó ra, Ta chán bỏ nó như Ta đã chán bỏ chị nó. Nhưng nó càng dâm đãng hơn khi nhớ lại những ngày trẻ trung nó đã sống dâm đãng tại đất Ai-cập. Nó si mê những người tình của nó, là những kẻ tình dục thể xác mạnh như lừa, dâm như ngựa. Ngươi mong muốn điều dâm đãng của thời son trẻ tại Ai-cập khi người ta ăn ngủ với ngươi và bóp vú trẻ trung của ngươi.
Cho nên, hỡi Ô-hô-li-ba, CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, Ta sẽ thúc đẩy những người tình của ngươi, những kẻ ngươi đã chán bỏ, chống lại ngươi. Ta sẽ đem chúng nó đến tấn công ngươi từ khắp nơi. Những người Ba-by-lôn, mọi người Canh-đê, Phê-cốt, Soa và Coa, hết thảy người A-si-ri cùng với chúng, những thanh niên tài hoa, thống đốc, tướng lãnh, tất cả đều là kỵ binh, chiến sĩ, tất cả đều cưỡi ngựa. Chúng nó sẽ từ phương bắc23:24 Dịch theo LXX, nt: không rõ nghĩa đem xe chiến mã, xe cộ cùng đoàn quân liên minh đến đánh ngươi. Chúng nó dùng thuẫn, khiên, mũ chiến tấn công ngươi từ khắp nơi. Ta sẽ cho chúng nó quyền phán xét và chúng sẽ phán xét ngươi theo tiêu chuẩn xét đoán của chúng. Ta sẽ nổi ghen chống lại ngươi; chúng nó sẽ đối xử với ngươi một cách giận dữ. Chúng nó sẽ cắt mũi, cắt tai các ngươi. Những kẻ sống sót của ngươi sẽ ngã gục vì gươm. Chúng nó sẽ bắt con trai, con gái các ngươi và những kẻ sống sót của ngươi sẽ bị lửa thiêu nuốt. Chúng sẽ lột quần áo và lấy hết nữ trang của ngươi. Ta sẽ làm cho thói dâm đãng và đàng điếm của ngươi từ đất Ai-cập chấm dứt để ngươi không ngưỡng trông chúng nó và không còn nhớ đến Ai-cập nữa.
Vì CHÚA Toàn Năng đã phán như vầy: Này, Ta sẽ trao ngươi vào tay những kẻ mà ngươi ghét, vào tay những kẻ ngươi chán bỏ. Chúng sẽ lấy hận thù đối xử với ngươi, chiếm lấy tất cả công lao của ngươi, để ngươi trần truồng, trơ trọi; sự trần truồng dâm đãng của ngươi sẽ bị phô bày. Thói dâm đãng và đàng điếm của ngươi đã đem lại điều này cho ngươi. Vì ngươi đã chạy theo đàng điếm với các nước và tự làm cho mình ô uế với các thần tượng của chúng. Ngươi đã đi theo con đường của chị ngươi nên Ta cũng trao chén của nó vào tay ngươi.
CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Ngươi sẽ uống chén của chị ngươi,
Chén sâu và rộng.
Ngươi sẽ trở nên trò cười và chế nhạo
Vì chén ấy chứa quá nhiều.
Ngươi sẽ chứa đầy say sưa và buồn thảm;
Chén đầy kinh hoàng và đổ nát,
Chén của chị ngươi: Sa-ma-ri.
Ngươi sẽ uống chén ấy và uống cạn chén;
Ngươi sẽ gặm các mảnh sành,
Và rạch nát đôi vú ngươi.
Vì chính Ta đã phán, CHÚA Toàn Năng đã tuyên bố.
Cho nên CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Vì ngươi đã quên Ta, đã bỏ Ta sau lưng nên ngươi sẽ mang lấy hậu quả của sự dâm đãng và đàng điếm ngươi.”
CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, ngươi sẽ phán xét Ô-hô-la và Ô-hô-li-ba chăng? Hãy công bố những điều ghê tởm của chúng. Vì chúng đã ngoại tình, tay chúng vấy máu. Chúng đã ngoại tình với các thần tượng và còn dâng con của chúng, những đứa con chúng sinh cho Ta, làm thức ăn cho các thần tượng. Chúng còn làm điều này phạm đến Ta nữa, chúng làm ô uế đền thánh Ta đồng thời cũng vi phạm các ngày Sa-bát Ta. Chúng giết con cái mình dâng cho thần tượng rồi cũng trong ngày ấy vào đền thánh Ta làm ô uế đền. Kìa, chúng đã làm như thế trong nhà Ta.
Hơn thế nữa, chúng cử người đi tìm kiếm người từ xa. Một sứ giả được sai đến với những người ấy; kìa, họ đã đến. Ngươi vì họ tắm rửa, kẻ mắt và đeo đồ trang sức. Ngươi ngồi trên giường lộng lẫy, bàn kê trước mặt có dầu và hương của Ta để trên ấy.
Tiếng của đám đông vô tư chung quanh ngươi; những kẻ say sưa từ sa mạc đến cùng những kẻ phàm nhân. Chúng đeo vòng vào tay và đội mão đẹp trên đầu các phụ nữ. Bấy giờ tôi tự hỏi về người đàn bà phờ phạc đi vì ngoại tình: ‘Giờ đây chúng vẫn đàng điếm với nó chăng?’ Chúng đến với nó như đến với một con điếm. Vậy, chúng đến với Ô-hô-la và Ô-hô-li-ba, hai người đàn bà dâm đãng. Nhưng những người công chính sẽ phán xét chúng về tội ngoại tình và tội gây đổ máu. Vì thật vậy, chúng ngoại tình và tay vấy máu.
Vì CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Hãy tụ họp hội chúng để trừng phạt chúng nó, hãy phó chúng nó cho kinh hoàng và cướp bóc. Hội chúng sẽ ném đá chúng nó, dùng gươm chém chúng nó, giết con trai con gái chúng nó và phóng hỏa thiêu hủy nhà cửa chúng nó.
Ta sẽ làm cho chấm dứt thói dâm đãng trong xứ và tất cả phụ nữ sẽ được cảnh cáo để không hành động dâm đãng như các ngươi đã làm. Họ sẽ báo trả các ngươi về tội dâm đãng của các ngươi. Các ngươi sẽ mang hình phạt về tội thờ thần tượng của mình, và các ngươi sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA Toàn Năng.”
Thành Giê-ru-sa-lem Bị Phá Hủy
Vào ngày mười tháng mười năm thứ chín, lời của CHÚA phán với tôi rằng: “Hỡi con người, hãy ghi xuống ngày này, chính ngày này. Vua Ba-by-lôn sẽ bao vây thành Giê-ru-sa-lem vào ngày này. Hãy kể cho nhà phản loạn một ngụ ngôn, nói với chúng: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Đặt nồi lên, đặt nồi
Và đổ nước vào;
Bỏ thịt vào nồi,
Tất cả thịt ngon, thịt đùi, thịt vai;
Bỏ đầy nồi những xương ngon lành.
Hãy bắt con tốt nhất trong bầy súc vật,
Chất xương làm củi phía dưới,
Nấu cho thật sôi;
Cũng hầm xương trong đó.
Cho nên CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Khốn cho thành đổ máu,
Là cái nồi rỉ sét,
Vết rỉ không rửa sạch được,
Phải lấy ra từng miếng,
Không phải chọn lựa gì cả.
Vì máu vẫn còn ở giữa thành,
Nó làm đổ máu trên mặt đá nhẵn,
Nó không đổ xuống đất
Để bụi đất lấp đi.
Ta để cho máu đổ trên mặt đá nhẵn,
Để không có gì che lấp,
Để Ta nổi giận và ra tay báo thù.
Cho nên, CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Khốn cho thành đổ máu,
Ta sẽ làm cho đống củi lớn hơn;
Hãy chất nhiều củi,
Nhóm lửa lên,
Nấu thịt cho sôi,
Chêm thêm gia vị,
Hãy để xương cốt cháy thiêu.
Hãy đặt cái nồi không trên than lửa,
Để nồi nóng lên, cho đồng nóng đỏ,
Để cặn bẩn tan chảy,
Để rỉ sét tiêu tan.
Nhưng chỉ nhọc công vô ích,
Lớp rỉ sét dày vẫn không tróc ra khỏi nồi,
Dù nung đốt trong lửa.
Vì sự ô uế dâm đãng của ngươi, Ta muốn thanh tẩy ngươi. Nhưng ngươi không để sự ô uế mình được thanh tẩy, nên ngươi sẽ không được thanh tẩy nữa cho đến khi cơn giận Ta đối với ngươi nguôi đi.
Chính Ta, CHÚA đã phán thì điều ấy sẽ đến. Ta sẽ hành động, Ta sẽ không nương tay, Ta sẽ không tiếc, không đổi ý. Ta sẽ trừng phạt ngươi tùy theo đường lối, công việc của ngươi, CHÚA Toàn Năng tuyên bố.’ ”
Lời của CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, này, bất thần Ta sẽ cất niềm vui mừng trong mắt ngươi đi nhưng ngươi không được than vãn, khóc lóc và không được chảy nước mắt. Hãy than thở âm thầm, đừng than khóc cho người chết; hãy đội khăn, mang giày; đừng che râu, không ăn bánh của những người khách an ủi.”24:17 Dịch theo Vg và Tg. Nt: những người
Buổi sáng, tôi nói với dân chúng, buổi chiều vợ tôi qua đời. Sáng hôm sau, tôi làm y như tôi đã được truyền.
Dân chúng nói với tôi: “Ông không giải thích cho chúng tôi điều mà ông làm nghĩa là gì sao?”
Tôi bảo họ: “Lời của CHÚA phán với tôi rằng: Hãy nói với nhà Y-sơ-ra-ên: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, Ta sẽ làm ô uế đền thánh Ta, đền ấy là sự hãnh diện của quyền năng ngươi, niềm vui của mắt ngươi, sự mong ước của linh hồn ngươi. Các con trai, con gái ngươi để lại sẽ ngã gục vì gươm. Các ngươi sẽ làm như tôi đã làm, không che râu, không ăn bánh của những người khách an ủi. Các ngươi hãy đội khăn trên đầu, hãy đi giày, không than vãn, không khóc lóc; các ngươi sẽ mòn mỏi trong tội lỗi mình và than thở với nhau. Ê-xê-chi-ên sẽ là dấu hiệu cho các ngươi, tất cả những gì người đã làm, các ngươi cũng sẽ làm. Khi điều này xảy đến, các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA Toàn Năng.’
Còn ngươi, hỡi con người, vào ngày Ta cất đi khỏi chúng nó thành trì, sự vui mừng, vinh quang, niềm vui của mắt chúng nó, sự mong ước của linh hồn chúng nó cùng con trai, con gái chúng. Vào ngày ấy, có người chạy thoát, đến báo tin cho ngươi; Ngày ấy, miệng ngươi sẽ mở và nói với người thoát nạn kia; ngươi không còn câm nữa. Ngươi sẽ là dấu hiệu cho chúng nó và chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA Toàn Năng.”
Lời Tiên Tri Nghịch Am-môn
Lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy hướng mặt về phía dân Am-môn và phán tiên tri nghịch cùng chúng. Hãy nói với dân Am-môn: ‘Hãy nghe lời của CHÚA Toàn Năng, CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Vì ngươi đã nói “A ha!” về đền thánh của Ta khi nó bị ô uế, về đất đai Y-sơ-ra-ên khi nó bị hoang tàn, về nhà Giu-đa khi nó phải đi lưu đày. Cho nên, này, Ta sẽ trao ngươi cho dân đông phương làm tài sản; chúng sẽ đóng trại ở giữa ngươi, cư trú giữa ngươi; chúng sẽ ăn hoa quả và uống sữa của ngươi. Ta sẽ làm Ra-ba thành đồng cỏ cho lạc đà và Am-môn thành nơi nghỉ ngơi của súc vật; bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA. Thật vậy, CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Vì ngươi đã vỗ tay, dậm chân vui mừng và lòng hết sức khinh bỉ đất Y-sơ-ra-ên; cho nên, này, Ta sẽ giương tay phạt ngươi, Ta sẽ trao ngươi cho các nước như của cướp; Ta sẽ loại bỏ ngươi khỏi các dân; Ta sẽ diệt ngươi khỏi các nước. Ta sẽ hủy diệt ngươi và ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA.’ ”
Lời Tiên Tri Nghịch Mô-áp
CHÚA Toàn Năng phán như vầy: “Vì Mô-áp và Sê-i-rơ nói rằng: ‘Kìa, nhà Giu-đa khác gì tất cả các nước khác; cho nên, này, Ta sẽ phá tan Mô-áp, các thành của chúng cho đến thành cuối cùng, tức là Bết-giê-si-mốt, Ba-anh Mê-ôn và Ki-ri-a-tha-im, là vinh quang của xứ ấy. Ta sẽ trao Mô-áp cùng với dân Am-môn cho dân đông phương làm tài sản; như thế dân Am-môn sẽ bị quên lãng giữa vòng các nước. Ta sẽ trừng phạt Mô-áp và chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA.’ ”
Lời Tiên Tri Nghịch Ê-đôm
“CHÚA Toàn Năng phán như vầy: ‘vì dân Ê-đôm đã hành động báo thù nhà Giu-đa và mắc tội khi báo thù chúng. Cho nên CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Ta sẽ giương tay phạt Ê-đôm, loại bỏ người và thú vật ở đó. Ta sẽ làm cho nó hoang tàn; từ Thê-man đến Đê-đan, người ta sẽ ngã gục vì gươm. Ta sẽ dùng tay dân Ta, là Y-sơ-ra-ên để báo thù Ê-đôm. Dân ấy sẽ đối xử với Ê-đôm theo như cơn thịnh nộ và tức giận của Ta, bấy giờ chúng sẽ nếm biết sự báo thù của Ta, CHÚA Toàn Năng tuyên bố.’ ”
Lời Tiên Tri Nghịch Phi-li-tin
“CHÚA Toàn Năng phán như vầy: ‘Vì dân Phi-li-tin đã hành động báo thù; vì mối thù truyền kiếp và lòng khinh bỉ chúng báo thù để hủy diệt. Cho nên CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, Ta sẽ giương tay phạt Phi-li-tin. Ta sẽ loại bỏ dân Cơ-rết và hủy diệt những kẻ sống sót dọc bờ biển. Ta sẽ trừng phạt chúng nó trong cơn thịnh nộ để thi hành cuộc báo thù lớn lao; khi Ta báo thù, chúng sẽ biết rằng Ta là CHÚA.’ ”
Vào ngày đầu tháng, năm thứ mười một, lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, vì thành Ty-rơ nói về Giê-ru-sa-lem rằng: ‘A ha! Cái cổng dẫn đến các dân đã đổ vỡ. Nó đã mở ra cho ta, ta sẽ được đầy dẫy, nó đã bị hoang tàn.’ Vì thế CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, thành Ty-rơ, Ta sẽ phạt ngươi, Ta sẽ đem nhiều nước đến trừng phạt ngươi như biển cả dậy sóng. Chúng nó sẽ phá hủy các tường thành của Ty-rơ và đập đổ các tháp canh. Còn Ta sẽ cạo sạch lớp đất khỏi thành và biến nó thành núi đá trọc. Nó sẽ trở thành nơi phơi lưới ở giữa biển; làm mồi cho các nước vì Ta là CHÚA, Ta đã phán, Chúa tôi tuyên bố. Các con gái nó ở nơi đồng nội sẽ bị giết bằng gươm, chúng nó sẽ biết rằng Ta là CHÚA.
Vì CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, từ phương bắc, Ta sẽ đem Nê-bu-cát-nết-sa đến đánh thành Ty-rơ, người là vua Ba-by-lôn, vua của các vua, cùng với ngựa, xe chiến mã, lính kỵ và đoàn quân đông đảo. Các con gái ngươi nơi đồng nội sẽ bị giết bằng gươm; nó sẽ xây lũy đắp ụ chống ngươi; nó sẽ nâng thuẫn tấn công ngươi. Nó sẽ hướng những máy phá thành về phía ngươi và dùng búa đánh đổ các tháp canh. Ngựa của người nhiều đến nỗi tung bụi che lấp ngươi. Tiếng của lính kỵ, bánh xe và xe chiến mã làm tường thành ngươi rung chuyển; người sẽ vào cổng thành ngươi như người vào thành đã bị phá. Vó ngựa của người sẽ giẫm nát mọi đường phố ngươi; dân ngươi sẽ bị sát hại bằng gươm và các cột trụ kiên cường của ngươi sẽ ngã xuống đất. Chúng nó sẽ cướp đoạt tài sản ngươi, giựt lấy hàng hóa ngươi, đạp đổ tường thành, hủy diệt nhà cửa tốt đẹp của ngươi; chúng sẽ đổ hết đá, gỗ và đất của ngươi xuống dưới biển. Ta sẽ làm cho tiếng hát của ngươi im bặt và không ai nghe tiếng đàn hạc của ngươi nữa. Ta sẽ làm cho ngươi trở nên tảng đá trọc; ngươi sẽ thành nơi phơi lưới, không còn được xây dựng nữa, vì chính Ta, CHÚA đã phán. CHÚA Toàn Năng tuyên bố như thế.
CHÚA Toàn Năng phán như vầy cùng thành Ty-rơ: Nghe tiếng sụp đổ của ngươi, lời rên la của kẻ bị thương vong cùng sự sát hại giữa vòng ngươi, các hải đảo không rúng động sao? Mọi ông hoàng của biển cả sẽ bước xuống khỏi ngai, cởi áo choàng, lột bỏ áo thêu. Chúng sẽ mặc lấy sự run rẩy, ngồi trên đất run rẩy liên hồi, bàng hoàng về ngươi. Chúng cất tiếng than khóc về ngươi rằng:
‘Hỡi thành danh tiếng, sao ngươi bị hủy diệt?
Thành do người đi biển cư ngụ,
Ngươi và cư dân của ngươi
Vốn là thành cường thịnh nơi biển cả.
Ngươi đã từng làm cư dân
Trong miền kinh hoàng.
Giờ đây các hải đảo kinh hoàng
Trong ngày ngươi sụp đổ.
Những hải đảo nơi biển
Run sợ vì ngươi suy tàn.’
Vì CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Khi Ta làm cho một thành trở nên hoang vu như thành không người ở; khi Ta đem vực sâu và nước lớn tràn ngập ngươi. Bấy giờ Ta sẽ đem ngươi xuống, cùng với những kẻ đi xuống vực sâu, cùng với dân cổ đại. Ta sẽ cho ngươi cư trú ở nơi sâu thẳm của đất giống như những nơi hoang tàn cổ xưa cùng với những kẻ đi xuống vực sâu để ngươi không còn được người ta cư ngụ và là nơi vinh hiển trong đất người sống. Ta sẽ đem ngươi đến chỗ tận cùng kinh khiếp; ngươi sẽ không còn tồn tại. Dù tìm kiếm, người ta sẽ không bao giờ tìm thấy ngươi nữa. CHÚA Toàn Năng tuyên bố.”
Lời Than Khóc Về Thành Ty-rơ Sụp Đổ
Lời CHÚA phán cùng tôi rằng: “Này ngươi, hỡi con người, hãy cất tiếng than khóc cho thành Ty-rơ. Hãy nói với Ty-rơ, thành tọa lạc nơi cửa biển, buôn bán với các dân thuộc nhiều hải đảo: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Hỡi Ty-rơ, ngươi tự bảo:
Ta xinh đẹp tuyệt hảo.
Biên cương của ngươi ở giữa biển cả,
Những tay thợ của ngươi làm cho ngươi xinh đẹp tuyệt hảo.
Người ta dùng toàn thông
Từ Sê-nia làm ván thuyền cho ngươi,
Người ta lấy tùng từ Li-ban
Làm cột buồm cho ngươi.
Chúng làm mái chèo của ngươi
Bằng gỗ sồi Ba-san;
Cẩn ngà voi trên boong tàu
Làm bằng gỗ bá hương từ đảo Kít-tim.27:6 Đảo Cyprus ở Địa Trung Hải
Cánh buồm của ngươi là vải gai thêu từ Ai-cập
Như cờ hiệu;
Bạt che ngươi là vải xanh vải tím
Từ đảo Ê-li-sa.
Dân cư thành Si-đôn và A-vát là các tay chèo cho ngươi;
Hỡi Ty-rơ, những tay thợ lành nghề, những thủy thủ ở cùng ngươi.
Những người thợ lão luyện, lành nghề từ Gê-ban đều ở cùng ngươi,
Tu bổ thuyền cho ngươi.
Mọi tàu biển và thủy thủ đều đến với ngươi
Trong việc giao thương hàng hóa.
Người Ba-tư, Lút, Phút ở trong quân đội ngươi,
Họ là những chiến binh dũng mãnh;
Họ treo thuẫn và mũ chiến nơi ngươi;
Họ đem vinh quang về cho ngươi.
Người A-vát và Hê-lết
Ở trên các tường thành chung quanh,
Người Ga-mát
Ở trên các tháp canh;
Họ treo khiên trên tường thành chung quanh;
Chúng làm cho ngươi xinh đẹp tuyệt hảo.
Người Ta-rê-si buôn bán với ngươi vì ngươi có đủ mọi hàng hóa; chúng dùng bạc, sắt, thiết và kẽm để trao đổi lấy hàng hóa của ngươi.
Người Hy-lạp, Tu-banh, Mê-siếc giao thương với ngươi; chúng dùng nô lệ và đồ đồng để trao đổi lấy hàng của ngươi.
Người Ta-gô-ma dùng ngựa, ngựa chiến và la để trao đổi lấy hàng hóa của ngươi.
Người Đê-đan là khách hàng của ngươi; dân nhiều hải đảo cũng giao thương với ngươi. Chúng nộp cống cho ngươi ngà voi và gỗ mun.
Người Sy-ri giao thương với ngươi vì ngươi có nhiều sản phẩm. Chúng dùng ngọc lam, vải tía, đồ thêu, vải gai mịn, san hô và hồng ngọc để trao đổi lấy hàng hóa của ngươi.
Giu-đa và vùng Y-sơ-ra-ên là khách hàng của ngươi. Chúng dùng lúa mì Min-nít, bánh, mật ong, dầu và hương liệu để trao đổi lấy hàng hóa của ngươi.
Đa-mách buôn bán với ngươi vì ngươi có đủ mọi hàng hóa; nó cung cấp cho ngươi rượu Hê-bôn và vải len trắng.
Người Vê-đan và Hy-lạp từ U-đan giao thương với ngươi; họ đem sắt luyện, quế và trầm hương27:19 Không rõ loại cây. Đa số các bản dịch Anh ngữ dịch: calamus để trao đổi lấy hàng hóa của ngươi.
Người Đê-đan dùng vải làm yên ngựa để buôn bán với ngươi.
Người Ả-rập và mọi ông hoàng xứ Kê-đa đều giao thương với ngươi; họ buôn bán với ngươi chiên con, chiên và dê.
Các thương gia từ Sê-ba và Ra-a-ma dùng những hương liệu quí nhất, tất cả loại đá quí và vàng để trao đổi lấy hàng hóa của ngươi.
Ha-ran, Ca-nê và Ê-đen, các thương gia từ Sê-ba, A-si-ri và Kin-mát đều giao thương với ngươi. Họ đem y phục đắt tiền, vải tía, đồ thêu, thảm dệt nhiều màu và dây thừng bện chắc chắn buôn bán với ngươi.
Các tàu từ Ta-rê-si
Chuyên chở hàng hóa cho ngươi,
Nên ngươi đầy tràn
Và chở nặng giữa biển cả.
Những tay chèo của ngươi
Đã đưa ngươi ra biển cả.
Cơn gió đông đánh tan ngươi
Giữa lòng biển.
Tài sản, hàng hóa, sản phẩm,
Thủy thủ, tài công, thợ sửa buồm, thương gia,
Tất cả binh sĩ của ngươi
Cùng mọi người trên tàu với ngươi,
Đều sẽ chìm xuống lòng biển
Trong ngày ngươi sụp đổ.
Nghe tiếng kêu la của thủy thủ,
Dân trên vùng duyên hải đều rúng động.
Bấy giờ mọi kẻ chèo,
Thủy thủ, tài công
Đều xuống khỏi thuyền,
Đứng trên bờ.
Họ cất tiếng than van về ngươi,
Khóc lóc cay đắng,
Họ rắc bụi lên đầu,
Lăn mình trong tro bụi.
Họ cạo đầu,
Mặc đồ tang chế vì ngươi.
Lòng đau đớn, họ khóc lóc,
Than vãn đắng cay.
Trong khi khóc thương
Chúng cất lên một bài điếu văn, ca rằng:
Ai giống như thành Ty-rơ,
Như bị lặng yên trong lòng biển cả?
Khi hàng hóa ngươi được đưa ra qua các đại dương;
Ngươi làm nhiều dân thỏa mãn;
Với tài sản lớn lao và nhiều sản phẩm,
Ngươi làm giàu cho nhiều vua trên đất.
Giờ đây ngươi bị tan vỡ
Và chìm sâu nơi biển cả,
Hàng hóa và mọi kẻ ở với ngươi
Cùng chìm xuống theo ngươi.
Mọi cư dân trên các hải đảo
Đều kinh ngạc về ngươi;
Các vua của họ hết sức kinh hoàng,
Mặt mày thất sắc.
Thương gia các nước huýt sáo chế giễu ngươi
Vì ngươi đã đến chỗ tận cùng khủng khiếp.
Ngươi sẽ không còn tồn tại nữa đến muôn đời.’ ”
Lời Tiên Tri Nghịch Vua Ty-rơ
Lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy nói cùng ông hoàng Ty-rơ: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Vì lòng ngươi kiêu ngạo,
Ngươi bảo rằng: “Ta là một thần,
Ngự giữa các thần,
Ngồi giữa biển cả.”
Nhưng ngươi chỉ là một người, không phải thần,
Dù ngươi cho rằng tâm trí mình như tâm trí các thần.
Này, ngươi khôn ngoan hơn Đa-ni-ên,
Mọi bí mật đều không giấu được ngươi.
Nhờ khôn ngoan và hiểu biết,
Ngươi tạo nên tài sản cho ngươi;
Ngươi cũng tích trữ vàng, bạc
Trong kho.
Nhờ rất khôn ngoan trong việc buôn bán,
Ngươi trở nên giàu có lớn,
Và lòng ngươi trở nên kiêu ngạo
Vì mình giàu.
Cho nên CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Vì ngươi cho rằng tâm trí mình
Như tâm trí các thần.
Cho nên, này, Ta sẽ đem những người ngoại quốc,
Là dân hung dữ nhất trong các nước, tấn công ngươi.
Chúng sẽ rút gươm đánh sự khôn ngoan hoa mỹ của ngươi
Và làm ô uế sự vinh hiển ngươi.
Chúng sẽ đẩy ngươi xuống vực sâu
Và ngươi sẽ chết bằng cái chết thảm khốc
Nơi lòng biển.
Liệu ngươi vẫn còn nói: “Ta là một thần”
Trước mặt những kẻ giết ngươi không?
Thật, ngươi chỉ là một người, không phải thần
Trong tay những kẻ giết ngươi.
Ngươi sẽ chết như người không cắt bì
Trong tay những kẻ ngoại quốc.
Vì Ta đã phán, CHÚA Toàn Năng tuyên bố.’ ”
Lời Ai Ca Về Vua Ty-rơ
Lời CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy cất tiếng ai ca về vua Ty-rơ, hãy nói với người: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Ngươi là mẫu người28:12 Ctd: ấn tín hoàn toàn,
Đầy khôn ngoan và tuyệt mỹ.
Ngươi ở trong Ê-đen,
Vườn của Đức Chúa Trời,
Ngươi trang sức toàn bằng đá quí:
Hồng ngọc, hoàng ngọc, lục bảo ngọc,
Kim lục ngọc, ngọc mã não, ngọc thạch anh,
Bích ngọc, lam ngọc, lục ngọc;
Khung và ổ28:13 Nt: Không rõ nghĩa. Một số dịch là: trống cơm và sáo nhận ngọc đều khảm vàng.
Từ ngày ngươi được tạo nên, chúng đã sẵn sàng.
Ngươi được xức dầu
Để làm Chê-ru-bim28:14 Một loại thiên sứ che chở;
Ta đặt ngươi trên núi thánh của Đức Chúa Trời;
Ngươi đi lại giữa những đá sáng rực như lửa.
Từ ngày ngươi được tạo nên,
Đường lối ngươi không có gì đáng trách
Cho đến khi gian ác xuất hiện nơi ngươi.
Vì công việc buôn bán lớn của ngươi hưng thịnh,
Ngươi đầy bạo hành
Và tội lỗi;
Cho nên, hỡi Chê-ru-bim che chở,
Ta đuổi ngươi ra khỏi núi của Đức Chúa Trời
Và diệt ngươi khỏi những đá sáng rực như lửa.
Lòng ngươi kiêu ngạo
Vì vẻ đẹp của mình;
Sự huy hoàng ngươi
Làm hư hỏng trí khôn ngoan ngươi.
Ta ném ngươi xuống đất trước mặt các vua,
Ta phó ngươi cho họ xem.
Vì nhiều tội lỗi và buôn bán gian dối,
Ngươi đã làm ô uế những Nơi Thánh ngươi.
Vì thế, Ta cho một ngọn lửa phát ra từ giữa ngươi
Để thiêu đốt ngươi,
Và biến ngươi thành tro bụi trên đất
Trước mắt mọi người xem.
Tất cả những người biết ngươi từ các dân
Sẽ kinh ngạc về ngươi.
Ngươi sẽ đi đến chỗ tận cùng khủng khiếp,
Và sẽ không còn tồn tại nữa đến muôn đời.’ ”
Lời Phán Xét Thành Si-đôn
Lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy hướng về phía thành Si-đôn và phán tiên tri nghịch cùng nó. Hãy nói cùng nó: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Này, hỡi Si-đôn, Ta chống lại ngươi.
Ta sẽ được vinh hiển ở giữa ngươi;
Khi Ta thi hành án phạt ngươi
Và bày tỏ sự thánh khiết Ta
Thì ngươi sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.
Ta sẽ đem dịch lệ đến trong thành;
Máu đổ khắp phố phường,
Những kẻ tử vong ngã gục ở giữa thành;
Gươm đao chống lại nó khắp bốn bên;
Bấy giờ chúng nó sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.
Lúc ấy nhà Y-sơ-ra-ên sẽ không còn bị gai đâm, dằm chích bởi mọi nước lân bang, là các nước vẫn khinh bỉ chúng nó. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA Toàn Năng.
Tương Lai Cho Y-sơ-ra-ên
CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Khi Ta tập họp nhà Y-sơ-ra-ên về từ các dân, là nơi chúng bị tản lạc, Ta sẽ bày tỏ sự thánh khiết Ta giữa chúng trước mắt các nước. Bấy giờ chúng sẽ cư ngụ trong đất mà Ta đã ban cho tôi tớ Ta là Gia-cốp. Chúng sẽ sống an toàn nơi đó, xây nhà và trồng vườn nho. Chúng sẽ sống an toàn trong khi Ta thi hành án phạt mọi nước lân bang đã khinh bỉ chúng. Bấy giờ chúng nó sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời của chúng.’ ”
Lời Phán Xét Ai Cập
Vào ngày mười hai, tháng mười năm thứ mười, có lời của CHÚA phán với tôi rằng: “Hỡi con người, hãy quay mặt nghịch cùng Pha-ra-ôn, vua Ai Cập và phán tiên tri nghịch cùng toàn thể Ai Cập. Hãy nói, hãy bảo nó: ‘CHÚA Toàn Năng phán rằng:
Này, hỡi Pha-ra-ôn, vua Ai Cập, Ta chống lại ngươi.
Ngươi, con cá sấu29:3 Ctd: con quái vật hay con rồng vĩ đại đang nằm giữa các dòng sông;
Ngươi bảo: Sông Ninh là của Ta,
Chính Ta đã tạo ra nó.
Ta sẽ tra móc vào hàm ngươi,
Làm cho cá các sông bám vào vẩy ngươi.
Ta sẽ kéo ngươi cùng tất cả cá nơi sông
Đã bám vào vẩy ngươi ra khỏi các dòng sông.
Ta sẽ ném ngươi vào sa mạc,
Ngươi và cả những cá dưới các sông của ngươi.
Ngươi sẽ ngã gục nơi đồng trống,
Không thu lại được và cũng không được chôn cất.
Ta sẽ ban ngươi làm mồi
Cho thú vật dưới đất và chim chóc trên trời.
Bấy giờ cả dân cư Ai Cập sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.
Vì ngươi chỉ là cây gậy bằng lau đối với nhà Y-sơ-ra-ên. Khi chúng dùng tay nắm lấy ngươi thì ngươi vỡ ra từng mảnh và làm chúng rách cả vai. Khi chúng dựa vào ngươi thì ngươi gẫy và làm chúng gẫy gập lưng.29:7 Nt: đứng. Dịch theo một số văn bản cổ
Cho nên, CHÚA Toàn Năng phán: Này, Ta đem gươm giáo đến phạt ngươi, Ta sẽ diệt cả người lẫn thú khỏi ngươi. Bấy giờ đất Ai Cập sẽ trở nên hoang vu, đổ nát và chúng sẽ biết rằng Ta chính là CHÚA.
Bởi vì ngươi bảo: Sông Ninh là của Ta, Ta đã tạo ra nó. Cho nên, này, Ta chống lại ngươi và các sông của ngươi. Ta sẽ làm cho đất Ai Cập, từ Mích-đôn đến Sy-e-nê ra tận bờ cõi Ê-thi-ô-bi, trở thành hoang vu đổ nát. Chân người sẽ không đi qua đó, chân thú vật cũng không đi qua và không ai cư trú ở đó trong bốn mươi năm. Trong bốn mươi năm Ta sẽ làm cho đất Ai Cập thành hoang vu giữa những đất nước hoang vu và các thành chúng nó đổ nát giữa các thành đổ nát. Ta sẽ làm cho dân Ai Cập tản lạc giữa các dân và phân tán chúng nó giữa các nước.
Thật vậy, CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Mãn hạn bốn mươi năm, Ta sẽ tập họp dân Ai Cập từ các dân mà chúng đã bị tản lạc. Ta sẽ hoàn lại cơ đồ cho Ai Cập, đem chúng trở về đất Pha-trô,29:14 Miền thượng lưu Ai Cập là nguyên quán của chúng. Tại đó chúng sẽ thành một vương quốc thấp hèn. Ai Cập sẽ là một vương quốc thấp bé nhất trong các vương quốc và sẽ không bao giờ vươn cao hơn các nước khác nữa. Ta sẽ làm cho nó bé nhỏ đi để nó không bao giờ cai trị các nước nữa. Ai Cập sẽ không còn là nơi nhờ cậy cho nhà Y-sơ-ra-ên nữa nhưng chỉ gợi cho họ nhớ lại tội lỗi của họ khi chạy theo Ai Cập. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.’ ”
Vào ngày một tháng thứ nhất năm thứ hai mươi bảy, lời của CHÚA phán với tôi rằng: “Hỡi con người, Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn đã đem quân vất vả tấn công thành Ty-rơ. Mọi đầu đều trọc, mọi vai đều trầy, nhưng dù vất vả đánh thành Ty-rơ, người và đạo binh người đều chẳng được gì. Cho nên CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, Ta sẽ ban đất Ai Cập cho Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn. Người sẽ đem của cải đi, chiếm đoạt các chiến lợi phẩm và cướp phá đất; những thứ ấy là tiền công cho quân đội người. Ta đã ban đất Ai Cập cho người để đền bù công lao người đã đánh nó vì người đã hành động cho Ta. CHÚA Toàn Năng tuyên bố.
Vào ngày ấy Ta sẽ làm cho sừng nhà Y-sơ-ra-ên mọc lên. Còn ngươi, Ta sẽ cho môi miệng mở ra giữa chúng nó; bấy giờ chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.”
Lời Ai Ca Về Ai Cập
Lời của CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, hãy phán tiên tri: ‘CHÚA phán như vầy:
Hãy than khóc:
Than ôi! Cái ngày ấy.
Vì ngày ấy đã gần,
Ngày của CHÚA đã gần.
Ấy là ngày u ám,
Là thì giờ của các nước.
Gươm giáo sẽ kéo đến Ai Cập,
Lo âu sẽ ở với Ê-thi-ô-bi,
Kẻ bị giết sẽ ngã gục tại Ai Cập,
Của cải bị lấy đi
Và nền móng nó bị phá hủy.
Ê-thi-ô-bi, Phút, Lút, toàn thể A-ra-bia, Ly-bi, các dân đồng minh trong vùng đều cùng Ai Cập ngã gục vì gươm.
CHÚA phán như vầy:
Những kẻ hỗ trợ Ai Cập sẽ ngã,
Sức mạnh kiêu hùng của nó sẽ sụp đổ.
Từ Mích-đôn đến Sy-e-nê,
Chúng nó sẽ ngã gục tại đó vì gươm đao.
CHÚA tuyên bố.
Chúng nó sẽ trở nên hoang vu
Giữa những đất nước hoang vu
Và các thành của chúng sẽ đổ nát
Giữa những thành đổ nát.
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA
Khi Ta cho lửa cháy tại Ai Cập
Và mọi kẻ hỗ trợ nó đều bị tan vỡ.
Vào ngày ấy, các sứ giả sẽ từ Ta đi thuyền đến báo tin kinh hoàng cho dân Ê-thi-ô-bi yên ổn. Trong ngày tai họa30:9 Nt: không có chữ “tai họa”, thêm vào cho rõ nghĩa của Ai Cập, lo lắng sẽ đến với chúng; vì này, ngày ấy đang đến.
CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Ta sẽ dùng tay Nê-bu-cát-nết-sa,
Vua Ba-by-lôn tiêu diệt đám dân Ai Cập.
Người và quân đội người, là dân tộc tàn ác nhất trong các dân tộc,
Sẽ được dẫn đến tàn phá đất.
Chúng sẽ rút gươm tấn công Ai Cập
Và đất sẽ đầy dẫy kẻ bị giết.
Ta sẽ làm cho sông ngòi khô cạn,
Bán đất vào tay những kẻ ác.
Ta sẽ dùng tay người ngoại quốc làm cho đất
Và mọi vật trong đó hoang tàn.
Chính Ta là CHÚA đã phán lời này.
CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Ta sẽ phá hủy các tượng thần
Và tiêu diệt các hình tượng tại Nốp;30:13 Tức là thành Mem-phít
Sẽ không còn các ông hoàng ở Ai Cập nữa.
Ta sẽ đem sợ hãi vào đất Ai Cập.
Ta sẽ làm cho Pha-trô trở nên hoang tàn,
Châm lửa cháy ở Xô-an
Và thi hành án phạt tại Thê-bết.30:14 Nt: thành Nô
Ta sẽ đổ cơn thịnh nộ Ta xuống thành Sin,
Là thành kiên cố của Ai Cập;
Ta sẽ tiêu diệt đám dân thành Thê-bết.
Ta sẽ cho lửa đốt cháy tại Ai Cập,
Thành Sin sẽ đau đớn quằn quại,
Thành Nô sẽ bị phá vỡ,
Thành Thê-bết phải đối diện với kẻ thù mỗi ngày.
Thanh niên thành A-ven và Phi-bê-sết
Sẽ ngã gục vì gươm,
Thiếu nữ phải đi lưu đày.
Tại Tác-pha-nết, ngày sẽ trở nên tối tăm
Khi Ta đập tan cái ách của Ai Cập;
Ở đó sức mạnh kiêu hùng của nó cũng sẽ tiêu tan.
Mây đen sẽ bao phủ nó
Và các con gái của nó phải đi lưu đày.
Ta sẽ thi hành án phạt nước Ai Cập,
Bấy giờ chúng nó sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.’ ”
Lời Tiên Tri Nghịch Vua Ai Cập
Vào ngày bảy tháng thứ nhất, năm thứ mười một, lời của CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, Ta đã bẻ gãy cánh tay của Pha-ra-ôn, vua Ai Cập và này, nó không được bó lại cho lành và băng lại cho mạnh để cầm gươm. Cho nên, CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, Ta chống lại Pha-ra-ôn, vua Ai Cập, Ta sẽ bẻ gãy hai cánh tay nó, cả cánh tay mạnh lẫn cánh tay gãy; Ta sẽ làm cho gươm nơi tay nó rớt xuống. Ta sẽ làm cho dân Ai Cập tản lạc giữa các nước, phân tán chúng giữa các dân. Ta sẽ tăng cường sức mạnh cho cánh tay của vua Ba-by-lôn và trao gươm của Ta vào tay người. Ta sẽ bẻ gãy các cánh tay của Pha-ra-ôn và vua Ai Cập sẽ than khóc trước mặt người như một kẻ tử thương. Ta sẽ tăng cường sức mạnh cho các cánh tay của vua Ba-by-lôn nhưng những cánh tay của Pha-ra-ôn phải buông xuôi. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA. Ta đã đặt gươm vào tay vua Ba-by-lôn và người sẽ vung gươm tấn công đất Ai Cập. Ta sẽ làm cho dân Ai Cập tản lạc giữa các nước, phân tán chúng giữa các dân. Bấy giờ, chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.”
Cây Tùng Cao Lớn
Ngày một tháng ba năm thứ mười một, lời của CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, hãy nói với Pha-ra-ôn, vua Ai Cập cùng đám dân của nó:
‘Ngươi sẽ so sánh với ai về sự vĩ đại của mình?
Kìa, A-si-ri như cây tùng ở Li-ban,
Cành lá xinh tươi, bóng cây rậm rạp như rừng,
Thân cao lớn,
Ngọn cao vút giữa các cành lá sum sê.31:3 LXX: tầng mây
Nước nuôi cho nó lớn,
Vực sâu làm cho nó cao;
Các sông chảy
Chung quanh nơi nó được trồng;
Các sông nhánh chảy ra
Khắp các cây trong đồng.
Nhờ nước tưới dồi dào
Cho nên thân cây cao lớn
Hơn tất cả các cây trong đồng;
Cành lá rậm rạp;
Các nhánh vươn dài.
Mọi giống chim trời
Làm tổ trên cành;
Dưới bóng cây,
Mọi thú đồng sinh con cái
Và mọi dân lớn đều
Cư trú dưới bóng nó.
Nó xinh đẹp vì to lớn,
Cành lá dài
Và rễ đâm vào
Nơi có nhiều nước.
Những cây tùng trong vườn Đức Chúa Trời
Không sánh được;
Các cây thông cũng không
Bằng các cành lá nó;
Những cây tiêu huyền
Không so được với các cành nó;
Không một cây nào trong vườn Đức Chúa Trời
Sánh bằng vẻ đẹp của nó.
Ta làm cho nó xinh đẹp
Với cành lá sum sê đến nỗi
Mọi cây trong vườn Ê-đen,
Là vườn của Đức Chúa Trời đều ganh tị.
Cho nên CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Vì nó có thân to lớn, ngọn vươn lên cao vút giữa các cành lá sum sê nên lòng nó sinh tự cao vì sự cao lớn của mình. Vì thế Ta sẽ trao nó vào tay kẻ quyền uy của các nước để đối xử xứng đáng với sự gian ác của nó. Ta đã bỏ nó. Những kẻ ngoại quốc từ những nước hung dữ nhất sẽ chặt ngã và bỏ mặc chúng nó. Nhánh nó sẽ rơi trên các núi đồi và thung lũng; cành lá nó tan tác khắp các khe trong xứ. Mọi dân trên đất lìa xa bóng nó và từ bỏ nó. Mọi chim trời sẽ đậu trên thân cây ngã của nó; mọi thú đồng sẽ ở nơi cành lá nó. Cho nên không cây nào bên dòng nước sẽ mọc lên cao lớn, ngọn vươn cao vút giữa các cành lá sum sê. Mọi thứ cây đượm nước sẽ không mọc lên cao lớn như thế vì tất cả đều đã bị phó cho sự chết, cho âm giới cùng với những kẻ phàm nhân sa vào vực thẳm.
CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Trong ngày nó sa xuống Âm Phủ, Ta sẽ làm cho người Ta than khóc, đóng các vực sâu, chận các con sông, ngăn các dòng nước lớn. Ta sẽ làm cho Li-ban ảm đạm; mọi cây cối ngoài đồng sẽ tàn héo vì nó. Ta làm cho các nước run rẩy khi nghe tiếng nó sụp đổ, khi Ta phó nó xuống Âm Phủ cùng với những kẻ sa xuống vực thẳm. Bấy giờ tất cả những cây trong vườn Ê-đen, những cây chọn lọc và tốt tươi, những cây được tưới đượm nước đều được an ủi nơi âm giới. Chúng nó cũng sa xuống Âm Phủ cùng với nó, đến với những kẻ bị chết bằng gươm, những đồng minh giữa các nước đã cư ngụ dưới bóng nó.
Về sự vinh hiển và vĩ đại, ngươi sẽ so sánh với cây nào trong vườn Ê-đen? Ngươi sẽ bị đem xuống âm giới cùng với các cây trong vườn Ê-đen; bị nằm giữa những kẻ không cắt bì và những kẻ bị giết bằng gươm.
Ấy là Pha-ra-ôn cùng mọi đám dân đông đảo của người. CHÚA Toàn Năng tuyên bố.’ ”
Bài Ai Ca Về Pha-ra-ôn Và Ai Cập
Vào ngày một tháng mười hai năm thứ mười hai, lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy cất lên khúc ai ca về Pha-ra-ôn, vua Ai cập, hãy nói với người:
‘Ngươi giống như con sư tử giữa các nước,
Ngươi giống như con cá sấu dưới nước,
Làm bắn tung tóe nước trên các sông.
Ngươi lấy chân quậy nước,
Làm đục các dòng sông.
CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Ta sẽ bủa lưới trên ngươi
Khi nhiều dân đang hội họp;
Chúng sẽ kéo ngươi lên trong mảnh lưới của Ta.
Ta sẽ ném ngươi trên đất,
Quăng ngươi nơi đồng trống;
Mọi loài chim trời sẽ đậu trên ngươi;
Thú đồng khắp nơi sẽ ăn thịt ngươi no nê.
Ta sẽ để thịt ngươi trên các núi,
Lấp đầy các thung lũng bằng xác thối rữa của ngươi.
Ta sẽ làm cho đất ướt đẫm máu ngươi,
Lên tận các núi
Và các khe sẽ đầy xác ngươi.
Khi Ta diệt ngươi, Ta sẽ che khuất bầu trời,
Làm cho tinh tú tối tăm;
Ta sẽ lấy mây che lấp mặt trời
Và mặt trăng không chiếu sáng.
Ta sẽ làm cho mọi vì sao sáng trên trời
Trở nên tối tăm ở trên ngươi;
Ta sẽ đem bóng tối đến xứ sở ngươi.
CHÚA Toàn Năng tuyên bố.
Ta sẽ làm cho lòng của nhiều dân tộc bối rối
Khi Ta đem tin tức tan nát của ngươi giữa các nước
Đến các xứ ngươi chưa hề biết.
Ta sẽ làm cho nhiều dân tộc kinh ngạc về ngươi;
Vì chuyện ngươi, các vua chúa của chúng vô cùng kinh hoàng
Khi Ta vung gươm trước mặt chúng.
Vào ngày ngươi sụp đổ,
Chúng run rẩy liên hồi,
Mỗi người lo cho mạng sống của mình.
Vì CHÚA Toàn Năng phán như vầy:
Gươm của vua Ba-by-lôn
Sẽ tấn công ngươi.
Dân ngươi sẽ ngã
Vì gươm của những kẻ dũng mãnh,
Là những kẻ tàn bạo nhất trong các nước.
Chúng sẽ đánh tan sự kiêu căng của Ai Cập
Và cả đoàn dân đông của nó sẽ bị hủy diệt.
Ta cũng sẽ hủy diệt tất cả súc vật
Bên các dòng nước dồi dào;
Chân người lẫn vó súc vật
Sẽ không còn khuấy đục chúng nữa.
Bấy giờ Ta sẽ làm cho các dòng nước yên tịnh
Và các sông sẽ chảy như dầu;
CHÚA tuyên bố.
Khi Ta làm cho đất Ai Cập trở nên hoang vu,
Quét sạch sự trù phú khỏi đất ấy;
Khi Ta đánh mọi người cư trú trên đất ấy,
Chúng sẽ biết rằng Ta chính là CHÚA.’
Ấy là bài ai ca người ta sẽ hát; con gái của các nước sẽ hát bài ai ca đó; người ta sẽ hát bài ai ca đó cho Ai Cập và cho cả đám dân đông của nó. CHÚA Toàn Năng tuyên bố.”
Vào ngày mười lăm tháng Giêng năm thứ mười hai, lời của CHÚA phán cùng tôi: “Hỡi con người, hãy than khóc cho đoàn dân đông Ai Cập, hãy đẩy nó cùng những con gái của các nước hùng mạnh xuống âm giới chung với những kẻ đi xuống vực sâu. Ngươi xinh đẹp hơn ai chăng? Hãy đi xuống và nằm chung với những kẻ không cắt bì. Chúng sẽ ngã gục giữa vòng những kẻ chết vì gươm. Ai Cập sẽ bị phó cho gươm và bị kéo đi cùng với cả đoàn dân đông của nó. Những lãnh tụ hùng mạnh cùng những kẻ đồng minh của chúng từ nơi Âm Phủ bảo: ‘Những kẻ không cắt bì, những kẻ bị giết bằng gươm đã xuống đây và nằm yên.’
A-si-ri với cả đồng bọn của chúng đều ở đó, mồ mả chúng ở khắp chung quanh; tất cả chúng nó đều bị giết, bị ngã gục vì gươm. Mộ của nó bị để ở đáy vực sâu; đồng bọn ở chung quanh mộ nó. Tất cả chúng nó đều bị giết, bị ngã gục vì gươm; chúng vốn là những kẻ đã đem kinh hoàng đến vùng đất người sống.
Ê-lam với cả đồng bọn của chúng đều ở đó, mồ mả chúng ở khắp chung quanh; tất cả chúng nó đều bị giết, bị ngã gục vì gươm. Chúng là những kẻ không cắt bì đi xuống âm giới, chúng vốn là những kẻ đã đem kinh hoàng đến vùng đất người sống. Chúng mang lấy điều nhục nhã cùng những kẻ sa xuống vực sâu. Người ta đã làm cho nó một cái giường giữa những kẻ bị giết; tất cả đám dân đông ở chung quanh mộ nó. Tất cả chúng nó là những kẻ không cắt bì, bị giết bằng gươm. Vì chúng đã đem kinh hoàng đến vùng đất người sống; chúng mang lấy điều nhục nhã cùng những kẻ sa xuống vực sâu; chúng bị đặt giữa những kẻ bị giết.
Mê-siếc, Tu-banh cùng tất cả đồng bọn chúng nó ở đó, mồ mả chúng ở chung quanh. Chúng đều là những kẻ không cắt bì, bị giết bằng gươm vì chúng đã đem kinh hoàng đến vùng đất người sống. Chẳng phải chúng cũng nằm chung với những lính chiến mạnh bạo, những kẻ không cắt bì đã gục ngã, những kẻ đã đi xuống Âm Phủ với vũ khí chiến tranh và gươm đặt dưới đầu mình sao? Nhưng tội lỗi chúng nó sẽ chất trên xương cốt chúng nó, vì những lính chiến mạnh bạo này đã đem kinh hoàng đến vùng đất người sống.
Nhưng ngươi sẽ bị đánh tan và nằm chung với những kẻ không cắt bì, là những kẻ bị giết bằng gươm.
Ê-đôm cũng ở đó; các vua và hoàng tử của nó dù dũng mãnh cũng bị kể vào số những kẻ bị giết bằng gươm. Chúng nằm chung với những kẻ không cắt bì, là những kẻ sa xuống vực sâu.
Tất cả các ông hoàng phương bắc cùng toàn thể dân Si-đôn đều ở đó. Chúng mang nhục nhã đi xuống cùng với những kẻ bị giết dù nhờ sức mạnh chúng đã gây kinh hoàng. Chúng nằm xuống như những kẻ không cắt bì, là kẻ bị giết bằng gươm, những kẻ mang nhục nhã sa xuống vực sâu.
Pha-ra-ôn sẽ thấy chúng như vậy và được an ủi cho đám dân đông của mình đã bị giết bằng gươm, Pha-ra-ôn và cả đạo binh của người. CHÚA Toàn Năng tuyên bố. Dù Ta để người đem kinh hoàng đến vùng đất người sống nhưng Pha-ra-ôn cùng tất cả đám dân đông của người sẽ nằm chung với những kẻ không cắt bì, những kẻ bị giết bằng gươm. CHÚA Toàn Năng tuyên bố.”
Lời Cảnh Cáo Cho Y-sơ-ra-ên
Lời của CHÚA phán với tôi: “Hỡi con người, hãy nói với con cái dân ngươi rằng: ‘Khi Ta đem gươm giáo đến một xứ và người xứ ấy cử một người ở giữa họ làm người canh gác. Khi người thấy gươm giáo đến trong xứ thì thổi kèn lên cảnh cáo dân chúng. Bấy giờ, hễ ai nghe tiếng kèn nhưng không cảnh giác, để gươm giáo đến cất mạng sống mình đi, thì máu nó lại đổ trên đầu nó. Người đã nghe tiếng kèn nhưng không cảnh giác, nên máu nó sẽ đổ trên nó. Nhưng ai cảnh giác sẽ cứu được mạng sống mình. Nếu người canh gác thấy gươm giáo đến nhưng không thổi kèn nên dân không được cảnh giác và gươm giáo đến cất đi mạng sống của một người nào thì người đó chết vì tội lỗi của mình; nhưng Ta sẽ đòi nợ máu nơi tay người canh gác.’
Còn ngươi, hỡi con người, Ta cử ngươi làm người canh gác cho nhà Y-sơ-ra-ên, vậy hãy nghe lời từ miệng Ta và thay Ta cảnh giác chúng nó. Khi Ta phán với kẻ ác: ‘Hỡi kẻ gian ác, ngươi chắc chắn sẽ chết’, nhưng ngươi không cảnh cáo để kẻ ác từ bỏ con đường của nó thì kẻ ác đó sẽ chết trong tội lỗi nó nhưng Ta sẽ đòi máu nó nơi tay ngươi. Còn ngươi, nếu ngươi cảnh cáo kẻ ác để nó quay trở lại khỏi con đường ác nhưng nó không chịu quay trở lại thì nó sẽ chết vì tội lỗi của nó, nhưng ngươi sẽ cứu được mạng sống mình.
Sự Công Bình Và Thương Xót Của Đức Chúa Trời
Hỡi con người, ngươi hãy nói với nhà Y-sơ-ra-ên: ‘Các ngươi nói rằng: “Những vi phạm và tội lỗi chúng tôi đè nặng trên chúng tôi, chúng tôi chết mòn vì chúng, làm thế nào chúng tôi sống được?” ’ Hãy nói với chúng nó: ‘Như Ta hằng sống, CHÚA Toàn Năng tuyên bố: Ta chẳng vui vẻ gì về cái chết của kẻ ác, nhưng vui khi nó quay trở lại khỏi đường ác và sống. Hãy quay trở lại, hãy quay trở lại khỏi con đường ác của các ngươi. Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, tại sao ngươi phải chết?’
Còn ngươi, hỡi con người, hãy nói với dân ngươi: ‘Sự công chính của người công chính sẽ không cứu được người trong ngày người phạm tội. Sự gian ác của kẻ ác không làm cho người sa ngã trong ngày người quay trở lại khỏi đường ác của mình; người công chính không thể sống nhờ sự công chính của mình trong ngày người phạm tội.’ Khi Ta nói với người công chính rằng, chắc chắn ngươi sẽ sống, nhưng vì cậy sự công chính của mình, nó phạm tội, thì tất cả sự công chính của nó sẽ không được nhớ đến nữa và nó sẽ chết vì tội lỗi đã phạm. Khi Ta nói với kẻ ác: ‘Chắc chắn ngươi sẽ chết,’ nhưng nó từ bỏ tội lỗi, làm điều công bình và công chính; nếu kẻ ác trả lại của cầm, bồi thường đồ đã ăn cướp, sống theo quy luật sự sống, không phạm tội thì chắc chắn nó sẽ sống và không chết. Mọi tội lỗi nó đã phạm sẽ không bị ghi nhớ; nó đã làm điều công bình và công chính nên chắc chắn nó sẽ sống.
Con cái dân ngươi nói: ‘Đường lối của CHÚA không ngay thẳng’; trong khi đường lối của chúng nó không ngay thẳng. Khi người công chính từ bỏ điều công chính và làm điều tội lỗi thì nó sẽ chết vì tội lỗi. Khi kẻ ác từ bỏ điều gian ác mà làm điều công bình và công chính, thì nhờ những điều ấy nó sẽ sống. Các ngươi nói: ‘Đường lối của Chúa không ngay thẳng’. Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, Ta sẽ xét đoán các ngươi mỗi người tùy theo đường lối mình.”
Thành Giê-ru-sa-lem Thất Thủ
Ngày năm tháng mười, năm thứ mười hai sau khi chúng tôi bị lưu đày, một người thoát nạn từ Giê-ru-sa-lem đến báo tin cho tôi hay: “Thành đã thất thủ rồi!” Tay của CHÚA ở trên tôi vào buổi chiều trước khi người thoát nạn đến, nhưng Ngài đã mở miệng cho tôi khi người thoát nạn đến cùng tôi vào buổi sáng; miệng tôi mở ra và không bị câm nữa.
Lời của CHÚA phán với tôi rằng: “Hỡi con người, những kẻ cư trú chỗ hoang tàn này ở trên đất Y-sơ-ra-ên cứ nói rằng: ‘Tổ Áp-ra-ham chỉ có một mình mà người được sở hữu đất này, còn chúng ta đông người, chắc phải được đất làm sở hữu.’ Cho nên, hãy phán cùng chúng nó: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Các ngươi ăn thịt còn máu, mắt chiêm ngưỡng các tượng thần và làm đổ máu, thế mà các ngươi sẽ sở hữu đất này sao? Các ngươi cậy gươm giáo mình, làm điều ghê tởm, mỗi người làm ô uế vợ người lân cận mình, thế mà các ngươi sẽ sở hữu đất này sao?’
CHÚA Toàn Năng phán như vầy: ‘Hãy phán điều này cùng chúng nó, Như Ta hằng sống, những kẻ ở trong nơi hoang tàn sẽ ngã vì gươm, những kẻ ở nơi đồng trống sẽ bị làm mồi cho thú dữ, những kẻ ở trong thành lũy hay hầm hố sẽ chết vì dịch lệ. Ta sẽ làm đất này đổ nát, hoang tàn, sức mạnh kiêu hùng của nó sẽ chấm dứt. Núi non Y-sơ-ra-ên sẽ trở nên hoang tàn, không còn ai qua lại đó. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA, Ta đã làm đất này hoang tàn, đổ nát vì những điều ghê tởm chúng đã phạm.’
Còn ngươi, hỡi con người, con cái dân ngươi nói về ngươi dọc theo tường thành, tại cửa nhà. Người này nói với người kia, mỗi người nói với nhau: ‘Chúng ta hãy đến nghe xem CHÚA phán điều gì.’ Chúng đến cùng ngươi như dân Ta vẫn thường đến, chúng ngồi trước mặt ngươi và nghe như dân Ta, nhưng chúng không thực hành vì chúng bày tỏ tình thương ngoài miệng nhưng lòng thì đi trục lợi. Đối với chúng, ngươi như là một bài ca trữ tình, người có giọng hát thanh tao, nhạc phụ họa êm ái. Nhưng chúng chỉ nghe lời ngươi nói mà không thực hành.
Này, khi điều này xảy đến và nó sẽ đến thì chúng sẽ biết rằng có một tiên tri ở giữa chúng.”
Những Người Chăn Giả Trong Y-sơ-ra-ên
Lời CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, hãy phán tiên tri chống lại những người chăn dân Y-sơ-ra-ên. Hãy nói tiên tri cùng chúng, hãy nói với những người chăn rằng: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Ôi, những kẻ chăn giữ Y-sơ-ra-ên là kẻ chỉ chăm lo cho mình. Không phải những người chăn chiên là người chăn giữ bầy chiên sao? Các ngươi ăn thịt béo, mặc đồ len, làm thịt súc vật mập nhưng không chăn dắt bầy chiên. Những con chiên yếu, các ngươi không làm cho mạnh; những con bệnh tật các ngươi không chữa lành; những con bị thương, các ngươi không băng bó; những con bị tản mác, các ngươi không đem về; những con lạc mất, các ngươi không tìm kiếm. Các ngươi đã cai trị chúng bằng bạo lực và hà khắc. Bầy chiên bị tản mác vì không có người chăn; chúng bị tản lạc và trở thành mồi cho mọi thú dữ. Chiên Ta tản mác trên khắp núi non, trên mọi đồi cao; chiên Ta lạc loài trên cả mặt đất nhưng không ai tìm, chẳng ai kiếm.
Cho nên, hỡi những người chăn, hãy nghe lời của CHÚA. CHÚA Toàn Năng tuyên bố: Như Ta hằng sống, vì bầy chiên Ta trở thành mồi, chiên Ta trở thành đồ ăn cho mọi loài thú dữ vì không có người chăn; kẻ chăn chiên đã không tìm kiếm chiên Ta, chúng chỉ lo cho chúng nhưng không chăn giữ bầy chiên Ta. Cho nên, hỡi những kẻ chăn chiên, hãy nghe lời của CHÚA. CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, Ta chống lại những người chăn, Ta đòi chiên Ta lại từ tay chúng nó, chúng sẽ không còn chăn chiên Ta nữa nên chúng sẽ không thể nuôi mình được. Ta sẽ giải cứu chiên Ta ra khỏi miệng chúng nó và chiên Ta sẽ không còn làm mồi cho chúng nữa.
Đức Chúa Trời Là Người Chăn Thật
Vì CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, chính Ta sẽ tìm chiên Ta và kiếm chúng nó. Như người chăn chiên ở giữa bầy và kiểm điểm đàn chiên tản mác, Ta cũng sẽ kiểm điểm bầy chiên của Ta. Ta sẽ giải cứu chúng ra khỏi mọi nơi chúng bị tản lạc trong ngày tối tăm, u ám. Ta sẽ đem chúng ra khỏi các dân, tập họp chúng lại từ các nước, đưa chúng về đất của chúng và chăn giữ chúng trên các núi của Y-sơ-ra-ên, bên các suối và ở mọi nơi cư trú trong xứ. Ta sẽ chăn giữ chúng nơi đồng cỏ tốt tươi; chuồng của chúng sẽ ở trên các đỉnh núi Y-sơ-ra-ên; ở đó chúng sẽ nằm nghỉ trong chuồng tử tế, ăn nơi đồng cỏ phì nhiêu trên các núi Y-sơ-ra-ên. Chính Ta sẽ chăn giữ chiên Ta và chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ ngơi, CHÚA Toàn Năng tuyên bố. Ta sẽ tìm kiếm những con tản mác, Ta sẽ đem về những con đi lạc, Ta sẽ băng bó những con bị thương và thêm sức cho những con đau yếu. Nhưng những con mập, mạnh Ta sẽ hủy diệt;34:16 Một số bản dịch cổ: canh giữ Ta sẽ chăn giữ chúng một cách công bình.
Còn phần các ngươi, bầy chiên của Ta, CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, Ta xét giữa chiên với chiên và giữa chiên đực và dê đực. Phải chăng được nuôi nơi đồng cỏ tốt tươi vẫn chưa đủ, nên các ngươi lấy chân giày đạp phần đồng cỏ còn lại? Đã uống nước trong, các ngươi lại lấy chân quậy đục phần nước còn lại? Chiên Ta phải ăn cỏ chân các ngươi đã giày đạp, uống nước chân các ngươi đã quậy đục sao?
Cho nên CHÚA Toàn Năng phán cùng chúng như vầy: Này, chính Ta sẽ xét xử giữa chiên mập và chiên ốm. Vì các ngươi dùng hông và vai mà thúc và lấy sừng húc tất cả những con chiên yếu đuối đến nỗi chúng phải tản mác ra ngoài. Nên Ta sẽ cứu bầy chiên Ta; chúng nó sẽ không còn bị làm mồi cho kẻ cướp nữa và Ta sẽ xét xử giữa chiên với chiên. Ta sẽ lập một người chăn cho chúng nó, tôi tớ Ta là Đa-vít sẽ chăn giữ chúng nó. Người sẽ nuôi dưỡng chúng nó vì người là kẻ chăn giữ chúng nó. Ta là CHÚA, sẽ là Đức Chúa Trời của chúng nó; tôi tớ Ta là Đa-vít, sẽ là một hoàng tử giữa vòng chúng; chính Ta, CHÚA đã phán.
Ta sẽ lập một giao ước bình an với chúng, Ta sẽ đuổi thú dữ khỏi đất nên chúng có thể cư trú nơi đồng hoang và ngủ an lành trong rừng. Ta sẽ ban phước cho chúng và những vùng chung quanh ngọn đồi Ta. Ta sẽ ban mưa đúng mùa, là mưa phước lành. Cây cối ngoài đồng sẽ sinh bông trái, đất sẽ sinh hoa lợi, chúng sẽ sống an lành trên đất mình và biết rằng chính Ta là CHÚA khi Ta bẻ gãy các ách trên chúng và giải cứu chúng khỏi tay những kẻ bắt chúng làm nô dịch. Chúng sẽ không còn là miếng mồi cho các nước; thú dữ trong xứ cũng sẽ không ăn thịt chúng. Chúng sẽ cư ngụ an toàn và không còn sợ hãi. Ta sẽ thiết lập cho chúng một nông trại danh tiếng, sẽ không còn đói kém trong xứ và chúng sẽ không còn bị các nước nhục mạ. Chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời chúng nó, Ta ở cùng chúng nó và chúng nó, nhà Y-sơ-ra-ên là dân Ta; CHÚA Toàn Năng tuyên bố. Còn các ngươi là chiên của Ta, chiên của đồng cỏ Ta, là loài người và Ta là Đức Chúa Trời của các ngươi, CHÚA Toàn Năng tuyên bố.’ ”
Lời Tiên Tri Chống Ê-đôm
Lời CHÚA phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, hãy quay mặt về hướng núi Sê-i-rơ và phán tiên tri chống lại nó. Hãy nói với nó: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Hỡi núi Sê-i-rơ, Ta chống lại ngươi; Ta dang tay nghịch ngươi. Ta sẽ làm cho ngươi hoàn toàn hoang tàn. Ta sẽ làm cho các thành của ngươi đổ nát, ngươi sẽ trở nên hoang tàn và ngươi sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.
Vì ngươi cưu mang mối thù xưa và trao con cái Y-sơ-ra-ên cho gươm đao chém giết khi chúng lâm nạn, vào thời trừng phạt cuối cùng. Cho nên, CHÚA Toàn Năng tuyên bố: Như Ta hằng sống, Ta sẽ làm cho ngươi đổ máu và máu sẽ theo đuổi ngươi. Vì ngươi không ghét sự đổ máu nên máu sẽ theo đuổi ngươi. Ta sẽ làm cho núi Sê-i-rơ hoàn toàn đổ nát; Ta sẽ khiến nơi đó không còn ai qua lại. Các núi của ngươi sẽ đầy xác chết. Trên đồi, dưới thung lũng, tại mọi dòng suối đều có người ngã gục vì gươm. Ta sẽ làm cho ngươi hoang tàn mãi mãi; các thành của ngươi sẽ không có người cư trú và ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA.
Vì ngươi nói rằng: “Hai nước này, hai xứ này sẽ thuộc về Ta, Ta sẽ sở hữu chúng dù có CHÚA ở đó.” Cho nên, CHÚA Toàn Năng tuyên bố: Như Ta hằng sống, Ta sẽ đối xử với ngươi theo như cơn giận và lòng ghen ghét mà ngươi đã đối xử với chúng khi ngươi thù ghét chúng. Bấy giờ, chúng sẽ biết đến Ta khi Ta xét xử ngươi. Ngươi sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA, Ta đã nghe tất cả những lời nhục mạ ngươi nói với núi non Y-sơ-ra-ên rằng: “Chúng nó sẽ bị hoang tàn và chúng nó sẽ làm mồi cho chúng ta.” Miệng ngươi ăn nói cao kỳ chống Ta; ngươi cũng thêm lời nghịch Ta, Ta đã nghe cả. CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Toàn xứ đều vui mừng khi Ta làm cho ngươi hoang tàn. Vì ngươi đã vui mừng khi cơ nghiệp nhà Y-sơ-ra-ên bị hoang tàn nên Ta cũng sẽ đối xử với ngươi như vậy. Núi Sê-i-ra và toàn thể Ê-đôm sẽ bị hoang tàn và chúng nó sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.’ ”
Phước Hạnh Cho Y-sơ-ra-ên
“Phần ngươi, hỡi con người, hãy phán tiên tri cùng núi non Y-sơ-ra-ên, bảo núi non Y-sơ-ra-ên hãy nghe lời CHÚA. ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Vì kẻ thù bảo các ngươi: “A ha, những đỉnh cao xa xưa sẽ thuộc quyền sở hữu của chúng ta.” ’ Cho nên hãy phán tiên tri rằng: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Vì chúng đã làm cho ngươi trở nên hoang tàn, tấn công ngươi từ bốn phía, khiến ngươi trở thành vật sở hữu của các nước còn lại, là đề tài cho người ta bàn tán, chê bai. Cho nên, hỡi núi non Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời của CHÚA Toàn Năng. CHÚA Toàn Năng phán như vầy cùng núi non, các đồi, các suối, thung lũng, các nơi hoang tàn đổ nát, các thành bị hoang phế, bị cướp phá và chế nhạo bởi các nước còn lại chung quanh. Này, CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Trong lửa ghen tuông Ta tuyên bố nghịch cùng các nước còn lại, nghịch cùng toàn thể Ê-đôm, là nước đã hết sức vui mừng và với lòng khinh bỉ chiếm đất Ta làm sở hữu và cướp phá các đồng cỏ.’ Cho nên hãy phán tiên tri về đất Y-sơ-ra-ên, hãy nói với núi non, các đồi, các suối, thung lũng: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, Ta phán trong cơn ghen tuông thịnh nộ vì các ngươi bị các nước khinh bỉ. Này, CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Ta đưa tay thề rằng chính các nước chung quanh sẽ phải bị khinh bỉ.
Còn các ngươi, hỡi núi non Y-sơ-ra-ên, các ngươi hãy trổ cành, ra trái cho dân Y-sơ-ra-ên Ta vì chúng nó sắp trở về. Vì Ta sẽ chăm sóc các ngươi, Ta hướng về các ngươi; các ngươi sẽ được cày cấy và gieo hạt. Ta sẽ tăng tất cả dân số các ngươi lên, cả nhà Y-sơ-ra-ên. Các thành của ngươi sẽ có người cư ngụ và những nơi đổ nát sẽ được tái thiết. Ta sẽ làm cho người lẫn súc vật các ngươi gia tăng; chúng sẽ gia tăng và sinh sản. Ta sẽ cho các ngươi cư ngụ như thời xưa và thịnh vượng hơn thuở ban đầu; bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA. Ta sẽ cho loài người, tức là dân Y-sơ-ra-ên Ta bước đi trên ngươi; chúng nó sẽ sở hữu ngươi và ngươi sẽ trở thành cơ nghiệp của chúng nó, không còn làm cho chúng nó thiếu con cái.
CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Vì người ta nói với ngươi rằng: “Các ngươi ăn nuốt người ta và làm cho quốc gia các ngươi không con cái.” Cho nên, ngươi sẽ không còn ăn nuốt người ta và quốc gia các ngươi sẽ không còn thiếu con cái nữa. CHÚA Toàn Năng tuyên bố. Ta sẽ không để ngươi nghe lời nhục mạ từ các nước, mang mối nhục của các dân nữa; ngươi cũng sẽ không bao giờ gây cho đất nước ngươi vấp ngã nữa. CHÚA Toàn Năng tuyên bố.’ ”
Lời của CHÚA phán với tôi rằng: “Hỡi con người, khi còn cư ngụ trên đất mình, các đường lối và hành vi của nhà Y-sơ-ra-ên đã làm đất ô uế; đường lối của chúng trước mặt Ta cũng ô uế như người đàn bà trong thời kinh nguyệt. Nên Ta đã đổ cơn thịnh nộ Ta trên chúng vì máu chúng đã làm đổ ra trên đất và vì các tượng thần mà chúng đã làm ô uế đất. Ta đã phân tán chúng nó giữa các nước; chúng nó bị tản lạc giữa các xứ; Ta đã phán xét chúng nó tùy theo đường lối và hành vi của chúng. Tại các nước mà chúng đã đến, chúng làm danh thánh Ta bị xúc phạm vì người ta nói về chúng: Những người này là dân của CHÚA nhưng chúng phải rời khỏi đất của Ngài. Ta quan tâm về danh thánh của Ta, là danh mà nhà Y-sơ-ra-ên đã xúc phạm tại các nước chúng nó đi đến.
Cho nên hãy nói với nhà Y-sơ-ra-ên: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, không phải vì cớ ngươi mà Ta sắp hành động, nhưng vì cớ danh thánh của Ta mà ngươi đã xúc phạm tại các nước các ngươi đi đến. Ta sẽ thánh hóa đại danh của Ta, danh đã bị xúc phạm giữa các nước, là danh các ngươi đã xúc phạm giữa chúng nó. Bấy giờ các nước sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA khi Ta bày tỏ sự thánh thiện của Ta giữa các ngươi trước mắt chúng nó, CHÚA Toàn Năng tuyên bố.
Ta sẽ rút các ngươi từ các nước, tập họp các ngươi từ khắp các xứ và đem các ngươi về quê hương của các ngươi. Ta sẽ rảy nước trong sạch trên các ngươi, các ngươi sẽ được thanh sạch. Các ngươi sẽ được sạch hết mọi ô uế và các thần tượng của mình. Ta sẽ ban cho các ngươi một tấm lòng mới và đặt một thần linh mới trong các ngươi; Ta sẽ bỏ đi tấm lòng bằng đá khỏi xác thịt các ngươi và ban cho các ngươi tấm lòng bằng thịt. Ta sẽ đặt thần Ta trong các ngươi, khiến cho các ngươi đi theo các quy luật và cẩn thận làm theo các sắc luật của Ta. Bấy giờ các ngươi sẽ cư ngụ trong đất nước mà Ta đã ban cho tổ tiên các ngươi, các ngươi sẽ là dân Ta và chính Ta sẽ là Đức Chúa Trời của các ngươi. Ta sẽ cứu các ngươi khỏi mọi ô uế; Ta sẽ gọi lúa mì đến và làm tăng thêm nhiều; Ta sẽ không đem đói kém đến. Ta sẽ cho trái cây và nông phẩm nơi đồng ruộng gia tăng nhiều để các ngươi không còn bị nhục nhã với các nước vì nạn đói. Bấy giờ các ngươi sẽ nhớ lại các đường lối xấu xa và những hành động không tốt của mình. Các ngươi sẽ ghê tởm chính bản thân mình vì những tội lỗi và những điều ghê tởm của các ngươi. CHÚA Toàn Năng tuyên bố: Không phải vì cớ các ngươi mà Ta hành động, hãy biết rõ điều đó. Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, các ngươi phải cảm thấy xấu hổ và nhục nhã vì đường lối của mình.
CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Trong ngày Ta thanh tẩy các ngươi hết mọi tội lỗi, khiến những thành của các ngươi có người cư ngụ và tái thiết những nơi đổ nát của các ngươi. Bấy giờ đất hoang phế sẽ được cày cấy thay vì bỏ hoang trước mắt mọi người qua lại. Người ta sẽ nói: “Đất hoang phế này đã trở nên như vườn Ê-đen và các thành bị đổ nát, hoang phế và tàn phá kia nay được củng cố và có người cư ngụ.” Bấy giờ các nước còn lại chung quanh ngươi sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA, Ta sẽ xây dựng lại những nơi bị phá hủy, sẽ trồng trọt lại những nơi hoang phế; chính Ta là CHÚA, Ta đã phán thì Ta sẽ làm.’
CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Ta cũng sẽ cho nhà Y-sơ-ra-ên xin Ta làm cho chúng điều này, ấy là gia tăng số người chúng nó lên như đàn chiên; như đàn chiên làm sinh tế, như đàn chiên tại Giê-ru-sa-lem vào các dịp lễ. Các thành đổ nát sẽ đầy những đoàn người như thế và người ta sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.”
Khải Tượng Xương Khô Sống Lại
Tay của CHÚA ở trên tôi; bởi Thần của CHÚA, Ngài đem tôi ra, đặt tôi ở giữa một thung lũng; thung lũng ấy đầy hài cốt. Ngài dẫn tôi đi vòng quanh các hài cốt đó; kìa, có rất nhiều hài cốt trên mặt thung lũng và rất khô. Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, những hài cốt này có thể sống không?”
Tôi đáp: “Lạy CHÚA, Chúa biết điều ấy.”
Ngài phán cùng tôi: “Hãy phán tiên tri cùng những hài cốt này, hãy bảo chúng: ‘Hỡi những hài cốt khô, hãy nghe lời CHÚA. CHÚA Toàn Năng phán như vầy cùng các hài cốt: Này, Ta phú thần khí nhập vào trong các ngươi và các ngươi sẽ sống. Ta sẽ ban gân cho các ngươi, cho thịt trên các ngươi, lấy da bọc các ngươi và ban thần khí trong các ngươi, bấy giờ các ngươi sẽ sống và biết rằng chính Ta là CHÚA.’ ”
Vậy, tôi phán tiên tri như tôi đã được truyền. Khi tôi vừa phán tiên tri thì có tiếng động, này có tiếng rung chuyển và những xương cốt ráp lại với nhau, xương với xương. Tôi nhìn, kìa, gân xuất hiện, thịt mọc lên và da bao bọc ở bên ngoài nhưng không có thần khí trong chúng.
Ngài phán cùng tôi: “Hãy phán tiên tri cùng thần khí. Hỡi con người, hãy phán tiên tri, hãy nói với thần khí: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Hỡi thần khí, hãy đến từ gió bốn phương, hãy thở vào các xác chết này để chúng được sống.’ ” Vậy, tôi phán tiên tri như đã được truyền. Thần khí nhập vào trong các xác chết; chúng sống lại và đứng lên trên chân mình. Ấy là một đạo quân đông vô số.
Ngài phán cùng tôi: “Hỡi con người, những xương này là cả nhà Y-sơ-ra-ên. Kìa, chúng nói: ‘Xương cốt chúng ta khô héo, hy vọng của chúng ta tiêu tan, chúng ta bị tuyệt diệt.’ Cho nên, hãy nói tiên tri, hãy nói với chúng: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Chính Ta sẽ mở mồ mả các ngươi, đem các ngươi lên khỏi mồ mả. Hỡi dân Ta, Ta sẽ đem các ngươi trở về đất Y-sơ-ra-ên. Hỡi dân Ta, bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA khi Ta mở mồ mả các ngươi, đem các ngươi lên khỏi mồ mả. Ta sẽ ban thần Ta trong các ngươi và các ngươi sẽ sống. Ta sẽ cho các ngươi định cư trên đất mình và biết rằng chính Ta là CHÚA; Ta đã phán thì Ta sẽ làm; CHÚA tuyên bố.’ ”
Lời của CHÚA phán với tôi: “Hỡi con người, ngươi hãy lấy một cây gậy và viết lên trên ấy: ‘Cho Giu-đa và cho các con cái Y-sơ-ra-ên liên hiệp với nó.’ Hãy lấy một cây gậy khác và viết lên trên ấy: ‘Cho Giô-sép, cây gậy của Ép-ra-im, và cả nhà Y-sơ-ra-ên liên hiệp với nó.’ Hãy hợp hai cây gậy lại làm một để chúng trở thành một cây gậy trong tay ngươi.
Khi con cái dân ngươi hỏi: ‘Ông không cho chúng tôi biết điều này nghĩa là gì sao?’ Hãy nói với chúng: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, Ta sẽ lấy cây gậy của Giô-sép, tức là cây gậy ở trong tay Ép-ra-im, cùng những bộ tộc Y-sơ-ra-ên liên hiệp với nó và hiệp chúng cùng cây gậy của Giu-đa để làm thành một cây gậy, như vậy chúng trở thành một cây gậy trong tay Ta.’ Hãy cầm lên những cây gậy mà ngươi đã viết trên ấy cho chúng xem. Hãy nói với chúng: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Này, chính Ta sẽ đem con cái Y-sơ-ra-ên từ các nước chúng đã đi đến, Ta sẽ hợp chúng lại từ khắp nơi và đem chúng về vùng đất của chúng. Ta sẽ làm cho chúng thành một nước trong xứ, trên các đồi núi Y-sơ-ra-ên. Chúng sẽ chỉ có một vua cai trị; sẽ không bao giờ là hai nước và sẽ không chia rẽ thành hai vương quốc nữa. Chúng nó sẽ không làm mình ô uế vì các thần tượng, những điều ghê tởm và mọi vi phạm nữa. Ta sẽ giải cứu chúng khỏi mọi sự sa ngã37:23 Ctd: mọi nơi cư ngụ mà chúng đã phạm. Ta sẽ thanh tẩy chúng, bấy giờ chúng sẽ là dân Ta và Ta là Đức Chúa Trời của chúng nó.
Tôi tớ Ta, Đa-vít sẽ làm vua chúng nó, chúng nó sẽ có một người chăn giữ. Chúng nó sẽ đi theo các sắc lệnh, nghe và thực hành các quy luật của Ta. Chúng sẽ sống tại đất mà Ta đã ban cho Gia-cốp, tôi tớ Ta, nơi tổ tiên chúng đã sống; chúng và con cháu, dòng dõi chúng sẽ sống ở đó mãi mãi. Đa-vít, tôi tớ Ta sẽ là hoàng tử của chúng đời đời. Ta sẽ lập giao ước bình an với chúng, đó là giao ước đời đời cho chúng. Ta sẽ thiết lập và làm cho chúng gia tăng và Ta sẽ đặt thánh điện Ta ở giữa chúng đời đời. Nơi cư ngụ của Ta sẽ ở giữa chúng; Ta sẽ là Đức Chúa Trời của chúng và chúng nó sẽ làm dân Ta. Bấy giờ các nước sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA, Đấng thánh hóa Y-sơ-ra-ên, khi thánh điện Ta sẽ ở giữa chúng đời đời.’ ”
Lời Tiên Tri Chống Gót
Lời của CHÚA phán với tôi: “Hỡi con người, hãy hướng mặt nghịch cùng Gót, vùng đất của Ma-gót, là lãnh tụ của Rốt,38:2 Một số học giả dịch từ này “lãnh tụ chính.” Mê-siếc và Tu-banh, và hãy phán tiên tri nghịch cùng nó. Hãy nói: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Hỡi Gót, lãnh tụ của Rốt, Mê-siếc và Tu-banh, Ta nghịch cùng ngươi. Ta sẽ làm ngươi quay lại, đặt móc sắt nơi hàm ngươi, đem ngươi ra cùng với toàn thể quân đội ngươi, nào những ngựa và kỵ binh, tất cả đều mang áo giáp, một đoàn quân đông đảo với thuẫn lớn, thuẫn nhỏ; tất cả đều cầm gươm. Ba-tư, Ê-thi-ô-bi38:5 Nt: Cush và Phút cùng đi ra với chúng; tất cả đều mang thuẫn, đội mũ chiến. Gô-me và tất cả đoàn quân của nó, Bết Tô-ga-ma ở phía cực bắc cùng toàn quân của nó; nhiều dân tộc cùng đi với ngươi.
Hãy sẵn sàng, hãy chuẩn bị, ngươi và toàn thể đoàn quân tụ họp chung quanh ngươi; ngươi sẽ là người canh giữ chúng nó. Sau nhiều ngày ngươi sẽ được triệu tập, trong những năm sau cùng, ngươi sẽ đến một xứ có dân đã được giải cứu khỏi cảnh gươm đao, được qui tụ từ nhiều dân tộc đến vùng núi đồi Y-sơ-ra-ên, là nơi lâu nay vẫn hoang phế. Dân ấy được đem ra từ các dân và tất cả đang sống yên lành. Ngươi sẽ tiến tới, tấn công như bão táp, như đám mây che phủ cả đất, ngươi với cả đoàn quân và nhiều dân tộc đi theo ngươi.
CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Vào ngày ấy, ngươi có những tư tưởng trong trí; ngươi mưu đồ một kế hoạch độc ác. Ngươi nói: “Ta sẽ tiến đánh một xứ không thành quách; Ta sẽ tấn công những người hiền hòa đang sống yên lành. Tất cả chúng nó đang cư ngụ nơi không thành lũy, không bờ rào cũng không cổng. Ngươi cướp của, tước đoạt đồ đạc, lấy tay đánh phá những nơi xưa kia đã bị hoang phế nay có người định cư, và đánh một dân đã được qui tụ từ các nước, một dân có đàn súc vật và tài sản đang cư ngụ tại trung tâm của xứ.” Sê-ba, Đê-đan, những thương gia từ Ta-rê-si và tất cả các sư tử tơ của nó sẽ nói với ngươi: “Có phải ông đến để cướp của, tước đoạt đồ đạc không? Có phải ông tập họp đoàn quân của ông để cướp đoạt vàng bạc, để chiếm lấy đàn súc vật, tài sản và cướp đi một số lớn của cải không?” ’
Cho nên, hỡi con người, hãy phán tiên tri, hãy nói với Gót: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Vào ngày ấy, khi dân Y-sơ-ra-ên Ta đang cư ngụ yên lành, ngươi không biết sao? Từ nơi ngươi ở, về miền cực bắc, ngươi sẽ đến; nhiều dân tộc cũng sẽ đến theo ngươi; tất cả đều cưỡi ngựa, một đoàn quân vĩ đại, một quân đội hùng mạnh. Ngươi sẽ tấn công dân Y-sơ-ra-ên Ta như đám mây che phủ đất. Vào những ngày sau cùng, hỡi Gót, Ta sẽ đem ngươi đến đánh đất Ta, để các nước nhận biết Ta khi Ta bày tỏ sự thánh khiết của Ta qua ngươi trước mắt chúng nó.
CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Có phải ngươi là người ta đã nói đến từ những ngày xa xưa; Ta đã dùng các tôi tớ Ta, các tiên tri của Y-sơ-ra-ên, vào những ngày ấy, từ nhiều năm, họ đã phán tiên tri rằng Ta sẽ đem ngươi đến đánh chúng? Vào ngày ấy, ngày Gót đến tấn công đất Y-sơ-ra-ên, CHÚA Toàn Năng tuyên bố, cơn thịnh nộ của Ta bừng bừng nổi lên. Trong cơn ghen, trong lửa giận Ta tuyên bố: Chắc chắn vào ngày ấy sẽ có một cơn rung chuyển dữ dội trên đất Y-sơ-ra-ên. Trước mặt Ta, loài cá biển, chim trời, thú đồng, mọi loài bò sát trên đất và mọi người trên mặt đất đều run rẩy. Núi non sụp đổ, các vách đá bị vỡ và mọi thành lũy đều sụp đổ xuống đất. CHÚA Toàn Năng tuyên bố: Ta sẽ gọi gươm trên mọi núi đồi Ta tấn công nó; gươm của mỗi người sẽ chống lại anh em mình. Ta sẽ trừng phạt nó bằng gươm đao và đổ máu; Ta sẽ cho mưa bão, mưa đá, lửa và diêm sinh đổ xuống trên nó, trên đoàn quân của nó và trên nhiều dân theo nó. Ta sẽ biểu dương sự vĩ đại và thánh khiết của Ta; Ta sẽ làm cho Ta được biết trước mắt nhiều nước và chúng sẽ nhận biết rằng chính Ta là CHÚA.’
Quân Đội Gót Bị Tiêu Diệt
Hỡi con người, hãy phán tiên tri nghịch cùng Gót. Hãy nói với nó: ‘CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Hỡi Gót, lãnh tụ của Rốt,39:1 Ctd: lãnh tụ chính của Mê-siếc và Tu-banh, Ta nghịch cùng ngươi. Ta sẽ làm ngươi quay lại, dẫn ngươi ra, cho ngươi tiến lên từ miền cực bắc và tấn công các núi đồi Y-sơ-ra-ên. Ta sẽ bẻ gãy cung nơi tay trái ngươi và đánh rơi các mũi tên trong tay phải ngươi. Ngươi, cả đoàn quân ngươi và các dân theo ngươi sẽ ngã gục trên các đồi núi Y-sơ-ra-ên. Ta sẽ phó ngươi làm mồi cho mọi loài chim và thú dữ ngoài đồng. Ngươi sẽ ngã gục nơi đồng trống vì chính Ta đã phán, CHÚA Toàn Năng tuyên bố. Ta sẽ sai lửa đốt Ma-gót và những kẻ đang sống an toàn tại các vùng duyên hải; bấy giờ chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA.
Ta sẽ làm cho danh thánh Ta được nhận biết giữa vòng dân Y-sơ-ra-ên của Ta và không để cho danh thánh Ta bị xúc phạm nữa. Bấy giờ các nước sẽ nhận biết chính Ta là CHÚA, Đấng Thánh trong Y-sơ-ra-ên. Này, điều ấy đang đến, nó sẽ xảy ra. Đó là ngày mà Ta đã phán, CHÚA Toàn Năng tuyên bố.
Bấy giờ dân cư trong các thành của Y-sơ-ra-ên sẽ đi ra lấy vũ khí làm nhiên liệu đốt và thiêu hủy chúng; nào là khiên nhỏ, khiên lớn, cung tên và giáo mác, họ sẽ dùng làm nhiên liệu đốt trong bảy năm. Chúng sẽ không cần kiếm củi ngoài đồng hay chặt cây trong rừng nhưng sẽ dùng vũ khí làm nhiên liệu đốt. Bấy giờ chúng sẽ cướp những kẻ cướp phá chúng và tước đoạt những kẻ tước đoạt chúng, CHÚA Toàn Năng tuyên bố.
Vào ngày ấy, Ta sẽ cho Gót một chỗ làm mồ chôn tại Y-sơ-ra-ên, nơi thung lũng của người qua lại về phía đông của biển; chỗ đó sẽ ngăn trở những người qua lại. Gót và tất cả đồng bọn của nó sẽ được chôn tại đó và người ta sẽ gọi thung lũng đó là Ha-môn Gót.
Trong bảy tháng, nhà Y-sơ-ra-ên chôn cất chúng để thanh tẩy đất đai. Toàn dân trong nước sẽ chôn cất chúng. Ấy sẽ là một ngày vẻ vang danh tiếng cho họ vì Ta đã bày tỏ vinh quang Ta; CHÚA Toàn Năng tuyên bố. Người ta sẽ cử những người thường trực đi lại khắp xứ để chôn cất những xác chết còn lại trên mặt đất hầu thanh tẩy đất đai. Sau bảy tháng họ bắt đầu cuộc tìm kiếm này.39:14 Ctd: Họ tìm kiếm trong bảy tháng Khi những người ấy đi khắp xứ và người nào thấy xương người thì dựng một dấu hiệu bên cạnh, cho đến khi những người chôn cất chôn nó tại thung lũng Ha-môn Gót. (Thành Ha-mô-na cũng ở đó); như vậy, họ thanh tẩy đất đai.’
Còn ngươi, hỡi con người, CHÚA Toàn Năng phán như vầy: hãy nói với mọi loài chim, mọi thú đồng: ‘Hãy tụ họp, hãy đến, từ bốn phương hãy qui tụ lại chỗ sinh tế mà Ta đã chuẩn bị cho các ngươi, tức là một sinh tế lớn trên núi đồi Y-sơ-ra-ên; các ngươi sẽ ăn thịt và uống máu. Các ngươi sẽ ăn thịt các dũng sĩ, uống máu các ông hoàng trên đất như ăn thịt chiên đực, chiên con, dê, bò, mọi súc vật mập béo của Ba-san. Các ngươi sẽ ăn mỡ đến ớn, uống máu đến say, từ vật sinh tế mà Ta đã chuẩn bị cho các ngươi. Tại bàn tiệc của Ta, các ngươi sẽ ăn no những ngựa, người lái xe ngựa, dũng sĩ và mọi loại binh lính;’ CHÚA Toàn Năng tuyên bố.
Ta sẽ bày tỏ vinh quang Ta giữa các nước; mọi nước sẽ thấy sự phán xét Ta đã thi hành và thấy bàn tay Ta đặt trên chúng nó. Từ ngày ấy về sau, nhà Y-sơ-ra-ên sẽ nhận biết chính Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời của chúng. Các nước cũng sẽ biết rằng nhà Y-sơ-ra-ên bị lưu đày vì tội lỗi của chúng; vì chúng đã bội tín cùng Ta nên Ta ẩn mặt đi, Ta trao chúng vào tay kẻ thù của chúng và tất cả đều ngã gục vì gươm. Ta đã đối xử với chúng tùy theo sự ô uế và vi phạm của chúng và Ta đã ẩn mặt Ta khỏi chúng nó.
Cho nên, CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Nay Ta sẽ phục hồi vận mệnh39:25 Ctd: những kẻ lưu đày của Gia-cốp và thương xót cả nhà Y-sơ-ra-ên. Ta cũng sẽ ghen cho danh thánh của Ta. Chúng sẽ mang lấy39:26 Một số học giả đề nghị “quên.” xấu hổ và mọi điều bội tín chúng đã phạm cùng Ta khi chúng định cư trong xứ yên lành và không ai làm cho chúng sợ hãi. Khi Ta đem chúng về từ các dân, tập họp chúng lại từ những đất nước thù nghịch, và bởi chúng, Ta sẽ bày tỏ sự thánh khiết của Ta trước mắt nhiều nước. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng chính Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời của chúng nó, dù Ta đã lưu đày chúng đến các nước nhưng lại tụ họp chúng về đất của chúng và không để một người nào trong chúng nó ở lại đó. Ta sẽ không còn ẩn mặt Ta khỏi chúng nó nữa, vì Ta sẽ đổ thần Ta trên nhà Y-sơ-ra-ên, CHÚA Toàn Năng tuyên bố.”
Khải Tượng Về Đền Thờ Mới
Năm thứ hai mươi lăm sau khi chúng tôi bị lưu đày; vào đầu năm, ngày mười trong tháng, tức là năm thứ mười bốn sau khi thành thất thủ, vào chính ngày ấy, tay CHÚA ở trên tôi, Ngài đem tôi vào nơi ấy. Trong khải tượng của Đức Chúa Trời, Ngài đem tôi vào đất Y-sơ-ra-ên, đặt tôi trên một ngọn núi rất cao, trên núi về phía nam, dường như có một số kiến trúc của một thành. Ngài đem tôi đến đó, kìa có một người hình dạng như đồng thau; người đứng ở cổng, tay cầm sợi dây và thước đo. Người ấy nói với tôi: “Hỡi con người, hãy nhìn chăm chú, hãy nghe cẩn thận, hãy để tâm vào mọi điều ta chỉ cho ngươi, vì ngươi được đem đến đây để xem những điều này, hãy công bố tất cả những gì ngươi thấy cho nhà Y-sơ-ra-ên.”
Kìa, có một bức tường phía ngoài bao chung quanh khu vực đền thờ. Người ấy cầm trong tay một thước đo dài sáu am-ma,40:5 Một đơn vị đo chiều dài khoảng 44.40cm mỗi thước đo dài hơn thước thường một gang tay. Bấy giờ người đo bề dầy của bức tường: một thước đo, bề cao: một thước đo.
Người đi đến cổng hướng về phía đông, bước lên các bậc và đo ngưỡng cửa, bề rộng một thước đo, một ngưỡng cửa rộng một thước đo. Phòng cảnh vệ dài một thước đo, rộng một thước đo. Khoảng giữa các phòng cảnh vệ dài năm am-ma; ngưỡng cửa của hành lang trong rộng một thước đo.
Kế đến người đo hành lang trong của cổng, một thước đo. Người cũng đo hành lang cổng, tám am-ma; các trụ chống, hai am-ma. Hành lang cổng ở phía trong hướng về đền thờ.
Các phòng cảnh vệ nơi cổng hướng về phía đông: mỗi bên có ba phòng, cả ba phòng cùng một kích thước; các cột mỗi bên cũng cùng kích thước. Người đo chiều rộng lối vào cổng: mười am-ma; chiều dài của cổng: mười ba am-ma. Trước các phòng cảnh vệ có một rào cản, mỗi bên rộng một am-ma; còn phòng cảnh vệ mỗi chiều sáu am-ma. Người đo cổng, từ nóc của phòng cảnh vệ bên này đến nóc phòng cảnh vệ bên kia rộng hai mươi lăm am-ma; các lối vào đối diện nhau. Người đo các cột bên cạnh: sáu mươi am-ma. Bốn phía cổng đều có sân chung quanh. Từ mặt tiền của cổng, ở lối vào, đến tận cùng của mặt tiền bên trong cổng là năm mươi am-ma. Các phòng cảnh vệ và các cột bên cạnh có những cửa sổ chấn song hướng về phía bên trong cổng, bao khắp chung quanh. Các hành lang cũng có cửa sổ hướng về phía bên trong, bao khắp chung quanh; trên các cột có hình cây chà là.
Người đem tôi ra sân ngoài. Kìa, có các phòng và một nền đá bao chung quanh sân; có ba mươi phòng trên nền đá. Nền đá chạy dọc theo một bên cổng, tương ứng với chiều dài của cổng; đó là nền đá dưới. Người đo chiều rộng từ mặt tiền cổng dưới đến mặt tiền phía ngoài của sân trong, một trăm am-ma về phía đông và phía bắc.
Người đo chiều dài và chiều rộng của cổng sân ngoài hướng về phía bắc. Các phòng cảnh vệ, ba cái mỗi bên; các cột bên cạnh và hành lang có cùng một kích thước như cổng thứ nhất; chiều dài năm mươi am-ma, chiều rộng hai mươi lăm am-ma. Các cửa sổ, các hành lang và hình các cây chà là có cùng kích thước như cổng hướng về phía đông. Có bảy bậc cấp dẫn lên đó và hành lang ở ngay trước mặt. Có một cổng của sân trong, đối diện với cổng bắc, ở về phía đông. Người đo từ cổng này đến cổng kia, một trăm am-ma.
Bấy giờ người dẫn tôi đến phía nam; kìa có cổng hướng về phía nam. Người đo các cột bên cạnh và hành lang; chúng đều có cùng một kích thước như các cổng kia. Cổng và các hành lang đều có cửa sổ bao quanh như cửa sổ của các cổng kia; chiều dài năm mươi am-ma, chiều rộng hai mươi lăm am-ma. Cầu thang có bảy bậc cấp đi lên và hành lang ở ngay trước mặt. Mỗi bên của những cây cột bên cạnh đều có hình cây chà là. Sân trong cũng có một cổng hướng về phía nam. Người đo từ cổng này đến cổng kia, về phía nam, một trăm am-ma.
Người đem tôi vào sân trong bằng cổng phía nam. Người đo cổng phía nam; cổng có cùng một kích thước như các cổng kia. Những phòng cảnh vệ, cột bên cạnh, hành lang có cùng một kích thước như những cái trước. Cổng và hành lang có cửa sổ bao quanh; bề dài là năm mươi am-ma và rộng hai mươi lăm am-ma. Chung quanh có hành lang, chiều dài hai mươi lăm am-ma, rộng năm am-ma. Các hành lang hướng về sân ngoài; có hình cây chà là trên các cột và cầu thang có tám bậc cấp đi lên.
Người đem tôi vào sân trong về hướng đông; người đo cổng; cổng có cùng một kích thước như các cổng trước. Các phòng cảnh vệ, cột bên cạnh và hành lang có cùng một kích thước như những cái trước. Cổng và hành lang có cửa sổ bao quanh; bề dài là năm mươi am-ma và rộng hai mươi lăm am-ma. Các hành lang hướng về sân ngoài; mỗi bên của các cột bên cạnh đều có hình cây chà là và cầu thang có tám bậc cấp đi lên.
Người đem tôi vào cổng phía bắc; người đo cổng; cổng có cùng kích thước như các cổng kia. Các phòng cảnh vệ, các cột bên cạnh và các hành lang cũng vậy. Cổng có các cửa sổ bao quanh; chiều dài là năm mươi am-ma, chiều rộng hai mươi lăm am-ma. Các cột bên cạnh40:37 LXX: các hành lang hướng về sân ngoài; mỗi bên của các cột đều có hình cây chà là; cầu thang có tám bậc cấp đi lên.
Có một căn phòng, cửa ở bên cạnh các cột của cổng; tại đó người ta rửa các vật tế lễ thiêu. Nơi hành lang của cổng, mỗi bên có hai bàn; ở đó người ta giết các sinh vật tế lễ thiêu, tế lễ chuộc tội và tế lễ chuộc lỗi. Ở bên ngoài, về phía lối vào cổng bắc có hai cái bàn và phía bên kia, về phía các cột của cổng, cũng có hai bàn. Bốn bàn ở bên này và bốn bàn ở bên kia của cổng, tức là tám cái bàn dùng để giết các sinh tế. Cũng có bốn cái bàn bằng đá đẽo dùng để dâng tế lễ thiêu, dài một am-ma rưỡi, rộng một am-ma rưỡi, cao một am-ma; người ta để trên đó các dụng cụ dùng để giết các sinh tế cho tế lễ thiêu và các tế lễ khác. Có những kệ40:43 Bản dịch cổ Tg: móc rộng một gang tay, gắn chung quanh ở phía trong. Thịt sinh tế được để trên các bàn.
Ở phía ngoài của cổng trong, nơi sân trong, có các phòng cho ban hát, một ở bên cạnh cổng bắc hướng về phía nam, một ở bên cạnh cổng đông hướng về phía bắc. Người nói với tôi: “Phòng hướng về phía nam này dành cho các thầy tế lễ coi sóc đền thờ. Phòng hướng về phía bắc dành cho các thầy tế lễ coi sóc bàn thờ. Họ là con cháu ông Xa-đốc, giữa vòng con cháu Lê-vi, được phép đến gần phục vụ CHÚA.”
Người đo sân, dài một trăm am-ma, rộng một trăm am-ma, sân hình vuông; còn bàn thờ thì ở trước mặt đền thờ.
Bấy giờ người đem tôi vào hành lang đền thờ và đo các cột của hành lang. Năm am-ma mỗi bên; chiều dày của cổng là ba am-ma mỗi bên. Hành lang dài hai mươi am-ma, rộng mười hai am-ma; có bậc cấp dẫn lên đó; bên cạnh các trụ có các cột, mỗi bên một cột.
Chính Điện Của Đền Thờ
Người đem tôi vào chính điện; người đo các cột, mỗi bên rộng sáu am-ma; ấy là chiều rộng của các cột41:1 Dịch theo LXX, Hy-bá: đền tạm Chiều rộng của lối vào là mười am-ma; tường của lối vào dày năm am-ma mỗi bên. Kế đến người đo chiều dài chính điện, bốn mươi am-ma, chiều rộng, hai mươi am-ma.
Người vào bên trong và đo các cột của lối vào, hai am-ma; chính lối vào, sáu am-ma; tường của lối vào rộng bảy am-ma. Người đo chiều dài của điện, hai mươi am-ma, chiều rộng trước mặt chính điện, hai mươi am-ma và người bảo tôi: “Đây là Nơi Chí Thánh.”
Người đo tường của đền thờ, dày sáu am-ma; chiều rộng của các phòng phụ bao khắp chung quanh đền thờ là bốn am-ma. Các phòng phụ gồm có ba tầng chồng lên nhau; mỗi tầng có ba mươi phòng. Có những chân chống các phòng phụ chung quanh tường đền thờ, do đó các phòng phụ không tựa lên trên tường đền thờ. Các phòng phụ chung quanh đền thờ, từ tầng này đến tầng kia, càng lên cao càng rộng hơn. Vì cấu trúc bao quanh đền thờ tăng dần từ tầng này lên tầng kia cho nên chiều rộng của đền thờ cũng tăng lên khi lên cao. Người ta đi từ tầng thấp nhất lên tầng cao nhất qua tầng giữa.
Tôi thấy đền thờ có một thềm cao bao quanh, đó là nền của các phòng phụ, thềm đo đúng một thước đo, tức là dài sáu am-ma. Bề dày của bức tường ngoài các phòng phụ là năm am-ma. Khoảng trống giữa các phòng phụ của đền thờ và các phòng là hai mươi am-ma, bao chung quanh đền thờ khắp các phía. Cửa của các phòng phụ thông ra khoảng trống, một cửa ở hướng bắc, một cửa ở hướng nam. Chiều rộng của khoảng trống là năm am-ma bao quanh. Tòa nhà hướng về sân đền, phía tây, rộng bảy mươi am-ma; tường bao quanh tòa nhà dày năm am-ma, dài chín mươi am-ma. Bấy giờ người ấy đo đền thờ, dài một trăm am-ma, sân đền, tòa nhà và tường cũng dài một trăm am-ma. Chiều ngang của mặt tiền đền thờ và sân đền phía đông là một trăm am-ma.
Bấy giờ người đo chiều dài của tòa nhà hướng về sân đền phía tây cùng với hành lang hai bên, một trăm am-ma.
Bên trong đền thờ, các hành lang trong sân, các ngưỡng cửa, cửa sổ chấn song, các hành lang chung quanh ba mặt đối diện với ngưỡng cửa đều được đóng gỗ bao quanh, từ đất lên đến các cửa sổ, các cửa sổ được bao lại, Trên các lối vào, đến tận bên trong đền và phía ngoài, trên tất cả các tường chung quanh, cả bên trong lẫn bên ngoài đều có những hình41:17 MT: đồ đạc chạm các chê-ru-bim và cây chà là, một cây chà là ở giữa hai chê-ru-bim và mỗi chê-ru-bim có hai mặt. Mặt người ta hướng về cây chà là phía bên này và mặt sư tử hướng về cây chà là phía bên kia; trên khắp chung quanh đền thờ đều chạm như vậy. Các chê-ru-bim và cây chà là được chạm từ nền cho đến phía trên cửa và cả tường đền thờ.
Các khung cửa đền thờ hình vuông và cái ở phía trước nơi thánh điện cũng giống như vậy.41:21 Ctd: có cái gì giống như Một bàn thờ bằng gỗ cao ba am-ma, dài hai am-ma, ngang hai am-ma;41:22 Dịch theo LXX; MT thiếu các góc, bệ và cạnh bàn thờ đều bằng gỗ. Người ấy nói với tôi: “Đây là cái bàn ở trước mặt CHÚA.” Đền và Nơi Thánh đều có cửa đôi. Mỗi cửa có hai cánh, đó là các cánh cửa xoay; hai cánh cho cửa này và hai cánh cho cửa kia. Người ta đã chạm trổ hình các chê-ru-bim và cây chà là trên các cửa của đền thờ cũng như đã chạm trên các tường vậy. Có một cái hiên bằng gỗ phía trước hành lang phía ngoài. Có các cửa sổ chấn song và hình các cây chà là ở cả hai bên, ở trên thành cột, trên các phòng phụ của đền thờ và các hiên.41:26 Ctd: Các phòng phụ của đền thờ cũng có các hiên
Các Phòng Trong Đền Thờ
Bấy giờ người ấy dẫn tôi đến sân ngoài, về phía bắc và đem tôi đến các phòng đối diện với sân đền, tức là đối diện với tòa nhà về phía bắc. Mặt tiền của nhà rộng một trăm am-ma có cửa hướng về phía bắc, chiều ngang năm mươi am-ma. Trên một khoảng rộng hai mươi am-ma đối diện với sân trong và nền đá sân ngoài, có các hành lang chồng lên nhau ba tầng. Trước các phòng là một lối đi rộng mười am-ma, dài một trăm am-ma42:4 Dịch theo LXX và Syr, MT: một thước và các lối vào hướng về phía bắc. Các phòng trên hẹp hơn các phòng dưới và phòng giữa của tòa nhà vì các hành lang choáng chỗ. Vì các phòng có ba tầng nhưng không có cột như các cột của sân, cho nên các phòng trên hẹp hơn các phòng dưới đất và phòng ở tầng giữa. Có một bức tường bên ngoài song song với các phòng, hướng về sân ngoài, đối diện với các phòng, dài năm mươi am-ma. Vì chiều dài của các phòng ở sân ngoài là năm mươi am-ma, trong khi các phòng đối diện đền thờ là một trăm am-ma. Phía dưới các phòng này có một lối vào ở phía đông dành cho những người vào từ sân ngoài.
Ở đầu42:10 Dịch theo LXX, MT: bề dày của bức tường thuộc sân đền, về phía đông, đối diện với khoảng trống và đối diện với tòa nhà cũng có các phòng; Có một đường đi phía trước các phòng ấy, giống như đường đi trước các phòng phía bắc; các phòng ấy dài như nhau, rộng như nhau, tất cả các lối ra vào, cách sắp xếp và cửa như nhau. Các cửa phòng ở phía nam cũng vậy; có một cửa ở đầu đường đi để người ta ra vào, song song với bức tường đối diện ở hướng đông.
Bấy giờ người ấy nói với tôi: “Các phòng phía bắc và phía nam, đối diện với sân trống là các phòng thánh nơi các thầy tế lễ đến gần CHÚA, sẽ ăn những vật tế lễ rất thánh. Họ cũng đặt các tế lễ rất thánh ở đó, tế lễ chay, tế lễ chuộc tội, tế lễ chuộc lỗi, vì chỗ đó là thánh. Khi các thầy tế lễ đã vào Nơi Thánh, họ không được ra khỏi Nơi Thánh mà đến sân ngoài nhưng phải để lại y phục tế lễ mà họ mặc để phục vụ vì các y phục đó là đồ thánh; họ phải mặc y phục khác để ra ngoài nơi dành cho dân chúng.”
Khi đo xong bên trong đền thờ, người ấy dẫn tôi ra bằng cửa phía đông và đo chung quanh đền thờ. Người đo cạnh phía đông bằng thước đo, năm trăm am-ma chung quanh theo thước đo. Người đo cạnh phía bắc bằng thước đo, năm trăm am-ma chung quanh theo thước đo. Người đo cạnh phía nam, năm trăm am-ma theo thước đo. Người xoay qua đo cạnh phía tây, năm trăm am-ma theo thước đo. Người ấy đo bốn cạnh bức tường bao chung quanh, chiều dài năm trăm am-ma, chiều rộng năm trăm am-ma; tường này phân cách giữa Nơi Thánh và nơi phàm.
Sự Vinh Quang Của Chúa Trở Lại Đền Thờ
Bấy giờ người ấy đem tôi đến cổng hướng về phía đông. Kìa, sự vinh quang của Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đến từ phía đông. Bấy giờ có tiếng như tiếng nước lớn và đất rạng rỡ vinh quang của Chúa. Khải tượng tôi thấy giống như khải tượng tôi đã thấy khi Ngài đến hủy diệt thành, giống như khải tượng tôi đã thấy bên bờ sông Kê-ba; bấy giờ tôi sấp mặt xuống đất. Vinh quang của CHÚA vào đền thờ bằng cổng hướng về phía đông. Thần cất tôi lên và đem tôi vào sân trong. Kìa vinh quang của CHÚA đầy đền thờ.
Trong khi người ấy đứng bên cạnh tôi; tôi nghe có tiếng nói với tôi từ đền thờ. Người nói với tôi rằng: “Hỡi con người, đây là nơi Ta đặt ngai Ta, là nơi Ta để chân; tại đây Ta sẽ ở giữa con dân Y-sơ-ra-ên đời đời. Nhà Y-sơ-ra-ên sẽ không còn vi phạm danh thánh của Ta nữa, chúng nó lẫn các vua của chúng nó, trong sự đàng điếm của chúng và bởi những xác chết của các vua chúng nó trên các nơi cao.43:7 Ctd: khi họ chết Khi chúng đặt ngưỡng cửa của chúng sát bên ngưỡng cửa của Ta, cột cửa của chúng bên cạnh cột cửa của Ta và chỉ có một bức tường phân cách giữa Ta và chúng nó, chúng nó đã vi phạm danh thánh của Ta khi chúng nó làm những điều ghê tởm. Nên Ta đã hủy diệt chúng nó trong cơn thịnh nộ Ta. Giờ đây chúng nó hãy bỏ sự đàng điếm của chúng nó và những xác của vua chúng nó khỏi Ta thì Ta sẽ ở giữa chúng nó đời đời.
Còn ngươi, hỡi con người, hãy mô tả đền thờ này cho nhà Y-sơ-ra-ên để chúng phải xấu hổ về những tội lỗi chúng đã phạm, hãy để chúng đo theo cái mẫu này. Nếu chúng nó xấu hổ về mọi điều chúng đã phạm, hãy cho chúng biết sơ đồ của đền thờ, mẫu mực, các cửa ra, lối vào, tất cả các sơ đồ và mọi quy luật của nó, tất cả các sơ đồ và mọi luật lệ cho nó. Hãy ghi chép trước mắt chúng nó tất cả các sơ đồ và quy luật của nó để chúng tuân giữ và làm theo.
Đây là luật về đền thờ: Tất cả vùng chung quanh đỉnh núi là nơi rất thánh. Đó là luật về đền thờ.
Đây là kích thước của bàn thờ đo bằng thước đo dài một am-ma và một gang. Cái bệ chân cao một am-ma, rộng một am-ma, cái gờ viền quanh rãnh: một gang tay. Đây là chiều cao của bàn thờ: Từ bệ chân dưới đất đến bệ dưới, hai am-ma, rộng một am-ma; từ bệ nhỏ đến bệ lớn, bốn am-ma, rộng một am-ma. Mặt bàn thờ cao bốn am-ma; từ mặt bàn thờ có bốn sừng đâm lên. Mặt bàn thờ dài mười hai am-ma, rộng mười hai am-ma, vuông vức bốn cạnh. Bệ dài mười bốn am-ma, rộng mười bốn am-ma, vuông vức bốn cạnh. Gờ bao quanh bệ, nửa am-ma; bệ chân bao quanh, một am-ma. Các bậc cấp của nó hướng về phía đông.”
Bấy giờ người ấy nói với tôi: “Hỡi con người, CHÚA phán như vầy: Đây là những quy luật về bàn thờ khi xây xong để dâng tế lễ thiêu và rảy huyết trên đó. CHÚA tuyên bố: Hãy trao cho các thầy tế lễ họ Lê-vi, thuộc dòng họ Xa-đốc, là những người đến gần để phục vụ Ta, một con bò tơ để làm lễ chuộc tội. Hãy lấy một ít huyết của nó bôi lên bốn sừng của bàn thờ, bốn góc của bệ và gờ chung quanh để thanh tẩy và chuộc tội cho bàn thờ. Hãy lấy con bò tơ dâng làm lễ chuộc tội ấy, đem đốt tại một nơi định sẵn của đền thờ nhưng ở ngoài Nơi Thánh.
Vào ngày thứ hai, ngươi hãy dâng một con dê đực không tì vết để làm lễ chuộc tội, bàn thờ sẽ được thanh tẩy như đã dâng bò đực để làm thanh tẩy vậy. Khi đã thanh tẩy xong bàn thờ, hãy dâng một con bò tơ đực không tì vết và một con chiên đực không tì vết từ trong bầy. Hãy đem chúng đến trước mặt CHÚA; các thầy tế lễ rảy muối trên chúng và dâng chúng làm tế lễ thiêu cho CHÚA.
Trong bảy ngày, mỗi ngày ngươi phải dâng một con dê đực để làm lễ chuộc tội; người ta cũng dâng một con bò tơ đực và một con chiên đực không tì vết từ trong bầy. Trong bảy ngày người ta sẽ làm lễ chuộc tội, thanh tẩy và như thế dâng hiến bàn thờ. Sau khi những ngày ấy đã mãn, từ ngày thứ tám về sau các thầy tế lễ sẽ dâng các tế lễ thiêu và tế lễ cầu an của các ngươi trên bàn thờ, bấy giờ Ta sẽ nhậm các tế lễ ấy, CHÚA tuyên bố.”
Các Điều Lệ Để Vào Cổng Phía Đông
Bấy giờ người ấy đem tôi trở lại cổng ngoài của Nơi Thánh, cổng hướng về phía đông và đóng kín. CHÚA phán cùng tôi: “Cổng này phải đóng lại, không được mở và không ai được vào cổng này vì CHÚA, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, đã vào cổng này, nên nó phải đóng lại. Chỉ có hoàng tử, vì người là hoàng tử mới được ngồi tại đó và ăn bánh trước mặt CHÚA. Hoàng tử sẽ vào bằng hành lang của cổng và ra cũng bằng đường ấy.”
Các Điều Lệ Để Vào Đền Thờ
Rồi người ấy đem tôi đến trước đền thờ bởi cổng phía bắc. Tôi nhìn, kìa, vinh quang của CHÚA đầy đền thờ CHÚA; và tôi sấp mặt xuống đất.
CHÚA phán với tôi: “Hỡi con người, hãy chú tâm, hãy nhìn cho kỹ, hãy lắng tai nghe tất cả những điều Ta dặn bảo ngươi về mọi quy luật liên quan đến đền thờ CHÚA và mọi luật lệ của đền thờ; hãy chú tâm đến những người vào đền thờ và tất cả những người ra khỏi Nơi Thánh44:5 Ctd: những người được vào đền thờ và những người không được vào Hãy nói với những kẻ phản loạn, với nhà Y-sơ-ra-ên: ‘CHÚA phán như vầy: Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, những điều ghê tởm ngươi đã làm là đủ lắm rồi. Các ngươi đã đem người ngoại quốc không cắt bì lòng, cũng chẳng cắt bì xác, vào Nơi Thánh của Ta, làm ô uế đền Ta khi các ngươi dâng lương thực cho Ta, mỡ và huyết. Các ngươi đã vi phạm giao ước Ta bằng mọi điều ghê tởm của các ngươi. Các ngươi không đảm trách các nhiệm vụ về những công việc thánh của Ta nhưng các ngươi đã lập những kẻ khác đảm trách những nhiệm vụ đó trong Nơi Thánh thay cho các ngươi. CHÚA phán như vầy: Không một người ngoại quốc nào, lòng không cắt bì và xác không cắt bì, được vào Nơi Thánh của Ta, ngay cả mọi người ngoại quốc ở giữa vòng con cái Y-sơ-ra-ên.
Còn những người Lê-vi đã lìa xa Ta, khi người Y-sơ-ra-ên lầm lạc xa cách Ta để chạy theo các hình tượng của chúng, thì sẽ phải gánh lấy tội lỗi mình. Họ sẽ là những người phục vụ trong Nơi Thánh Ta, canh giữ các cổng đền thờ, phục vụ trong đền thờ. Họ sẽ giết các tế lễ thiêu và các sinh tế cho dân chúng; họ sẽ đứng trước mặt dân và phục vụ dân. Vì họ đã giúp dân phục vụ trước mặt những hình tượng của chúng, gây cho nhà Y-sơ-ra-ên sa ngã phạm tội nên Ta đã giơ tay lên trừng phạt họ, chúng nó phải gánh lấy tội lỗi mình, CHÚA tuyên bố. Chúng sẽ không được đến gần Ta để làm thầy tế lễ cho Ta; không được đến gần mọi vật thánh cũng như vật chí thánh nhưng chúng phải gánh lấy sự xấu hổ của chúng và những điều ghê tởm mà chúng đã phạm. Nhưng Ta sẽ giao cho chúng nhiệm vụ phục vụ đền thờ, tất cả những dịch vụ và công việc phải làm nơi đó.
Nhưng các thầy tế lễ Lê-vi, con cháu Xa-đốc, là những người đã đảm trách phục vụ Nơi Thánh Ta khi con cái Y-sơ-ra-ên lầm lạc xa cách Ta, chính họ sẽ đến gần để phục vụ Ta; họ sẽ đứng trước mặt Ta để dâng cho Ta mỡ và huyết; CHÚA tuyên bố. Chính họ sẽ vào Nơi Thánh Ta, chính họ đến gần bàn Ta để phục vụ Ta; họ sẽ đảm trách việc phục vụ Ta.
Khi vào cổng sân trong, họ phải mặc y phục vải gai, không được mặc đồ nỉ khi phục vụ tại cổng sân trong và bên trong đền thờ. Họ sẽ đội khăn vải gai trên đầu, mặc quần đùi vải gai ngang lưng; họ không được mặc đồ gì làm đổ mồ hôi. Khi đi ra sân ngoài, là sân có dân chúng, họ phải cởi y phục họ mặc khi phục vụ, để lại nơi phòng thánh, mặc y phục khác, như thế họ sẽ không làm cho dân chúng nên thánh vì y phục tế lễ của mình.
Họ sẽ không được cạo đầu, để tóc dài nhưng phải cắt tỉa tóc. Không một thầy tế lễ nào được uống rượu khi vào sân trong. Họ không được cưới đàn bà góa hoặc đàn bà ly dị làm vợ nhưng phải cưới trinh nữ thuộc dòng dõi Y-sơ-ra-ên; nhưng đàn bà góa của thầy tế lễ thì họ được phép cưới. Họ phải chỉ bảo dân Ta biết phân biệt giữa thánh và phàm, dạy chúng biết phân biệt giữa ô uế và thanh sạch.
Trong các vụ kiện tụng họ phải đứng ra làm thẩm phán. Họ sẽ xét xử theo các phán quyết của Ta. Họ sẽ giữ gìn luật lệ, quy luật về mọi lễ hội của Ta và giữ các ngày Sa-bát của Ta làm thánh.
Thầy tế lễ không được đến gần người chết kẻo bị ô uế, nhưng có thể để bị ô uế vì đến gần cha, mẹ, con trai, con gái, anh em hay chị em chưa cưới gả khi họ chết. Sau khi được thanh sạch, thầy tế lễ đó phải chờ thêm bảy ngày mới thi hành phận sự. Vào ngày người vào Nơi Thánh, vào sân trong để phục vụ trong Nơi Thánh, người sẽ dâng một tế lễ chuộc tội cho mình. CHÚA tuyên bố.
Đây là phần cơ nghiệp của họ, chính Ta là cơ nghiệp của chúng nó; các ngươi sẽ không phân chia sản nghiệp cho họ giữa vòng Y-sơ-ra-ên; chính Ta là sản nghiệp của họ. Họ sẽ ăn những vật phẩm của tế lễ ngũ cốc, tế lễ chuộc tội, tế lễ chuộc lỗi; và mọi lễ vật dâng hiến trong Y-sơ-ra-ên đều thuộc về họ. Phần tốt nhất của mọi hoa quả đầu mùa đủ loại, mỗi lễ vật dâng hiến đủ loại từ mọi lễ vật dâng hiến, đều thuộc về thầy tế lễ. Các ngươi cũng dâng cho các thầy tế lễ bột tốt nhất của các ngươi để phúc lành an nghỉ trong nhà các ngươi. Thầy tế lễ không được ăn vật chết tự nhiên hay bị thú xé xác, mặc dù vật ấy là chim hay thú vật.
Sự Phân Chia Xứ Làm Sản Nghiệp
Khi các ngươi bắt thăm phân chia đất làm sản nghiệp, hãy dâng một phần đất cho CHÚA làm vùng đất thánh trong xứ, dài hai mươi lăm ngàn am-ma, rộng mười ngàn am-ma,45:1 LXX: 20,000 toàn thể diện tích vùng này sẽ là thánh. Trong phần đất ấy, hãy để ra một phần đất vuông vức mỗi cạnh năm trăm am-ma cho Nơi Thánh; chung quanh cũng có một khoảng đường biên rộng năm mươi am-ma. Trong phần đất thánh ấy, hãy đo một khoảng dài hai mươi lăm ngàn am-ma, rộng mười ngàn am-ma; đây sẽ là nơi thánh điện, chỗ chí thánh. Đó sẽ là phần đất thánh trong xứ dành cho các thầy tế lễ phục vụ Nơi Thánh, những người đến gần phục vụ CHÚA. Chỗ đó sẽ là nơi để họ cất nhà ở và là Nơi Thánh cho thánh điện. Một phần đất khác dài hai mươi lăm ngàn am-ma, rộng mười ngàn am-ma dành cho người Lê-vi, những người phục vụ đền thờ, làm sản nghiệp và xây thành ở.45:5 Dịch theo LXX; MT: hai mươi phòng
Các ngươi sẽ dành ra một phần đất rộng năm ngàn am-ma, dài hai mươi lăm ngàn am-ma bên cạnh phần đất thánh làm sản nghiệp của thành phố; đó sẽ là sản nghiệp của cả nhà Y-sơ-ra-ên.
Về phần của hoàng tử, người sẽ được đất hai bên phần đất thánh và sản nghiệp của thành phố, dọc theo phần đất thánh và phần sản nghiệp của thành phố; mặt phía tây chạy về hướng tây, mặt phía đông chạy về hướng đông; chiều dài phần đất từ ranh giới phía tây đến ranh giới phía đông của xứ, song song với một trong những phần đất của các bộ tộc. Đó là phần sản nghiệp của người trong Y-sơ-ra-ên. Các hoàng tử của Ta sẽ không còn áp bức dân Ta nữa nhưng sẽ phân chia đất cho nhà Y-sơ-ra-ên tùy theo bộ tộc của chúng.
CHÚA phán như vầy: Hỡi các ông hoàng của Y-sơ-ra-ên, đủ rồi! Hãy chấm dứt hành động bạo tàn và áp bức, hãy thi hành công bình và công chính, đừng xô đuổi dân Ta nữa; CHÚA tuyên bố. Các ngươi phải dùng cân đúng, “ê-pha”45:10 Hệ đo lường chất khô đúng và “bát”45:10 Hệ đo lường chất lỏng đúng. Cái “ê-pha” và cái “bát” phải có cùng dung tích; “bát” chứa bằng một phần mười “ô-me”, và “ê-pha” cũng chứa được một phần mười “ô-me”. Cái “ô-me” sẽ là hệ đo lường tiêu chuẩn cho cả hai. Một “sê-ken” bằng hai mươi “ghê-ra”; hai mươi sê-ken cọng với hai mươi lăm sê-ken và mười lăm sê-ken sẽ bằng một “mi-na.”
Đây là phần dâng hiến mà các ngươi phải dâng, một phần sáu ê-pha cho mỗi ô-me lúa mì, mỗi ô-me lúa mạch thì trích một phần sáu ê-pha. Còn phần dâng hiến về dầu, một phần mười bát cho mỗi “cô-ra” dầu mà một cô-ra bằng mười bát hay một ô-me, vì một ô-me bằng mười bát. Từ bầy súc vật nơi đồng cỏ xanh tươi của Y-sơ-ra-ên, cứ hai trăm con thì lấy một con chiên làm tế lễ chay, tế lễ thiêu, tế lễ cầu an để chuộc tội cho dân chúng; CHÚA tuyên bố. Toàn dân trong xứ phải cung cấp phần dâng hiến này cho hoàng tử của Y-sơ-ra-ên. Nhưng hoàng tử phải chịu trách nhiệm về các tế lễ thiêu, tế lễ chay, tế lễ tưới rượu cho các ngày lễ, ngày trăng mới, ngày Sa-bát cùng mọi lễ hội của nhà Y-sơ-ra-ên. Người sẽ cung cấp tế lễ chuộc tội, tế lễ chay, tế lễ thiêu, tế lễ cầu an để chuộc tội cho nhà Y-sơ-ra-ên.
CHÚA phán như vầy: Vào ngày đầu của tháng thứ nhất, hãy lấy một con bò tơ đực không tì vết trong bầy để làm thanh khiết Nơi Thánh. Thầy tế lễ sẽ lấy máu của sinh tế chuộc tội mà bôi lên cột đền thờ, lên bốn góc bệ chân bàn thờ và lên cột cổng sân trong đền thờ. Vào ngày thứ bảy của tháng, ngươi cũng hãy làm như thế cho người nào phạm tội vì vô ý hay thiếu hiểu biết; như thế ngươi sẽ chuộc tội cho đền thờ.
Vào ngày mười bốn của tháng thứ nhất các ngươi sẽ giữ lễ Vượt Qua; các ngươi sẽ ăn bánh không men trong bảy ngày. Vào ngày ấy, hoàng tử sẽ dâng một con bò tơ để làm tế lễ chuộc tội cho mình và cho toàn dân trong xứ. Trong bảy ngày của kỳ lễ, mỗi ngày trong suốt bảy ngày ấy, người sẽ dâng bảy con bò đực tơ và bảy con chiên đực không tì vết để làm tế lễ thiêu cho CHÚA; và mỗi ngày một con dê đực làm tế lễ chuộc tội. Về tế lễ chay, cứ mỗi con bò, người sẽ dâng một ê-pha, mỗi con chiên đực một ê-pha; còn về dầu, một “hin” cho mỗi ê-pha.
Vào ngày mười lăm tháng thứ bảy của kỳ lễ (Lễ Lều Tạm), trong suốt bảy ngày, người cũng dâng y như thế cho tế lễ chuộc tội, tế lễ thiêu, tế lễ chay và dầu.
Các Luật Lệ Khác
CHÚA phán như vầy: Cổng sân trong hướng về phía đông sẽ phải đóng lại trong sáu ngày làm việc nhưng mở vào ngày Sa-bát và ngày trăng mới. Hoàng tử từ bên ngoài sẽ vào theo hướng hành lang của cổng; người sẽ đứng bên trụ cổng. Bấy giờ các thầy tế lễ sẽ dâng tế lễ thiêu, tế lễ cầu an của người; hoàng tử sẽ sấp mình lạy trước thềm cổng rồi đi ra. Cổng sẽ không đóng lại cho đến tối. Dân trong xứ cũng sấp mình thờ lạy trước mặt CHÚA tại lối vào của cổng ấy trong những ngày Sa-bát và ngày trăng mới. Tế lễ thiêu mà hoàng tử dâng cho CHÚA vào ngày Sa-bát sẽ gồm có sáu con chiên con không tì vết và một con dê đực không tì vết. Phần tế lễ chay dâng kèm với con chiên là một ê-pha; phần tế lễ chay dâng kèm với chiên con thì tùy ý; còn dầu thì mỗi ê-pha dâng một hin. Vào ngày trăng mới, người sẽ dâng một con bò tơ đực không tì vết, sáu con chiên con và một con chiên đực không tì vết. Phần tế lễ chay dâng kèm với bò tơ là một ê-pha, một ê-pha cho chiên đực, phần tế lễ chay cho các chiên con thì tùy ý; còn dầu thì mỗi ê-pha một hin. Khi hoàng tử vào, người sẽ vào theo đường hành lang của cổng và ra cũng bằng đường ấy.
Khi dân trong xứ đến trước mặt CHÚA vào những dịp lễ, người nào vào thờ lạy bằng cổng phía bắc sẽ ra bằng cổng phía nam, người nào vào cổng phía nam sẽ ra bằng cổng phía bắc; không ai được trở ra bằng cổng mình đã vào nhưng phải ra bằng cổng đối diện. Hoàng tử sẽ ở giữa vòng dân chúng, khi họ vào, người cũng vào và khi họ ra người sẽ đi ra.
Vào những ngày lễ và đại lễ phần tế lễ chay dâng kèm với con bò tơ là một ê-pha; một ê-pha cho chiên đực; phần tế lễ chay cho các chiên con thì tùy ý; còn dầu thì mỗi ê-pha một hin. Khi hoàng tử dâng tế lễ thiêu tự nguyện hay tế lễ cầu an tự nguyện cho CHÚA, cổng phía đông sẽ mở ra cho người; người sẽ dâng tế lễ thiêu và tế lễ cầu an như đã làm trong ngày Sa-bát, rồi người đi ra và khi ra khỏi, cổng sẽ đóng lại phía sau người.
Mỗi ngày, vào buổi sáng, ngươi hãy dâng một con chiên con một tuổi, không tì vết, làm tế lễ thiêu cho CHÚA. Vào mỗi buổi sáng ngươi cũng dâng tế lễ chay cùng với tế lễ kia, một phần sáu ê-pha và một phần ba hin dầu để hòa bột làm tế lễ chay dâng cho CHÚA; đây là quy luật đời đời mãi mãi. Như vậy mỗi buổi sáng người ta sẽ dâng chiên con, tế lễ chay và dầu để làm tế lễ thiêu thường xuyên.
CHÚA phán như vầy: Nếu hoàng tử lấy một phần gia nghiệp mình tặng cho một trong những đứa con, thì phần gia nghiệp ấy sẽ thuộc về đứa con; ấy là tài sản của nó bởi thừa kế. Nhưng nếu hoàng tử lấy một phần gia nghiệp mình tặng cho một trong những người tôi tớ, thì phần gia nghiệp ấy sẽ thuộc về người tôi tớ đó cho đến năm ân xá; bấy giờ nó phải hoàn trả lại cho ông hoàng. Chỉ có con cháu hoàng tử mới sở hữu gia nghiệp người mà thôi. Gia nghiệp đó thuộc về chúng nó. Hoàng tử không được lấy gia nghiệp của dân chúng, tước đoạt tài sản của họ; người phải lấy tài sản của mình cho con cái làm gia nghiệp, như vậy không một tài sản của ai trong dân Ta bị tước đoạt.’ ”
Bấy giờ người đem tôi vào theo lối bên cạnh cổng, đến các phòng thánh hướng về phía bắc dành cho thầy tế lễ; kìa, ở đó có một chỗ ở tận cùng, về phía tây. Người ấy nói với tôi: “Đây là nơi các thầy tế lễ luộc vật tế lễ chuộc tội, vật tế lễ chuộc lỗi, nướng tế lễ chay để khỏi đem ra sân ngoài kẻo truyền sự thánh khiết cho dân chúng.”
Người cũng đem tôi ra sân ngoài, dẫn tôi đi quanh bốn góc sân; tôi thấy trong mỗi góc lại có một sân khác. Trong bốn góc sân đều có những sân nhỏ, dài bốn mươi am-ma, rộng ba mươi am-ma; cả bốn sân trong bốn góc đều có cùng một kích thước. Bên trong bốn sân ấy có tường gạch bao quanh và lò nấu được xây chung quanh chân tường. Bấy giờ người ấy nói với tôi: “Đây là nhà bếp, nơi những người phục vụ trong đền thờ luộc các sinh tế của dân.”
Con Sông Từ Đền Thờ
Người ấy đem tôi trở lại lối vào đền thờ; kìa, có nước tuôn ra từ dưới thềm cửa đền thờ và chảy về phía đông vì mặt tiền đền thờ hướng về phía đông. Nước từ bên dưới phía nam của đền thờ chảy xuống phía nam bàn thờ. Người ấy đem tôi ra ngoài bằng cổng phía bắc, dẫn tôi đi vòng phía ngoài đến cổng ngoài, là cổng hướng về phía đông, và kìa, nước chảy ra từ phía nam.
Người ấy đi về hướng đông, tay cầm thước đo và đo một ngàn am-ma; người dẫn tôi đi qua nước, nước cao đến mắt cá chân. Người ấy đo một ngàn am-ma rồi dẫn tôi đi qua nước, nước cao đến đầu gối; người lại đo một ngàn am-ma và dẫn tôi đi qua nước, nước cao đến thắt lưng. Người ấy lại đo một ngàn am-ma nữa, bấy giờ là một con sông, tôi không thể đi qua được vì nước sông dâng cao; nước sông sâu phải bơi, không thể đi qua được. Người ấy nói với tôi: “Hỡi con người, ngươi có thấy không?”
Người dẫn tôi trở lại bờ sông. Khi tôi trở lại, kìa, ở hai bên bờ sông có rất nhiều cây cối. Người ấy bảo tôi: “Nước này chảy về vùng phía đông, xuống miền A-ra-ba, đổ vào biển;47:8 Đây là Biển Chết khi đổ vào biển, nước biển sẽ trở nên lành. Sông chảy đến đâu thì mọi sinh vật bò sát ở đó sẽ sống. Sẽ có rất nhiều cá khi nước này chảy đến đó và nước sẽ trở nên lành; sông này chảy đến đâu thì mọi vật ở đó đều sống. Ngư phủ sẽ đứng trên bờ, từ Ên Ghê-đi cho đến Ên Ê-la-im, sẽ có những chỗ để giăng lưới; cá rất nhiều và đủ loại như cá ở Biển Lớn. Nước trong những đầm lầy sẽ không thành ngọt nhưng để làm muối. Dọc theo hai bên bờ sông, người ta sẽ trồng đủ loại cây ăn trái, lá sẽ không tàn, trái không dứt; mỗi tháng cây đều sinh trái nhờ nước từ đền thờ chảy ra. Trái sẽ dùng làm thực phẩm và lá làm thuốc.”
Ranh Giới Trong Xứ
CHÚA phán như vầy: “Đây là ranh giới để các ngươi phân chia đất làm sản nghiệp cho mười hai bộ tộc Y-sơ-ra-ên, Giô-sép sẽ được hai phần. Mỗi người đều sẽ được phân chia sản nghiệp bằng nhau vì Ta đã đưa tay thề ban đất cho tổ tiên các ngươi nên đất này sẽ thuộc về các ngươi để làm sản nghiệp.
Đây là ranh giới của đất:
Về phía bắc, từ Biển Lớn theo con đường Hết-lon qua Lê-bô Xê-đát, Ha-mát, Bê-rốt và Síp-ra-im nằm giữa ranh giới Đa-mách và Ha-mát, Hát-se Hát-thi-côn nằm trên ranh giới Ha-vơ-ran. Vậy, ranh giới sẽ chạy từ biển tới Hát-se Ê-nôn tại biên giới Đa-mách; từ miền bắc đi lên hướng bắc là ranh giới Ha-mát, ấy là ranh giới phía bắc.
Phía đông, từ Ha-vơ-ran đến Đa-mách, dọc theo sông Giô-đanh từ Ga-la-át và đất Y-sơ-ra-ên ra biển đông, đến tận Ta-ma;47:18 Dịch theo LXX và Syr, MT: đo ấy là ranh giới phía đông.
Phía nam, từ Ta-ma đến dòng nước Ma-ri-ba tại Ca-đê, dọc theo con suối Ai Cập47:19 Nt: không có tên Ai Cập, thêm vào cho rõ nghĩa đến Biển Lớn; ấy là ranh giới phía nam.
Phía tây, Biển Lớn sẽ là ranh giới đến tận điểm đối diện Lê-bô Ha-mát; ấy là ranh giới phía tây.
Vậy, các ngươi hãy phân chia xứ này giữa vòng các ngươi tùy theo bộ tộc Y-sơ-ra-ên. Các ngươi hãy bắt thăm chia đất này làm sản nghiệp cho các ngươi và cho những ngoại kiều định cư giữa các ngươi và sinh con cái giữa các ngươi. Các ngươi sẽ coi họ như người bản xứ Y-sơ-ra-ên; họ cũng sẽ được bắt thăm chia phần sản nghiệp với các ngươi giữa các bộ tộc Y-sơ-ra-ên. Người ngoại kiều định cư trong bộ tộc nào, thì các ngươi phải cho nó sản nghiệp ở đó;” CHÚA tuyên bố.
Sự Phân Chia Đất
“Đây là tên của các bộ tộc: Phần của Đan từ cực bắc chạy theo con đường Hết-lon đến Lê-bô Ha-mát, Hát-se Ê-nôn ở vùng ranh giới Đa-mách, về phía bắc giáp Ha-mát, ranh giới từ đông sang tây.
Dọc theo bờ cõi của Đan, từ ranh giới phía đông đến ranh giới phía tây là phần của A-se.
Dọc theo bờ cõi của A-se, từ ranh giới phía đông đến ranh giới phía tây là phần của Nép-ta-li.
Dọc theo bờ cõi của Nép-ta-li, từ ranh giới phía đông đến ranh giới phía tây là phần của Ma-na-se.
Dọc theo bờ cõi của Ma-na-se, từ ranh giới phía đông đến ranh giới phía tây là phần của Ép-ra-im.
Dọc theo bờ cõi của Ép-ra-im, từ ranh giới phía đông đến ranh giới phía tây là phần của Ru-bên.
Dọc theo bờ cõi của Ru-bên, từ ranh giới phía đông đến ranh giới phía tây là phần của Giu-đa.
Dọc theo bờ cõi của Giu-đa, từ ranh giới phía đông đến ranh giới phía tây, các ngươi phải trích ra một phần đặc biệt, chiều ngang hai mươi lăm ngàn am-ma, chiều dài từ ranh giới phía đông đến ranh giới phía tây bằng một phần của các bộ tộc; thánh điện sẽ ở giữa phần này.
Phần đặc biệt mà các ngươi dâng cho CHÚA sẽ dài hai mươi lăm ngàn am-ma, rộng mười ngàn am-ma. Đây sẽ là phần trích dâng thánh dành cho các thầy tế lễ; phía bắc dài hai mươi lăm ngàn am-ma, phía tây rộng mười ngàn am-ma, phía đông rộng mười ngàn am-ma, phía nam dài hai mươi lăm ngàn am-ma. Đền thánh của CHÚA sẽ ở giữa phần đất này. Phần này dành cho các thầy tế lễ đã được thánh hóa thuộc dòng dõi Xa-đốc, những người đã trung tín phục vụ Ta, không lầm lạc như những người Lê-vi đã lầm lạc khi dân Y-sơ-ra-ên đi lầm lạc. Họ sẽ có một phần, là phần đất trích ra rất thánh, kế bên ranh giới phần đất của người Lê-vi.
Người Lê-vi có phần đất dọc theo ranh giới phần đất của các thầy tế lễ, dài hai mươi lăm ngàn am-ma, rộng mười ngàn am-ma; tức là cả chiều dài hai mươi lăm ngàn am-ma và rộng mười ngàn am-ma. Không một phần nào của phần đất tốt nhất này sẽ được bán, trao đổi hay chuyển nhượng vì đó là đất thánh dâng cho CHÚA.
Phần đất còn lại rộng năm ngàn am-ma, dài hai mươi lăm ngàn am-ma, để sử dụng thông thường trong thành phố, làm nhà ở, làm đồng cỏ; thành phố thì ở chính giữa. Kích thước của nó như sau: Phía bắc bốn ngàn năm trăm am-ma, phía nam bốn ngàn năm trăm am-ma, phía đông bốn ngàn năm trăm am-ma và phía tây bốn ngàn năm trăm am-ma. Đồng cỏ của thành phố, phía bắc hai trăm năm mươi am-ma, phía nam hai trăm năm mươi am-ma, phía đông hai trăm năm mươi am-ma và phía tây hai trăm năm mươi am-ma. Phần đất còn lại, chiều ngang giáp ranh với phần đất thánh, phía đông mười ngàn am-ma, phía tây mười ngàn am-ma giáp ranh với phần đất thánh; nông sản của phần đất này dùng làm lương thực cho nhân viên thành phố. Những nhân viên thành phố từ mọi bộ tộc Y-sơ-ra-ên sẽ canh tác phần đất này. Các ngươi phải để ra trọn một phần đất vuông vức mỗi cạnh hai mươi lăm ngàn am-ma làm phần đất thánh cùng với tài sản của thành phố.
Phần còn lại dọc hai bên cạnh phần đất thánh và phần tài sản của thành phố sẽ thuộc về hoàng tử. Từ mặt phía đông, dài hai mươi lăm ngàn am-ma, ra đến tận ranh giới phía đông; từ mặt phía tây, dài hai mươi lăm ngàn am-ma, đến ranh giới phía tây, song song với các phần đất của các bộ tộc. Phần đất thánh và đền thánh sẽ ở giữa phần đất ấy. Như thế, sản nghiệp của người Lê-vi và sản nghiệp của thành phố sẽ nằm giữa phần đất của hoàng tử. Phần đất của hoàng tử ở giữa, giáp ranh với phần đất của Giu-đa và Bên-gia-min. Phần còn lại của các bộ tộc: Bên-gia-min một phần từ đông sang tây.
Giáp ranh Bên-gia-min, từ đông sang tây, là phần của Si-mê-ôn.
Giáp ranh Si-mê-ôn, từ đông sang tây, là phần của Y-sa-ca.
Giáp ranh Y-sa-ca, từ đông sang tây, là phần của Sa-bu-luân.
Giáp ranh Sa-bu-luân, từ đông sang tây, là phần của Gát.
Ranh giới phía nam của Gát chạy về phía nam, từ Tha-ma đến dòng nước Mê-ri-ba ở Ca-đê, dọc theo suối Ai Cập cho đến Biển Lớn.
Đây là đất các ngươi sẽ bắt thăm, chia cho các bộ tộc Y-sơ-ra-ên làm sản nghiệp và đó là các phần đất cho chúng nó;” CHÚA tuyên bố.
“Đây là các lối ra của thành, cạnh phía bắc, bốn ngàn năm trăm am-ma. Các cổng thành sẽ mang tên các bộ tộc Y-sơ-ra-ên. Ba cổng phía bắc là cổng Ru-bên, cổng Giu-đa và cổng Lê-vi.
Cạnh phía đông, bốn ngàn năm trăm am-ma. Ba cổng sẽ là cổng Giô-sép, cổng Bên-gia-min và cổng Đan.
Cạnh phía nam, bốn ngàn năm trăm am-ma. Ba cổng sẽ là cổng Si-mê-ôn, cổng Y-sa-ca và cổng Sa-bu-luân.
Cạnh phía tây, bốn ngàn năm trăm am-ma. Ba cổng sẽ là cổng Gát, cổng A-se và cổng Nép-ta-li.
Chu vi thành sẽ là mười tám ngàn am-ma. Từ nay tên của thành sẽ là:
CHÚA Ở TẠI ĐÓ.”
1
A Vision of God’s Glory In the thirtieth year, on the fifth day of the fourth month, while I was among the exiles at the Kebar River, the heavens opened and I saw a divine vision.
(On the fifth day of the month– it was the fifth year of King Jehoiachin’s exile–
the LORD’s message came to the priest Ezekiel the son of Buzi, at the Kebar River in the land of the Babylonians. The hand of the LORD came on him there).
As I watched, I noticed a windstorm coming from the north– an enormous cloud, with lightning flashing, such that bright light rimmed it and came from it like glowing amber from the middle of a fire.
In the fire were what looked like four living beings. In their appearance they had human form,
but each had four faces and four wings.
Their legs were straight, but the soles of their feet were like calves’ feet. They gleamed like polished bronze.
They had human hands under their wings on their four sides. As for the faces and wings of the four of them,
their wings touched each other; they did not turn as they moved, but went straight ahead.
Their faces had this appearance: Each of the four had the face of a man, with the face of a lion on the right, the face of an ox on the left and also the face of an eagle.
Their wings were spread out above them; each had two wings touching the wings of one of the other beings on either side and two wings covering their bodies.
Each moved straight ahead– wherever the spirit would go, they would go, without turning as they went.
In the middle of the living beings was something like burning coals of fire or like torches. It moved back and forth among the living beings. It was bright, and lightning was flashing out of the fire.
The living beings moved backward and forward as quickly as flashes of lightning.
Then I looked, and I saw one wheel on the ground beside each of the four beings.
The appearance of the wheels and their construction was like gleaming jasper, and all four wheels looked alike. Their structure was like a wheel within a wheel.
When they moved they would go in any of the four directions they faced without turning as they moved.
Their rims were high and awesome, and the rims of all four wheels were full of eyes all around.
When the living beings moved, the wheels beside them moved; when the living beings rose up from the ground, the wheels rose up too.
Wherever the spirit would go, they would go, and the wheels would rise up beside them because the spirit of the living being was in the wheel.
When the living beings moved, the wheels moved, and when they stopped moving, the wheels stopped. When they rose up from the ground, the wheels rose up from the ground; the wheels rose up beside them because the spirit of the living being was in the wheel.
Over the heads of the living beings was something like a platform, glittering awesomely like ice, stretched out over their heads.
Under the platform their wings were stretched out, each toward the other. Each of the beings also had two wings covering its body.
When they moved, I heard the sound of their wings– it was like the sound of rushing waters, or the voice of the Sovereign One, or the tumult of an army. When they stood still, they lowered their wings.
Then there was a voice from above the platform over their heads when they stood still.
Above the platform over their heads was something like a sapphire shaped like a throne. High above on the throne was a form that appeared to be a man.
I saw an amber glow like a fire enclosed all around from his waist up. From his waist down I saw something that looked like fire. There was a brilliant light around it,
like the appearance of a rainbow in the clouds after the rain. This was the appearance of the surrounding brilliant light; it looked like the glory of the LORD. When I saw it, I threw myself face down, and I heard a voice speaking.
2
Ezekiel’s Commission He said to me,“Son of man, stand on your feet and I will speak with you.”
As he spoke to me, a wind came into me and stood me on my feet, and I heard the one speaking to me.
He said to me,“Son of man, I am sending you to the house of Israel, to rebellious nations who have rebelled against me; both they and their fathers have revolted against me to this very day.
The people to whom I am sending you are obstinate and hard-hearted, and you must say to them,‘This is what the Sovereign LORD says.’
And as for them, whether they listen or not– for they are a rebellious house– they will know that a prophet has been among them.
But you, son of man, do not fear them, and do not fear their words– even though briers and thorns surround you and you live among scorpions– do not fear their words and do not be terrified of the looks they give you, for they are a rebellious house!
You must speak my words to them whether they listen or not, for they are rebellious.
As for you, son of man, listen to what I am saying to you: Do not rebel like that rebellious house! Open your mouth and eat what I am giving you.”
Then I looked and realized a hand was stretched out to me, and in it was a written scroll.
He unrolled it before me, and it had writing on the front and back; written on it were laments, mourning, and woe.
3
He said to me,“Son of man, eat what you see in front of you– eat this scroll– and then go and speak to the house of Israel.”
So I opened my mouth and he fed me the scroll.
He said to me,“Son of man, feed your stomach and fill your belly with this scroll I am giving to you.” So I ate it, and it was sweet like honey in my mouth.
He said to me,“Son of man, go to the house of Israel and speak my words to them.
For you are not being sent to a people of unintelligible speech and difficult language, but to the house of Israel–
not to many peoples of unintelligible speech and difficult language, whose words you cannot understand– surely if I had sent you to them, they would listen to you!
But the house of Israel is unwilling to listen to you, because they are not willing to listen to me, for the whole house of Israel is hard-headed and hard-hearted.
“I have made your face adamant to match their faces, and your forehead hard to match their foreheads.
I have made your forehead harder than flint– like diamond! Do not fear them or be terrified of the looks they give you, for they are a rebellious house.”
And he said to me,“Son of man, take all my words that I speak to you to heart and listen carefully.
Go to the exiles, to your fellow countrymen, and speak to them– say to them,‘This is what the Sovereign LORD says,’ whether they pay attention or not.”
Ezekiel Before the Exiles Then a wind lifted me up and I heard a great rumbling sound behind me as the glory of the LORD rose from its place,
and the sound of the living beings’ wings brushing against each other, and the sound of the wheels alongside them, a great rumbling sound.
A wind lifted me up and carried me away. I went bitterly, my spirit full of fury, and the hand of the LORD rested powerfully on me.
I came to the exiles at Tel Abib, who lived by the Kebar River. I sat dumbfounded among them there, where they were living, for seven days.
At the end of seven days the LORD’s message came to me:
“Son of man, I have appointed you a watchman for the house of Israel. Whenever you hear a word from my mouth, you must give them a warning from me.
When I say to the wicked,“You will certainly die,” and you do not warn him– you do not speak out to warn the wicked to turn from his wicked lifestyle so that he may live– that wicked person will die for his iniquity, but I will hold you accountable for his death.
But as for you, if you warn the wicked and he does not turn from his wicked deed and from his wicked lifestyle, he will die for his iniquity but you will have saved your own life.
“When a righteous person turns from his righteousness and commits iniquity, and I set an obstacle before him, he will die. If you have not warned him, he will die for his sin. The righteous deeds he performed will not be considered, but I will hold you accountable for his death.
However, if you warn the righteous person not to sin, and he does not sin, he will certainly live because he was warned, and you will have saved your own life.”
Isolated and Silenced The hand of the LORD rested on me there, and he said to me,“Get up, go out to the valley, and I will speak with you there.”
So I got up and went out to the valley, and the glory of the LORD was standing there, just like the glory I had seen by the Kebar River, and I threw myself face down.
Then a wind came into me and stood me on my feet. The LORD spoke to me and said,“Go shut yourself in your house.
As for you, son of man, they will put ropes on you and tie you up with them, so you cannot go out among them.
I will make your tongue stick to the roof of your mouth so that you will be silent and unable to reprove them, for they are a rebellious house.
But when I speak with you, I will loosen your tongue and you must say to them,‘This is what the Sovereign LORD says.’ Those who listen will listen, but the indifferent will refuse, for they are a rebellious house.
4
Ominous Object Lessons“And you, son of man, take a brick and set it in front of you. Inscribe a city on it– Jerusalem.
Lay siege to it! Build siege works against it. Erect a siege ramp against it! Post soldiers outside it and station battering rams around it.
Then for your part take an iron frying pan and set it up as an iron wall between you and the city. Set your face toward it. It is to be under siege; you are to besiege it. This is a sign for the house of Israel.
“Also for your part lie on your left side and place the iniquity of the house of Israel on it. For the number of days you lie on your side you will bear their iniquity.
I have determined that the number of the years of their iniquity are to be the number of days for you– 390 days. So bear the iniquity of the house of Israel.
“When you have completed these days, then lie down a second time, but on your right side, and bear the iniquity of the house of Judah 40 days– I have assigned one day for each year.
You must turn your face toward the siege of Jerusalem with your arm bared and prophesy against it.
Look here, I will tie you up with ropes, so you cannot turn from one side to the other until you complete the days of your siege.
“As for you, take wheat, barley, beans, lentils, millet, and spelt, put them in a single container, and make food from them for yourself. For the same number of days that you lie on your side– 390 days– you will eat it.
The food you eat will be eight ounces a day by weight; you must eat it at fixed times.
And you must drink water by measure, a pint and a half; you must drink it at fixed times.
And you must eat the food like you would a barley cake. You must bake it in front of them over a fire made with dried human excrement.”
And the LORD said,“This is how the people of Israel will eat their unclean food among the nations where I will banish them.”
And I said,“Ah, Sovereign LORD, I have never been ceremonially defiled before. I have never eaten a carcass or an animal torn by wild beasts; from my youth up, unclean meat has never entered my mouth.”
So he said to me,“All right then, I will substitute cow’s manure instead of human excrement. You will cook your food over it.”
Then he said to me,“Son of man, I am about to remove the bread supply in Jerusalem. They will eat their bread ration anxiously, and they will drink their water ration in terror
because they will lack bread and water. Each one will be terrified, and they will rot for their iniquity.
5
“As for you, son of man, take a sharp sword and use it as a barber’s razor. Shave off some of the hair from your head and your beard. Then take scales and divide up the hair you cut off.
Burn a third of it in the fire inside the city when the days of your siege are completed. Take a third and slash it with a sword all around the city. Scatter a third to the wind, and I will unleash a sword behind them.
But take a few strands of hair from those and tie them in the ends of your garment.
Again, take more of them and throw them into the fire, and burn them up. From there a fire will spread to all the house of Israel.
“This is what the Sovereign LORD says: This is Jerusalem; I placed her in the center of the nations with countries all around her.
Then she defied my regulations and my statutes, becoming more wicked than the nations and the countries around her. Indeed, they have rejected my regulations, and they do not follow my statutes.
“Therefore this is what the Sovereign LORD says: Because you are more arrogant than the nations around you, you have not followed my statutes and have not carried out my regulations. You have not even carried out the regulations of the nations around you!
“Therefore this is what the Sovereign LORD says: I– even I– am against you, and I will execute judgment among you while the nations watch.
I will do to you what I have never done before and will never do again because of all your abominable practices.
Therefore fathers will eat their sons within you, Jerusalem, and sons will eat their fathers. I will execute judgments on you, and I will scatter any survivors to the winds.
“Therefore, as surely as I live, says the Sovereign LORD, because you defiled my sanctuary with all your detestable idols and with all your abominable practices, I will withdraw; my eye will not pity you, nor will I spare you.
A third of your people will die of plague or be overcome by the famine within you. A third of your people will fall by the sword surrounding you, and a third I will scatter to the winds. I will unleash a sword behind them.
Then my anger will be fully vented; I will exhaust my rage on them, and I will be appeased. Then they will know that I, the LORD, have spoken in my jealousy when I have fully vented my rage against them.
“I will make you desolate and an object of scorn among the nations around you, in the sight of everyone who passes by.
You will be an object of scorn and taunting, a prime example of destruction among the nations around you when I execute judgments against you in anger and raging fury. I, the LORD, have spoken!
I will shoot against them deadly, destructive arrows of famine, which I will shoot to destroy you. I will prolong a famine on you and will remove the bread supply.
I will send famine and wild beasts against you and they will take your children from you. Plague and bloodshed will overwhelm you, and I will bring a sword against you. I, the LORD, have spoken!”
6
Judgment on the Mountains of Israel The LORD’s message came to me:
“Son of man, turn toward the mountains of Israel and prophesy against them:
Say,‘Mountains of Israel, Hear the word of the Sovereign LORD! This is what the Sovereign LORD says to the mountains and the hills, to the ravines and the valleys: I am bringing a sword against you, and I will destroy your high places.
Your altars will be ruined and your incense altars will be broken. I will throw down your slain in front of your idols.
I will place the corpses of the people of Israel in front of their idols, and I will scatter your bones around your altars.
In all your dwellings, the cities will be laid waste and the high places ruined so that your altars will be laid waste and ruined, your idols will be shattered and demolished, your incense altars will be broken down, and your works wiped out.
The slain will fall among you and then you will know that I am the LORD.
“‘But I will spare some of you. Some will escape the sword when you are scattered in foreign lands.
Then your survivors will remember me among the nations where they are exiled. They will realize how I was crushed by their unfaithful heart which turned from me and by their eyes which lusted after their idols. They will loathe themselves because of the evil they have done and because of all their abominable practices.
They will know that I am the LORD; my threats to bring this catastrophe on them were not empty.’
“‘This is what the Sovereign LORD says: Clap your hands, stamp your feet, and say,“Ah!” because of all the evil, abominable practices of the house of Israel, for they will fall by the sword, famine, and pestilence.
The one far away will die by pestilence, the one close by will fall by the sword, and whoever is left and has escaped these will die by famine. I will fully vent my rage against them.
Then you will know that I am the LORD– when their dead lie among their idols around their altars, on every high hill and all the mountaintops, under every green tree and every leafy oak, the places where they have offered fragrant incense to all their idols.
I will stretch out my hand against them and make the land a desolate waste from the wilderness to Riblah, in all the places where they live. Then they will know that I am the LORD.
7
The End Arrives The LORD’s message came to me:
“You, son of man– this is what the Sovereign LORD says to the land of Israel: An end! The end is coming on the four corners of the land!
The end is now upon you, and I will release my anger against you; I will judge you according to your behavior, I will hold you accountable for all your abominable practices.
My eye will not pity you; I will not spare you. For I will hold you responsible for your behavior, and you will suffer the consequences of your abominable practices. Then you will know that I am the LORD!
“This is what the Sovereign LORD says: A disaster– a one-of-a-kind disaster– is coming!
An end comes– the end comes! It has awakened against you! Look, it is coming!
Doom is coming upon you who live in the land! The time is coming, the day is near. There are sounds of tumult, not shouts of joy, on the mountains.
Soon now I will pour out my rage on you; I will fully vent my anger against you. I will judge you according to your behavior. I will hold you accountable for all your abominable practices.
My eye will not pity you; I will not spare you. For your behavior I will hold you accountable, and you will suffer the consequences of your abominable practices. Then you will know that it is I, the LORD, who is striking you.
“Look, the day! Look, it is coming! Doom has gone out! The staff has budded, pride has blossomed!
Violence has grown into a staff that supports wickedness. Not one of them will be left– not from their crowd, not from their wealth, not from their prominence.
The time has come; the day has struck! The customer should not rejoice, nor the seller mourn; for divine wrath comes against their whole crowd.
The customer will no longer pay the seller while both parties are alive, for the vision against their whole crowd will not be revoked. Each person, for his iniquity, will fail to preserve his life.
“They have blown the trumpet and everyone is ready, but no one goes to battle, because my anger is against their whole crowd.
The sword is outside; pestilence and famine are inside the house. Whoever is in the open field will die by the sword, and famine and pestilence will consume everyone in the city.
Their survivors will escape to the mountains and become like doves of the valleys; all of them will moan– each one for his iniquity.
All of their hands will hang limp; their knees will be wet with urine.
They will wear sackcloth, terror will cover them; shame will be on all their faces, and all of their heads will be shaved bald.
They will discard their silver in the streets, and their gold will be treated like filth. Their silver and gold will not be able to deliver them on the day of the LORD’s fury. They will not satisfy their hunger or fill their stomachs because their wealth was the obstacle leading to their iniquity.
They rendered the beauty of his ornaments into pride, and with it they made their abominable images– their detestable idols. Therefore I will render it filthy to them.
I will give it to foreigners as loot, to the world’s wicked ones as plunder, and they will desecrate it.
I will turn my face away from them and they will desecrate my treasured place. Vandals will enter it and desecrate it.
(Make the chain, because the land is full of murder and the city is full of violence.)
I will bring the most wicked of the nations and they will take possession of their houses. I will put an end to the arrogance of the strong, and their sanctuaries will be desecrated.
Terror is coming! They will seek peace, but find none.
Disaster after disaster will come, and one rumor after another. They will seek a vision from a prophet; priestly instruction will disappear, along with counsel from the elders.
The king will mourn and the prince will be clothed with shuddering; the hands of the people of the land will tremble. Based on their behavior I will deal with them, and by their standard of justice I will judge them. Then they will know that I am the LORD!”
8
A Desecrated Temple In the sixth year, in the sixth month, on the fifth of the month, as I was sitting in my house with the elders of Judah sitting in front of me, the hand of the Sovereign LORD seized me.
As I watched, I noticed a form that appeared to be a man. From his waist downward was something like fire, and from his waist upward something like a brightness, like an amber glow.
He stretched out the form of a hand and grabbed me by a lock of hair on my head. Then a wind lifted me up between the earth and sky and brought me to Jerusalem by means of divine visions, to the door of the inner gate which faces north where the statue which provokes to jealousy was located.
Then I perceived that the glory of the God of Israel was there, as in the vision I had seen earlier in the valley.
He said to me,“Son of man, look up toward the north.” So I looked up toward the north, and I noticed to the north of the altar gate was this statue of jealousy at the entrance.
He said to me,“Son of man, do you see what they are doing– the great abominations that the people of Israel are practicing here, to drive me far from my sanctuary? But you will see greater abominations than these!”
He brought me to the entrance of the court, and as I watched, I noticed a hole in the wall.
He said to me,“Son of man, dig into the wall.” So I dug into the wall and discovered a doorway.
He said to me,“Go in and see the evil abominations they are practicing here.”
So I went in and looked. I noticed every figure of creeping thing and beast– detestable images– and every idol of the house of Israel, engraved on the wall all around.
Seventy men from the elders of the house of Israel(with Jaazaniah son of Shaphan standing among them) were standing in front of them, each with a censer in his hand, and fragrant vapors from a cloud of incense were swirling upward.
He said to me,“Do you see, son of man, what the elders of the house of Israel are doing in the dark, each in the chamber of his idolatrous images? For they think,‘The LORD does not see us! The LORD has abandoned the land!’”
He said to me,“You will see them practicing even greater abominations!”
Then he brought me to the entrance of the north gate of the LORD’s house. I noticed women sitting there weeping for Tammuz.
He said to me,“Do you see this, son of man? You will see even greater abominations than these!”
Then he brought me to the inner court of the LORD’s house. Right there at the entrance to the LORD’s temple, between the porch and the altar, were about twenty-five men with their backs to the LORD’s temple, facing east– they were worshiping the sun toward the east!
He said to me,“Do you see, son of man? Is it a trivial thing that the house of Judah commits these abominations they are practicing here? For they have filled the land with violence and provoked me to anger still further. Look, they are putting the branch to their nose!
Therefore I will act with fury! My eye will not pity them nor will I spare them. When they have shouted in my ears, I will not listen to them.”
9
The Execution of Idolaters Then he shouted in my ears,“Approach, you who are to visit destruction on the city, each with his destructive weapon in his hand!”
Next, I noticed six men coming from the direction of the upper gate which faces north, each with his war club in his hand. Among them was a man dressed in linen with a writing kit at his side. They came and stood beside the bronze altar.
Then the glory of the God of Israel went up from the cherub where it had rested to the threshold of the temple. He called to the man dressed in linen who had the writing kit at his side.
The LORD said to him,“Go through the city of Jerusalem and put a mark on the foreheads of the people who moan and groan over all the abominations practiced in it.”
While I listened, he said to the others,“Go through the city after him and strike people down; do not let your eye pity nor spare anyone!
Old men, young men, young women, little children, and women– wipe them out! But do not touch anyone who has the mark. Begin at my sanctuary!” So they began with the elders who were at the front of the temple.
He said to them,“Defile the temple and fill the courtyards with corpses. Go!” So they went out and struck people down throughout the city.
While they were striking them down, I was left alone, and I threw myself face down and cried out,“Ah, Sovereign LORD! Will you destroy the entire remnant of Israel when you pour out your fury on Jerusalem?”
He said to me,“The sin of the house of Israel and Judah is extremely great; the land is full of murder, and the city is full of corruption, for they say,‘The LORD has abandoned the land, and the LORD does not see!’
But as for me, my eye will not pity them nor will I spare them; I hereby repay them for what they have done.”
Next I noticed the man dressed in linen with the writing kit at his side bringing back word:“I have done just as you commanded me.”
10
God’s Glory Leaves the Temple As I watched, I saw on the platform above the top of the cherubim something like a sapphire, resembling the shape of a throne, appearing above them.
The LORD said to the man dressed in linen,“Go between the wheelwork underneath the cherubim. Fill your hands with burning coals from among the cherubim and scatter them over the city.” He went as I watched.
(The cherubim were standing on the south side of the temple when the man went in, and a cloud filled the inner court.)
Then the glory of the LORD arose from the cherub and moved to the threshold of the temple. The temple was filled with the cloud while the court was filled with the brightness of the LORD’s glory.
The sound of the wings of the cherubim could be heard from the outer court, like the sound of the Sovereign God when he speaks.
When the LORD commanded the man dressed in linen,“Take fire from within the wheelwork, from among the cherubim,” the man went in and stood by one of the wheels.
Then one of the cherubim stretched out his hand toward the fire which was among the cherubim. He took some and put it into the hands of the man dressed in linen, who took it and left.
(The cherubim appeared to have the form of human hands under their wings.)
As I watched, I noticed four wheels by the cherubim, one wheel beside each cherub; the wheels gleamed like jasper.
As for their appearance, all four of them looked the same, something like a wheel within a wheel.
When they moved, they would go in any of the four directions they faced without turning as they moved; in the direction the head would turn they would follow without turning as they moved,
along with their entire bodies, their backs, their hands, and their wings. The wheels of the four of them were full of eyes all around.
As for their wheels, they were called“the wheelwork” as I listened.
Each of the cherubim had four faces: The first was the face of a cherub, the second that of a man, the third that of a lion, and the fourth that of an eagle.
The cherubim rose up; these were the living beings I saw at the Kebar River.
When the cherubim moved, the wheels moved beside them; when the cherubim spread their wings to rise from the ground, the wheels did not move from their side.
When the cherubim stood still, the wheels stood still, and when they rose up, the wheels rose up with them, for the spirit of the living beings was in the wheels.
Then the glory of the LORD moved away from the threshold of the temple and stopped above the cherubim.
The cherubim spread their wings, and they rose up from the earth while I watched(when they went the wheels went alongside them). They stopped at the entrance to the east gate of the LORD’s temple as the glory of the God of Israel hovered above them.
These were the living creatures which I saw at the Kebar River underneath the God of Israel; I knew that they were cherubim.
Each had four faces; each had four wings and the form of human hands under the wings.
As for the form of their faces, they were the faces whose appearance I had seen at the Kebar River. Each one moved straight ahead.
11
The Fall of Jerusalem A wind lifted me up and brought me to the east gate of the LORD’s temple that faces the east. There, at the entrance of the gate, I noticed twenty-five men. Among them I saw Jaazaniah son of Azzur and Pelatiah son of Benaiah, officials of the people.
The LORD said to me,“Son of man, these are the men who plot evil and give wicked advice in this city.
They say,‘The time is not near to build houses; the city is a cooking pot and we are the meat in it.’
Therefore, prophesy against them! Prophesy, son of man!”
Then the Spirit of the LORD came upon me and said to me,“Say: This is what the LORD says:‘This is what you are thinking, O house of Israel; I know what goes through your minds.
You have killed many people in this city; you have filled its streets with corpses.’
Therefore, this is what the Sovereign LORD says:‘The corpses you have dumped in the midst of the city are the meat, and this city is the cooking pot, but I will take you out of it.
You fear the sword, so the sword I will bring against you,’ declares the Sovereign LORD.
‘But I will take you out of the city. And I will hand you over to foreigners. I will execute judgments on you.
You will die by the sword; I will judge you at the border of Israel. Then you will know that I am the LORD.
This city will not be a cooking pot for you, and you will not be meat within it; I will judge you at the border of Israel.
Then you will know that I am the LORD, whose statutes you have not followed and whose regulations you have not carried out. Instead you have behaved according to the regulations of the nations around you!’”
Now, while I was prophesying, Pelatiah son of Benaiah died. Then I threw myself face down and cried out with a loud voice,“Alas, Sovereign LORD! You are completely wiping out the remnant of Israel!”
Then the LORD’s message came to me:
“Son of man, your brothers, your relatives, and the whole house of Israel, all of them are those to whom the inhabitants of Jerusalem have said,‘They have gone far away from the LORD; to us this land has been given as a possession.’
“Therefore say:‘This is what the Sovereign LORD says: Although I have removed them far away among the nations and have dispersed them among the countries, I have been a little sanctuary for them among the lands where they have gone.’
“Therefore say:‘This is what the Sovereign LORD says: When I regather you from the peoples and assemble you from the lands where you have been dispersed, I will give you back the country of Israel.’
“When they return to it, they will remove from it all its detestable things and all its abominations.
I will give them one heart and I will put a new spirit within them; I will remove the hearts of stone from their bodies and I will give them tender hearts,
so that they may follow my statutes and observe my regulations and carry them out. Then they will be my people, and I will be their God.
But those whose hearts are devoted to detestable things and abominations, I hereby repay them for what they have done, says the Sovereign LORD.”
Then the cherubim spread their wings with their wheels alongside them while the glory of the God of Israel hovered above them.
The glory of the LORD rose up from within the city and stopped over the mountain east of it.
Then a wind lifted me up and carried me to the exiles in Babylonia, in the vision given to me by the Spirit of God. Then the vision I had seen went up from me.
So I told the exiles everything the LORD had shown me.
12
Previewing the Exile The LORD’s message came to me:
“Son of man, you are living in the midst of a rebellious house. They have eyes to see, but do not see, and ears to hear, but do not hear, because they are a rebellious house.
“Therefore, son of man, pack up your belongings as if for exile. During the day, while they are watching, pretend to go into exile. Go from where you live to another place. Perhaps they will understand, although they are a rebellious house.
Bring out your belongings packed for exile during the day while they are watching. And go out at evening, while they are watching, as if for exile.
While they are watching, dig a hole in the wall and carry your belongings out through it.
While they are watching, raise your baggage onto your shoulder and carry it out in the dark. You must cover your face so that you cannot see the ground because I have made you an object lesson to the house of Israel.”
So I did just as I was commanded. I carried out my belongings packed for exile during the day, and at evening I dug myself a hole through the wall with my hands. I went out in the darkness, carrying my baggage on my shoulder while they watched.
The LORD’s message came to me in the morning:
“Son of man, has not the house of Israel, that rebellious house, said to you,‘What are you doing?’
Say to them,‘This is what the Sovereign LORD has said: The prince will raise this burden in Jerusalem, and all the house of Israel within it.’
Say,‘I am an object lesson for you. Just as I have done, it will be done to them; they will go into exile and captivity.’
“The prince who is among them will raise his belongings onto his shoulder in darkness, and will go out. He will dig a hole in the wall to leave through. He will cover his face so that he cannot see the land with his eyes.
But I will throw my net over him, and he will be caught in my snare. I will bring him to Babylon, the land of the Chaldeans(but he will not see it), and there he will die.
All his retinue– his attendants and his troops– I will scatter to every wind; I will unleash a sword behind them.
“Then they will know that I am the LORD when I disperse them among the nations and scatter them among foreign countries.
But I will let a small number of them survive the sword, famine, and pestilence, so that they can confess all their abominable practices to the nations where they go. Then they will know that I am the LORD.”
The LORD’s message came to me:
“Son of man, eat your bread with trembling, and drink your water with anxious shaking.
Then say to the people of the land,‘This is what the Sovereign LORD says about the inhabitants of Jerusalem and of the land of Israel: They will eat their bread with anxiety and drink their water in fright, for their land will be stripped bare of all it contains because of the violence of all who live in it.
The inhabited towns will be left in ruins and the land will be devastated. Then you will know that I am the LORD.’”
The LORD’s message came to me:
“Son of man, what is this proverb you have in the land of Israel,‘The days pass slowly, and every vision fails’?
Therefore tell them,‘This is what the Sovereign LORD says: I hereby end this proverb; they will not recite it in Israel any longer.’ But say to them,‘The days are at hand when every vision will be fulfilled.
For there will no longer be any false visions or flattering omens amidst the house of Israel.
For I, the LORD, will speak. Whatever word I speak will be accomplished. It will not be delayed any longer. Indeed in your days, O rebellious house, I will speak the word and accomplish it, declares the Sovereign LORD.’”
The LORD’s message came to me:
“Take note, son of man, the house of Israel is saying,‘The vision that he sees is for distant days; he is prophesying about the far future.’
Therefore say to them,‘This is what the Sovereign LORD says: None of my words will be delayed any longer! The word I speak will come to pass, declares the Sovereign LORD.’”
13
False Prophets Denounced Then the LORD’s message came to me:
“Son of man, prophesy against the prophets of Israel who are now prophesying. Say to the prophets who prophesy from their imagination:‘Listen to the LORD’s message!
This is what the Sovereign LORD says: Woe to the foolish prophets who follow their own spirit but have seen nothing!
Your prophets have become like jackals among the ruins, O Israel.
You have not gone up in the breaks in the wall, nor repaired a wall for the house of Israel that it would stand strong in the battle on the day of the LORD.
They see delusion and their omens are a lie. They say,“the LORD declares,” though the LORD has not sent them; yet they expect their word to be confirmed.
Have you not seen a false vision and announced a lying omen when you say,“the LORD declares,” although I myself never spoke?
“‘Therefore, this is what the Sovereign LORD says: Because you have spoken false words and forecast delusion, look, I am against you, declares the Sovereign LORD.
My hand will be against the prophets who see delusion and announce lying omens. They will not be included in the council of my people, nor be written in the registry of the house of Israel, nor enter the land of Israel. Then you will know that I am the Sovereign LORD.
“‘This is because they have led my people astray saying,“All is well,” when things are not well. When anyone builds a wall without mortar, they coat it with whitewash.
Tell the ones who coat it with whitewash that it will fall. When there is a deluge of rain, hailstones will fall and a violent wind will break out.
When the wall has collapsed, people will ask you,“Where is the whitewash you coated it with?”
“‘Therefore this is what the Sovereign LORD says: In my rage I will make a violent wind break out. In my anger there will be a deluge of rain and hailstones in destructive fury.
I will break down the wall you coated with whitewash and knock it to the ground so that its foundation is exposed. When it falls you will be destroyed beneath it, and you will know that I am the LORD.
I will vent my rage against the wall, and against those who coated it with whitewash. Then I will say to you,“The wall is no more and those who whitewashed it are no more–
those prophets of Israel who would prophesy about Jerusalem and would see visions of peace for it, when there was no peace,” declares the Sovereign LORD.’
“As for you, son of man, turn toward the daughters of your people who are prophesying from their imagination. Prophesy against them
and say‘This is what the Sovereign LORD says: Woe to those who sew bands on all their wrists and make headbands for heads of every size to entrap people’s lives! Will you entrap my people’s lives, yet preserve your own lives?
You have profaned me among my people for handfuls of barley and scraps of bread. You have put to death people who should not die and kept alive those who should not live by your lies to my people, who listen to lies!
“‘Therefore, this is what the Sovereign LORD says: Take note that I am against your wristbands with which you entrap people’s lives like birds. I will tear them from your arms and will release the people’s lives, which you hunt like birds.
I will tear off your headbands and rescue my people from your power; they will no longer be prey in your hands. Then you will know that I am the LORD.
This is because you have disheartened the righteous person with lies(although I have not grieved him), and because you have encouraged the wicked person not to turn from his evil conduct and preserve his life.
Therefore you will no longer see false visions and practice divination. I will rescue my people from your power, and you will know that I am the LORD.’”
14
Well-Deserved Judgment Then some men from Israel’s elders came to me and sat down in front of me.
The LORD’s message came to me:
“Son of man, these men have erected their idols in their hearts and placed the obstacle leading to their iniquity right before their faces. Should I really allow them to seek me?
Therefore speak to them and say to them,‘This is what the Sovereign LORD says: When anyone from the house of Israel erects his idols in his heart and sets the obstacle leading to his iniquity before his face, and then consults a prophet, I the LORD am determined to answer him personally according to the enormity of his idolatry.
I will do this in order to capture the hearts of the house of Israel, who have alienated themselves from me on account of all their idols.’
“Therefore say to the house of Israel,‘This is what the Sovereign LORD says: Return! Turn from your idols, and turn your faces away from your abominations.
For when anyone from the house of Israel, or the resident foreigner who lives in Israel, separates himself from me and erects his idols in his heart and sets the obstacle leading to his iniquity before his face, and then consults a prophet to seek something from me, I the LORD am determined to answer him personally.
I will set my face against that person and will make him an object lesson and a byword and will cut him off from among my people. Then you will know that I am the LORD.
“‘As for the prophet, if he is made a fool by being deceived into speaking a prophetic word– I, the LORD, have made a fool of that prophet, and I will stretch out my hand against him and destroy him from among my people Israel.
They will bear their punishment; the punishment of the one who sought an oracle will be the same as the punishment of the prophet who gave it
so that the house of Israel will no longer go astray from me, nor continue to defile themselves by all their sins. They will be my people and I will be their God, declares the Sovereign LORD.’”
The LORD’s message came to me:
“Son of man, suppose a country sins against me by being unfaithful, and I stretch out my hand against it, cut off its bread supply, cause famine to come on it, and kill both people and animals.
Even if these three men, Noah, Daniel, and Job, were in it, they would save only their own lives by their righteousness, declares the Sovereign LORD.
“Suppose I were to send wild animals through the land and kill its children, leaving it desolate, without travelers due to the wild animals.
Even if these three men were in it, as surely as I live, declares the Sovereign LORD, they could not save their own sons or daughters; they would save only their own lives, and the land would become desolate.
“Or suppose I were to bring a sword against that land and say,‘Let a sword pass through the land,’ and I were to kill both people and animals.
Even if these three men were in it, as surely as I live, declares the Sovereign LORD, they could not save their own sons or daughters– they would save only their own lives.
“Or suppose I were to send a plague into that land, and pour out my rage on it with bloodshed, killing both people and animals.
Even if Noah, Daniel, and Job were in it, as surely as I live, declares the Sovereign LORD, they could not save their own son or daughter; they would save only their own lives by their righteousness.
“For this is what the Sovereign LORD says: How much worse will it be when I send my four terrible judgments– sword, famine, wild animals, and plague– to Jerusalem to kill both people and animals!
Yet some survivors will be left in it, sons and daughters who will be brought out. They will come out to you, and when you see their behavior and their deeds, you will be consoled about the catastrophe I have brought on Jerusalem– for everything I brought on it.
They will console you when you see their behavior and their deeds, because you will know that it was not without reason that I have done everything which I have done in it, declares the Sovereign LORD.”
15
Burning a Useless Vine The LORD’s message came to me:
“Son of man, of all the woody branches among the trees of the forest, what happens to the wood of the vine?
Can wood be taken from it to make anything useful? Or can anyone make a peg from it to hang things on?
No! It is thrown in the fire for fuel; when the fire has burned up both ends of it and it is charred in the middle, will it be useful for anything?
Indeed! If it was not made into anything useful when it was whole, how much less can it be made into anything when the fire has burned it up and it is charred?
“Therefore, this is what the Sovereign LORD says: Like the wood of the vine is among the trees of the forest which I have provided as fuel for the fire– so I will provide the residents of Jerusalem as fuel.
I will set my face against them– although they have escaped from the fire, the fire will still consume them! Then you will know that I am the LORD, when I set my face against them.
I will make the land desolate because they have acted unfaithfully, declares the Sovereign LORD.”
16
God’s Unfaithful Bride The LORD’s message came to me:
“Son of man, confront Jerusalem with her abominable practices
and say,‘This is what the Sovereign LORD says to Jerusalem: Your origin and your birth were in the land of the Canaanites; your father was an Amorite and your mother a Hittite.
As for your birth, on the day you were born your umbilical cord was not cut, nor were you washed in water; you were certainly not rubbed down with salt, nor wrapped with blankets.
No eye took pity on you to do even one of these things for you to spare you; you were thrown out into the open field because you were detested on the day you were born.
“‘I passed by you and saw you kicking around helplessly in your blood. I said to you as you lay there in your blood,“Live!” I said to you as you lay there in your blood,“Live!”
I made you plentiful like sprouts in a field; you grew tall and came of age so that you could wear jewelry. Your breasts had formed and your hair had grown, but you were still naked and bare.
“‘Then I passed by you and watched you, noticing that you had reached the age for love. I spread my cloak over you and covered your nakedness. I swore a solemn oath to you and entered into a marriage covenant with you, declares the Sovereign LORD, and you became mine.
“‘Then I bathed you in water, washed the blood off you, and anointed you with fragrant oil.
I dressed you in embroidered clothing and put fine leather sandals on your feet. I wrapped you with fine linen and covered you with silk.
I adorned you with jewelry. I put bracelets on your hands and a necklace around your neck.
I put a ring in your nose, earrings on your ears, and a beautiful crown on your head.
You were adorned with gold and silver, while your clothing was of fine linen, silk, and embroidery. You ate the finest flour, honey, and olive oil. You became extremely beautiful and attained the position of royalty.
Your fame spread among the nations because of your beauty; your beauty was perfect because of the splendor which I bestowed on you, declares the Sovereign LORD.
“‘But you trusted in your beauty and capitalized on your fame by becoming a prostitute. You offered your sexual favors to every man who passed by so that your beauty became his.
You took some of your clothing and made for yourself decorated high places; you engaged in prostitution on them. You went to him to become his.
You also took your beautiful jewelry, made of my gold and my silver I had given to you, and made for yourself male images and engaged in prostitution with them.
You took your embroidered clothing and used it to cover them; you offered my olive oil and my incense to them.
As for my food that I gave you– the fine flour, olive oil, and honey I fed you– you placed it before them as a soothing aroma. That is exactly what happened, declares the Sovereign LORD.
“‘You took your sons and your daughters whom you bore to me and you sacrificed them as food for the idols to eat. As if your prostitution was not enough,
you slaughtered my children and sacrificed them to the idols.
And with all your abominable practices and prostitution you did not remember the days of your youth when you were naked and bare, kicking around in your blood.
“‘After all of your evil–“Woe! Woe to you!” declares the Sovereign LORD–
you built yourself a chamber and put up a pavilion in every public square.
At the head of every street you erected your pavilion and you disgraced your beauty when you spread your legs to every passerby and multiplied your promiscuity.
You engaged in prostitution with the Egyptians, your lustful neighbors, multiplying your promiscuity and provoking me to anger.
So see here, I have stretched out my hand against you and cut off your rations. I have delivered you into the power of those who hate you, the daughters of the Philistines, who were ashamed of your obscene conduct.
You engaged in prostitution with the Assyrians because your desires were insatiable; you prostituted yourself with them and yet you were still not satisfied.
Then you multiplied your promiscuity to the land of merchants, Babylonia, but you were not satisfied there either.
“‘How sick is your heart, declares the Sovereign LORD, when you perform all of these acts, the deeds of a bold prostitute.
When you built your chamber at the head of every street and put up your pavilion in every public square, you were not like a prostitute, because you scoffed at payment.
“‘Adulterous wife, who prefers strangers instead of her own husband!
All prostitutes receive payment, but instead you give gifts to every one of your lovers. You bribe them to come to you from all around for your sexual favors!
You were different from other prostitutes because no one solicited you. When you gave payment and no payment was given to you, you became the opposite!
“‘Therefore O prostitute, Listen to the LORD’s message:
This is what the Sovereign LORD says: Because your lust was poured out and your nakedness was uncovered in your prostitution with your lovers, and because of all your detestable idols, and because of the blood of your children you have given to them,
therefore, take note: I am about to gather all your lovers whom you enjoyed, both all those you loved and all those you hated. I will gather them against you from all around, and I will expose your nakedness to them, and they will see all your nakedness.
I will punish you as an adulteress and murderer deserves. I will avenge your bloody deeds with furious rage.
I will give you into their hands and they will destroy your chambers and tear down your pavilions. They will strip you of your clothing and take your beautiful jewelry and leave you naked and bare.
They will summon a mob who will stone you and hack you in pieces with their swords.
They will burn down your houses and execute judgments on you in front of many women. Thus I will put a stop to your prostitution, and you will no longer give gifts to your clients.
I will exhaust my rage on you, and then my fury will turn from you. I will calm down and no longer be angry.
“‘Because you did not remember the days of your youth and have enraged me with all these deeds, I hereby repay you for what you have done, declares the Sovereign LORD. Have you not engaged in prostitution on top of all your other abominable practices?
“‘Observe– everyone who quotes proverbs will quote this proverb about you:“Like mother, like daughter.”
You are the daughter of your mother, who detested her husband and her sons, and you are the sister of your sisters who detested their husbands and their sons. Your mother was a Hittite and your father an Amorite.
Your older sister was Samaria, who lived north of you with her daughters, and your younger sister, who lived south of you, was Sodom with her daughters.
Have you not copied their behavior and practiced their abominable deeds? In a short time you became even more depraved in all your conduct than they were!
As surely as I live, declares the Sovereign LORD, your sister Sodom and her daughters never behaved as wickedly as you and your daughters have behaved.
“‘See here– this was the iniquity of your sister Sodom: She and her daughters had majesty, abundance of food, and enjoyed carefree ease, but they did not help the poor and needy.
They were haughty and practiced abominable deeds before me. Therefore when I saw it I removed them.
Samaria has not committed half the sins you have; you have done more abominable deeds than they did. You have made your sisters appear righteous with all the abominable things you have done.
So now, bear your disgrace, because you have given your sisters reason to justify their behavior. Because the sins you have committed were more abominable than those of your sisters; they have become more righteous than you. So now, be ashamed and bear the disgrace of making your sisters appear righteous.
“‘I will restore their fortunes, the fortunes of Sodom and her daughters, and the fortunes of Samaria and her daughters(along with your fortunes among them),
so that you may bear your disgrace and be ashamed of all you have done in consoling them.
As for your sisters, Sodom and her daughters will be restored to their former status, Samaria and her daughters will be restored to their former status, and you and your daughters will be restored to your former status.
In your days of majesty, was not Sodom your sister a byword in your mouth,
before your evil was exposed? Now you have become an object of scorn to the daughters of Aram and all those around her and to the daughters of the Philistines– those all around you who despise you.
You must bear your punishment for your obscene conduct and your abominable practices, declares the LORD.
“‘For this is what the Sovereign LORD says: I will deal with you according to what you have done when you despised your oath by breaking your covenant.
Yet I will remember the covenant I made with you in the days of your youth, and I will establish a lasting covenant with you.
Then you will remember your conduct, and be ashamed when you receive your older and younger sisters. I will give them to you as daughters, but not on account of my covenant with you.
I will establish my covenant with you, and then you will know that I am the LORD.
Then you will remember, be ashamed, and remain silent because of your disgrace when I make atonement for all you have done, declares the Sovereign LORD.’”
17
A Parable of Two Eagles and a Vine The LORD’s message came to me:
“Son of man, offer a riddle, and tell a parable to the house of Israel.
Say to them:‘This is what the Sovereign LORD says:“‘A great eagle with broad wings, long feathers, with full plumage which was multi-hued, came to Lebanon and took the top of the cedar.
He plucked off its topmost shoot; he brought it to a land of merchants and planted it in a city of traders.
He took one of the seedlings of the land, placed it in a cultivated plot; a shoot by abundant water, like a willow he planted it.
It sprouted and became a vine, spreading low to the ground; its branches turning toward him, its roots were under itself. So it became a vine; it produced shoots and sent out branches.
“‘There was another great eagle with broad wings and thick plumage. Now this vine twisted its roots toward him and sent its branches toward him to be watered from the soil where it was planted.
In a good field, by abundant waters, it was planted to grow branches, bear fruit, and become a beautiful vine.
“‘Say to them: This is what the Sovereign LORD says:“‘Will it prosper? Will he not rip out its roots and cause its fruit to rot and wither? All its foliage will wither. No strong arm or large army will be needed to pull it out by its roots.
Consider! It is planted, but will it prosper? Will it not wither completely when the east wind blows on it? Will it not wither in the soil where it sprouted?’”
Then LORD’s message came to me:
“Say to the rebellious house of Israel:‘Don’t you know what these things mean?’ Say:‘See here, the king of Babylon came to Jerusalem and took her king and her officials prisoner and brought them to himself in Babylon.
He took one from the royal family, made a treaty with him, and put him under oath. He then took the leaders of the land
so it would be a lowly kingdom which could not rise on its own but must keep its treaty with him in order to stand.
But this one from Israel’s royal family rebelled against the king of Babylon by sending his emissaries to Egypt to obtain horses and a large army. Will he prosper? Will the one doing these things escape? Can he break the covenant and escape?
“‘As surely as I live, declares the Sovereign LORD, surely in the city of the king who crowned him, whose oath he despised and whose covenant he broke– in the middle of Babylon he will die!
Pharaoh with his great army and mighty horde will not help him in battle, when siege ramps are erected and siege-walls are built to kill many people.
He despised the oath by breaking the covenant. Take note– he gave his promise and did all these things– he will not escape!
“‘Therefore this is what the Sovereign LORD says: As surely as I live, I will certainly repay him for despising my oath and breaking my covenant!
I will throw my net over him and he will be caught in my snare; I will bring him to Babylon and judge him there because of the unfaithfulness he committed against me.
All the choice men among his troops will die by the sword and the survivors will be scattered to every wind. Then you will know that I, the LORD, have spoken!
“‘This is what the Sovereign LORD says:“‘I will take a sprig from the lofty top of the cedar and plant it. I will pluck from the top one of its tender twigs; I myself will plant it on a high and lofty mountain.
I will plant it on a high mountain of Israel, and it will raise branches and produce fruit and become a beautiful cedar. Every bird will live under it; Every winged creature will live in the shade of its branches.
All the trees of the field will know that I am the LORD. I make the high tree low; I raise up the low tree. I make the green tree wither, and I make the dry tree sprout. I, the LORD, have spoken, and I will do it!’”
18
Individual Retribution The LORD’s message came to me:
“What do you mean by quoting this proverb concerning the land of Israel,“‘The fathers eat sour grapes And the children’s teeth become numb?’
“As surely as I live, declares the Sovereign LORD, you will not quote this proverb in Israel anymore!
Indeed! All lives are mine– the life of the father as well as the life of the son is mine. The one who sins will die.
“Suppose a man is righteous. He practices what is just and right,
does not eat pagan sacrifices on the mountains or pray to the idols of the house of Israel, does not defile his neighbor’s wife, does not approach a woman for marital relations during her period,
does not oppress anyone, but gives the debtor back whatever was given in pledge, does not commit robbery, but gives his bread to the hungry and clothes the naked,
does not engage in usury or charge interest, but refrains from wrongdoing, promotes true justice between men,
and follows my statutes and observes my regulations by carrying them out. That man is righteous; he will certainly live, declares the Sovereign LORD.
“Suppose such a man has a violent son who sheds blood and does any of these things mentioned previously
(though the father did not do any of them). He eats pagan sacrifices on the mountains, defiles his neighbor’s wife,
oppresses the poor and the needy, commits robbery, does not give back what was given in pledge, prays to idols, performs abominable acts,
engages in usury and charges interest. Will he live? He will not! Because he has done all these abominable deeds he will certainly die. He will bear the responsibility for his own death.
“But suppose he in turn has a son who notices all the sins his father commits, considers them, and does not follow his father’s example.
He does not eat pagan sacrifices on the mountains, does not pray to the idols of the house of Israel, does not defile his neighbor’s wife,
does not oppress anyone or keep what has been given in pledge, does not commit robbery, gives his food to the hungry, and clothes the naked,
refrains from wrongdoing, does not engage in usury or charge interest, carries out my regulations and follows my statutes. He will not die for his father’s iniquity; he will surely live.
As for his father, because he practices extortion, robs his brother, and does what is not good among his people, he will die for his iniquity.
“Yet you say,‘Why should the son not suffer for his father’s iniquity?’ When the son does what is just and right, and observes all my statutes and carries them out, he will surely live.
The person who sins is the one who will die. A son will not suffer for his father’s iniquity, and a father will not suffer for his son’s iniquity; the righteous person will be judged according to his righteousness, and the wicked person according to his wickedness.
“But if the wicked person turns from all the sin he has committed and observes all my statutes and does what is just and right, he will surely live; he will not die.
None of the sins he has committed will be held against him; because of the righteousness he has done, he will live.
Do I actually delight in the death of the wicked, declares the Sovereign LORD? Do I not prefer that he turn from his wicked conduct and live?
“But if a righteous man turns away from his righteousness and practices wrongdoing according to all the abominable practices the wicked carry out, will he live? All his righteous acts will not be remembered; because of the unfaithful acts he has done and the sin he has committed, he will die.
“Yet you say,‘The Lord’s conduct is unjust!’ Hear, O house of Israel: Is my conduct unjust? Is it not your conduct that is unjust?
When a righteous person turns back from his righteousness and practices wrongdoing, he will die for it; because of the wrongdoing he has done, he will die.
When a wicked person turns from the wickedness he has committed and does what is just and right, he will preserve his life.
Because he considered and turned from all the sins he had done, he will surely live; he will not die.
Yet the house of Israel says,‘The Lord’s conduct is unjust!’ Is my conduct unjust, O house of Israel? Is it not your conduct that is unjust?
“Therefore I will judge each person according to his conduct, O house of Israel, declares the Sovereign LORD. Repent and turn from all your wickedness; then it will not be an obstacle leading to iniquity.
Throw away all your sins you have committed and fashion yourselves a new heart and a new spirit! Why should you die, O house of Israel?
For I take no delight in the death of anyone, declares the Sovereign LORD. Repent and live!
19
Lament for the Princes of Israel“And you, sing a lament for the princes of Israel,
and say:“‘What a lioness was your mother among the lions! She lay among young lions; she reared her cubs.
She reared one of her cubs; he became a young lion. He learned to tear prey; he devoured people.
The nations heard about him; he was trapped in their pit. They brought him with hooks to the land of Egypt.
“‘When she realized that she waited in vain, her hope was lost. She took another of her cubs and made him a young lion.
He walked about among the lions; he became a young lion. He learned to tear prey; he devoured people.
He broke down their strongholds and devastated their cities. The land and everything in it was frightened at the sound of his roaring.
The nations– the surrounding regions– attacked him. They threw their net over him; he was caught in their pit.
They put him in a collar with hooks; they brought him to the king of Babylon; they brought him to prison so that his voice would not be heard any longer on the mountains of Israel.
“‘Your mother was like a vine in your vineyard, planted by water. It was fruitful and full of branches because it was well-watered.
Its boughs were strong, fit for rulers’ scepters; it reached up into the clouds. It stood out because of its height and its many branches.
But it was plucked up in anger; it was thrown down to the ground. The east wind dried up its fruit; its strong branches broke off and withered– a fire consumed them.
Now it is planted in the wilderness, in a dry and thirsty land.
A fire has gone out from its branch; it has consumed its shoot and its fruit. No strong branch was left in it, nor a scepter to rule.’ This is a lament song, and has become a lament song.”
20
Israel’s Rebellion In the seventh year, in the fifth month, on the tenth of the month, some of the elders of Israel came to seek the LORD, and they sat down in front of me.
The LORD’s message came to me:
“Son of man, speak to the elders of Israel, and tell them:‘This is what the Sovereign LORD says: Are you coming to seek me? As surely as I live, I will not allow you to seek me, declares the Sovereign LORD.’
“Are you willing to pronounce judgment on them? Are you willing to pronounce judgment, son of man? Then confront them with the abominable practices of their fathers,
and say to them:“‘This is what the Sovereign LORD says: On the day I chose Israel I swore to the descendants of the house of Jacob and made myself known to them in the land of Egypt. I swore to them,“I am the LORD your God.”
On that day I swore to bring them out of the land of Egypt to a land which I had picked out for them, a land flowing with milk and honey, the most beautiful of all lands.
I said to them,“Each of you must get rid of the detestable idols you keep before you, and do not defile yourselves with the idols of Egypt; I am the LORD your God.”
But they rebelled against me, and refused to listen to me; no one got rid of their detestable idols, nor did they abandon the idols of Egypt. Then I decided to pour out my rage on them and fully vent my anger against them in the midst of the land of Egypt.
I acted for the sake of my reputation, so that I would not be profaned before the nations among whom they lived, before whom I revealed myself by bringing them out of the land of Egypt.
“‘So I brought them out of the land of Egypt and led them to the wilderness.
I gave them my statutes and revealed my regulations to them. The one who carries them out will live by them!
I also gave them my Sabbaths as a reminder of our relationship, so that they would know that I, the LORD, sanctify them.
But the house of Israel rebelled against me in the wilderness; they did not follow my statutes and they rejected my regulations(the one who obeys them will live by them), and they utterly desecrated my Sabbaths. So I decided to pour out my rage on them in the wilderness and destroy them.
I acted for the sake of my reputation, so that I would not be profaned before the nations in whose sight I had brought them out.
I also swore to them in the wilderness that I would not bring them to the land I had given them– a land flowing with milk and honey, the most beautiful of all lands.
I did this because they rejected my regulations, did not follow my statutes, and desecrated my Sabbaths; for their hearts followed their idols.
Yet I had pity on them and did not destroy them, so I did not make an end of them in the wilderness.
“‘But I said to their children in the wilderness,“Do not follow the practices of your fathers; do not observe their regulations, nor defile yourselves with their idols.
I am the LORD your God; follow my statutes, observe my regulations, and carry them out.
Treat my Sabbaths as holy and they will be a reminder of our relationship, and then you will know that I am the LORD your God.”
“‘But the children rebelled against me, did not follow my statutes, did not observe my regulations by carrying them out(the one who obeys them will live by them), and desecrated my Sabbaths. I decided to pour out my rage on them and fully vent my anger against them in the wilderness.
But I refrained from doing so, and acted instead for the sake of my reputation, so that I would not be profaned before the nations in whose sight I had brought them out.
I also swore to them in the wilderness that I would scatter them among the nations and disperse them throughout the lands.
I did this because they did not observe my regulations, they rejected my statutes, they desecrated my Sabbaths, and their eyes were fixed on their fathers’ idols.
I also gave them decrees which were not good and regulations by which they could not live.
I declared them to be defiled because of their sacrifices– they caused all their firstborn to pass through the fire– so that I would devastate them, so that they will know that I am the LORD.’
“Therefore, speak to the house of Israel, son of man, and tell them,‘This is what the Sovereign LORD says: In this way too your fathers blasphemed me when they were unfaithful to me.
I brought them to the land which I swore to give them, but whenever they saw any high hill or leafy tree, they offered their sacrifices there and presented the offerings that provoke me to anger. They offered their soothing aroma there and poured out their drink offerings.
So I said to them, What is this high place you go to?’”(So it is called“High Place” to this day.)
“Therefore say to the house of Israel,‘This is what the Sovereign LORD says: Will you defile yourselves like your fathers and engage in prostitution with detestable idols?
When you present your sacrifices– when you make your sons pass through the fire– you defile yourselves with all your idols to this very day. Will I allow you to seek me, O house of Israel? As surely as I live, declares the Sovereign LORD, I will not allow you to seek me!
“‘What you plan will never happen. You say,“We will be like the nations, like the clans of the lands, who serve gods of wood and stone.”
As surely as I live, declares the Sovereign LORD, with a powerful hand and an outstretched arm, and with an outpouring of rage, I will be king over you.
I will bring you out from the nations, and will gather you from the lands where you are scattered, with a powerful hand and an outstretched arm and with an outpouring of rage!
I will bring you into the wilderness of the nations, and there I will enter into judgment with you face to face.
Just as I entered into judgment with your fathers in the wilderness of the land of Egypt, so I will enter into judgment with you, declares the Sovereign LORD.
I will make you pass under the shepherd’s staff, and I will bring you into the bond of the covenant.
I will eliminate from among you the rebels and those who revolt against me. I will bring them out from the land where they have been residing, but they will not come to the land of Israel. Then you will know that I am the LORD.
“‘As for you, O house of Israel, this is what the Sovereign LORD says: Each of you go and serve your idols, if you will not listen to me. But my holy name will not be profaned again by your sacrifices and your idols.
For there on my holy mountain, the high mountain of Israel, declares the Sovereign LORD, all the house of Israel will serve me, all of them in the land. I will accept them there, and there I will seek your contributions and your choice gifts, with all your holy things.
When I bring you out from the nations and gather you from the lands where you are scattered, I will accept you along with your soothing aroma. I will display my holiness among you in the sight of the nations.
Then you will know that I am the LORD when I bring you to the land of Israel, to the land I swore to give to your fathers.
And there you will remember your conduct and all your deeds by which you defiled yourselves. You will despise yourselves because of all the evil deeds you have done.
Then you will know that I am the LORD, when I deal with you for the sake of my reputation and not according to your wicked conduct and corrupt deeds, O house of Israel, declares the Sovereign LORD.’”
Prophecy Against the South(21:1) The LORD’s message came to me:
“Son of man, turn toward the south, and speak out against the south. Prophesy against the open scrub land of the Negev,
and say to the scrub land of the Negev,‘Listen to the LORD’s message: This is what the Sovereign LORD has said: Look here, I am about to start a fire in you, and it will devour every green tree and every dry tree in you. The flaming fire will not be extinguished, and the whole surface of the ground from the Negev to the north will be scorched by it.
And everyone will see that I, the LORD, have burned it; it will not be extinguished.’”
Then I said,“O Sovereign LORD! They are saying of me,‘Does he not simply speak in eloquent figures of speech?’”
21
The Sword of Judgment(21:6) The LORD’s message came to me:
“Son of man, turn toward Jerusalem and speak out against the sanctuaries. Prophesy against the land of Israel
and say to them,‘This is what the LORD says: Look, I am against you. I will draw my sword from its sheath and cut off from you both the righteous and the wicked.
Because I will cut off from you both the righteous and the wicked, my sword will go out from its sheath against everyone from the south to the north.
Then everyone will know that I am the LORD, who drew my sword from its sheath– it will not be sheathed again!’
“And you, son of man, groan with an aching heart and bitterness; groan before their eyes.
When they ask you,‘Why are you groaning?’ you will reply,‘Because of the report that has come. Every heart will melt with fear and every hand will be limp; everyone will faint and every knee will be wet with urine.’ Pay attention– it is coming and it will happen, declares the Sovereign LORD.”
The LORD’s message came to me:
“Son of man, prophesy and say:‘This is what the Lord says:“‘A sword, a sword is sharpened, and also polished.
It is sharpened for slaughter, it is polished to flash like lightning!“‘Should we rejoice in the scepter of my son? No! The sword despises every tree!
“‘He gave it to be polished, to be grasped in the hand– the sword is sharpened, it is polished– giving it into the hand of the executioner.
Cry out and moan, son of man, for it is wielded against my people; against all the princes of Israel. They are delivered up to the sword, along with my people. Therefore, strike your thigh.
“‘For testing will come, and what will happen when the scepter, which the sword despises, is no more? declares the Sovereign LORD.’
“And you, son of man, prophesy, and clap your hands together. Let the sword strike twice, even three times! It is a sword for slaughter, a sword for the great slaughter surrounding them.
So hearts melt with fear and many stumble. At all their gates I have stationed the sword for slaughter. Ah! It is made to flash, it is drawn for slaughter!
Cut sharply on the right! Swing to the left, wherever your edge is appointed to strike.
I too will clap my hands together, I will exhaust my rage; I the LORD have spoken.”
The LORD’s message came to me:
“You, son of man, mark out two routes for the king of Babylon’s sword to take; both of them will originate in a single land. Make a signpost and put it at the beginning of the road leading to the city.
Mark out the routes for the sword to take:“Rabbah of the Ammonites” and“Judah with Jerusalem in it.”
For the king of Babylon stands at the fork in the road at the head of the two routes. He looks for omens: He shakes arrows, he consults idols, he examines animal livers.
Into his right hand comes the portent for Jerusalem– to set up battering rams, to give the signal for slaughter, to shout out the battle cry, to set up battering rams against the gates, to erect a siege ramp, to build a siege wall.
But those in Jerusalem will view it as a false omen. They have sworn solemn oaths, but the king of Babylon will accuse them of violations in order to seize them.
“Therefore this is what the Sovereign LORD says:‘Because you have brought up your own guilt by uncovering your transgressions and revealing your sins through all your actions, for this reason you will be taken by force.
“‘As for you, profane and wicked prince of Israel, whose day has come, the time of final punishment,
this is what the Sovereign LORD says: Tear off the turban, take off the crown! Things must change! Exalt the lowly, bring down the proud!
A total ruin I will make it! It will come to an end when the one arrives to whom I have assigned judgment.’
“As for you, son of man, prophesy and say,‘This is what the Sovereign LORD says concerning the Ammonites and their coming humiliation; say:“‘A sword, a sword drawn for slaughter, polished to consume, to flash like lightning–
while seeing false visions for you and reading lying omens for you– to place that sword on the necks of the profane wicked, whose day has come, the time of final punishment.
Return it to its sheath! In the place where you were created, in your native land, I will judge you.
I will pour out my anger on you; the fire of my fury I will blow on you. I will hand you over to brutal men, who are skilled in destruction.
You will become fuel for the fire– your blood will stain the middle of the land; you will no longer be remembered, for I, the LORD, have spoken.’”
22
The Sins of Jerusalem The LORD’s message came to me:
“As for you, son of man, are you willing to pronounce judgment, are you willing to pronounce judgment on the bloody city? Then confront her with all her abominable deeds!
Then say,‘This is what the Sovereign LORD says: O city, who spills blood within herself(which brings on her doom), and who makes herself idols(which results in impurity),
you are guilty because of the blood you shed and defiled by the idols you made. You have hastened the day of your doom; the end of your years has come. Therefore I will make you an object of scorn to the nations, an object to be mocked by all lands.
Those both near and far from you will mock you, you with your bad reputation, full of turmoil.
“‘See how each of the princes of Israel living within you has used his authority to shed blood.
They have treated father and mother with contempt within you; they have oppressed the resident foreigner among you; they have wronged the orphan and the widow within you.
You have despised my holy things and desecrated my Sabbaths!
Slanderous men shed blood within you. Those who live within you eat pagan sacrifices on the mountains; they commit obscene acts among you.
They have sexual relations with their father’s wife within you; they violate women during their menstrual period within you.
One commits an abominable act with his neighbor’s wife; another obscenely defiles his daughter-in-law; another violates his sister– his father’s daughter– within you.
They take bribes within you to shed blood. You engage in usury and charge interest; you extort money from your neighbors. You have forgotten me, declares the Sovereign LORD.
“‘See, I strike my hands together at the dishonest profit you have made, and at the bloodshed they have done among you.
Can your heart endure, or can your hands be strong when I deal with you? I, the LORD, have spoken, and I will do it!
I will scatter you among the nations and disperse you among various countries; I will remove your impurity from you.
You will be profaned within yourself in the sight of the nations; then you will know that I am the LORD.’”
The LORD’s message came to me:
“Son of man, the house of Israel has become slag to me. All of them are like bronze, tin, iron, and lead in the furnace; they are the worthless slag of silver.
Therefore this is what the Sovereign LORD says:‘Because all of you have become slag, look out!– I am about to gather you in the middle of Jerusalem.
As silver, bronze, iron, lead, and tin are gathered in a furnace so that the fire can blow on them to melt them, so I will gather you in my anger and in my rage. I will deposit you there and melt you.
I will gather you and blow on you with the fire of my fury, and you will be melted in it.
As silver is melted in a furnace, so you will be melted in it, and you will know that I, the LORD, have poured out my anger on you.’”
The LORD’s message came to me:
“Son of man, say to her:‘You are a land that receives no rain or showers in the day of my anger.’
Her princes within her are like a roaring lion tearing its prey; they have devoured lives. They take away riches and valuable things; they have made many women widows within it.
Her priests abuse my law and have desecrated my holy things. They do not distinguish between the holy and the profane, or recognize any distinction between the unclean and the clean. They ignore my Sabbaths and I am profaned in their midst.
Her officials are like wolves in her midst rending their prey– shedding blood and destroying lives– so they can get dishonest profit.
Her prophets coat their messages with whitewash. They see false visions and announce lying omens for them, saying,‘This is what the Sovereign LORD says,’ when the LORD has not spoken.
The people of the land have practiced extortion and committed robbery. They have wronged the poor and needy; they have oppressed the resident foreigner and denied them justice.
“I looked for a man from among them who would repair the wall and stand in the gap before me on behalf of the land, so that I would not destroy it, but I found no one.
So I have poured my anger on them, and destroyed them with the fire of my fury. I hereby repay them for what they have done, declares the Sovereign LORD.”
23
Two Sisters The LORD’s message came to me:
“Son of man, there were two women who were daughters of the same mother.
They engaged in prostitution in Egypt; in their youth they engaged in prostitution. Their breasts were squeezed there; lovers fondled their virgin nipples there.
Oholah was the name of the older and Oholibah the name of her younger sister. They became mine, and gave birth to sons and daughters. Oholah is Samaria and Oholibah is Jerusalem.
“Oholah engaged in prostitution while she was mine. She lusted after her lovers, the Assyrians– warriors
clothed in blue, governors and officials, all of them desirable young men, horsemen riding on horses.
She bestowed her sexual favors on them; all of them were the choicest young men of Assyria. She defiled herself with all whom she desired– with all their idols.
She did not abandon the prostitution she had practiced in Egypt; for in her youth men went to bed with her, fondled her virgin breasts, and ravished her.
Therefore I handed her over to her lovers, the Assyrians for whom she lusted.
They exposed her nakedness, seized her sons and daughters, and killed her with the sword. She became notorious among women, and they executed judgments against her.
“Her sister Oholibah watched this, but she became more corrupt in her lust than her sister had been, and her acts of prostitution were more numerous than those of her sister.
She lusted after the Assyrians– governors and officials, warriors in full armor, horsemen riding on horses, all of them desirable young men.
I saw that she was defiled; both of them followed the same path.
But she increased her prostitution. She saw men carved on the wall, images of the Chaldeans carved in bright red,
wearing belts on their waists and flowing turbans on their heads, all of them looking like officers, the image of Babylonians whose native land is Chaldea.
When she saw them, she lusted after them and sent messengers to them in Chaldea.
The Babylonians crawled into bed with her. They defiled her with their lust; after she was defiled by them, she became disgusted with them.
When she lustfully exposed her nakedness, I was disgusted with her, just as I had been disgusted with her sister.
Yet she increased her prostitution, remembering the days of her youth when she engaged in prostitution in the land of Egypt.
She lusted after her lovers there, whose genitals were like those of donkeys, and whose emission was like that of stallions.
This is how you assessed the obscene conduct of your youth, when the Egyptians fondled your nipples and squeezed your young breasts.
“Therefore, Oholibah, this is what the Sovereign LORD says: Look here, I am about to stir up against you the lovers with whom you were disgusted; I will bring them against you from every side:
the Babylonians and all the Chaldeans, Pekod, Shoa, and Koa, and all the Assyrians with them, desirable young men, all of them governors and officials, officers and nobles, all of them riding on horses.
They will attack you with weapons, chariots, wagons, and with a huge army; they will array themselves against you on every side with large shields, small shields, and helmets. I will assign them the task of judgment; they will punish you according to their laws.
I will direct my jealous anger against you, and they will deal with you in rage. They will cut off your nose and your ears, and your survivors will die by the sword. They will seize your sons and daughters, and your survivors will be consumed by fire.
They will strip your clothes off you and take away your beautiful jewelry.
So I will put an end to your obscene conduct and your prostitution which you have practiced in the land of Egypt. You will not seek their help or remember Egypt anymore.
“For this is what the Sovereign LORD says: Look here, I am about to deliver you over to those whom you hate, to those with whom you were disgusted.
They will treat you with hatred, take away all you have labored for, and leave you naked and bare. Your nakedness will be exposed, just as when you engaged in prostitution and obscene conduct.
I will do these things to you because you engaged in prostitution with the nations, polluting yourself with their idols.
You have followed the ways of your sister, so I will place her cup of judgment in your hand.
“This is what the Sovereign LORD says:“You will drink your sister’s deep and wide cup; you will be scorned and derided, for it holds a great deal.
You will be overcome by drunkenness and sorrow. The cup of your sister Samaria is a cup of horror and desolation.
You will drain it dry, gnaw its pieces, and tear out your breasts, for I have spoken, declares the Sovereign LORD.
“Therefore this is what the Sovereign LORD says: Because you have forgotten me and completely disregarded me, you must bear now the punishment for your obscene conduct and prostitution.”
The LORD said to me:“Son of man, are you willing to pronounce judgment on Oholah and Oholibah? Then declare to them their abominable deeds!
For they have committed adultery and blood is on their hands. They have committed adultery with their idols, and their sons, whom they bore to me, they have passed through the fire as food to their idols.
Moreover, they have done this to me: In the very same day they desecrated my sanctuary and profaned my Sabbaths.
On the same day they slaughtered their sons for their idols, they came to my sanctuary to desecrate it. This is what they have done in the middle of my house.
“They even sent for men from far away; when the messenger arrived, those men set out. For them you bathed, painted your eyes, and decorated yourself with jewelry.
You sat on a magnificent couch, with a table arranged in front of it where you placed my incense and my olive oil.
The sound of a carefree crowd accompanied her, including all kinds of men; even Sabeans were brought from the desert. The sisters put bracelets on their wrists and beautiful crowns on their heads.
Then I said about the one worn out by adultery,‘Now they will commit immoral acts with her.’
They slept with her the way someone sleeps with a prostitute. In this way they slept with Oholah and Oholibah, promiscuous women.
But upright men will punish them appropriately for their adultery and bloodshed, because they are adulteresses and blood is on their hands.
“For this is what the Sovereign LORD says: Bring up an army against them and subject them to terror and plunder.
That army will pelt them with stones and slash them with their swords; they will kill their sons and daughters and burn their houses.
I will put an end to the obscene conduct in the land; all the women will learn a lesson from this and not engage in obscene conduct.
They will repay you for your obscene conduct, and you will be punished for idol worship. Then you will know that I am the Sovereign LORD.”
24
The Boiling Pot The LORD’s message came to me in the ninth year, in the tenth month, on the tenth day of the month:
“Son of man, write down the name of this day, this very day. The king of Babylon has laid siege to Jerusalem this very day.
Recite a proverb to this rebellious house and say to them,‘This is what the Sovereign LORD says:“‘Set on the pot, set it on, pour water in it too;
add the pieces of meat to it, every good piece, the thigh and the shoulder; fill it with choice bones.
Take the choice bone of the flock, heap up wood under it; boil rapidly, and boil its bones in it.
“‘Therefore this is what the Sovereign LORD says: Woe to the city of bloodshed, the pot whose rot is in it, whose rot has not been removed from it! Empty it piece by piece. No lot has fallen on it.
For her blood was in it; she poured it on an exposed rock; she did not pour it on the ground to cover it up with dust.
To arouse anger, to take vengeance, I have placed her blood on an exposed rock so that it cannot be covered up.
“‘Therefore this is what the Sovereign LORD says: Woe to the city of bloodshed! I will also make the pile high.
Pile up the wood, kindle the fire; cook the meat well, mix in the spices, let the bones be charred.
Set the empty pot on the coals, until it becomes hot and its copper glows, until its uncleanness melts within it and its rot is consumed.
It has tried my patience; yet its thick rot is not removed from it. Subject its rot to the fire!
You mix uncleanness with obscene conduct. I tried to cleanse you, but you are not clean. You will not be cleansed from your uncleanness until I have exhausted my anger on you.
“‘I the LORD have spoken; judgment is coming and I will act! I will not relent, or show pity, or be sorry! I will judge you according to your conduct and your deeds, declares the Sovereign LORD.’”
Ezekiel’s Wife Dies The LORD’s message came to me:
“Son of man, realize that I am about to take the delight of your eyes away from you with a jolt, but you must not mourn or weep or shed tears.
Groan to moan for the dead, but do not perform mourning rites. Bind on your turban and put your sandals on your feet. Do not cover your lip and do not eat food brought by others.”
So I spoke to the people in the morning, and my wife died in the evening. In the morning I acted just as I was commanded.
Then the people said to me,“Will you not tell us what these things you are doing mean for us?”
So I said to them:“The LORD’s message came to me:
Say to the house of Israel,‘This is what the Sovereign LORD says: Realize I am about to desecrate my sanctuary– the source of your confident pride, the object in which your eyes delight, and your life’s passion. Your very own sons and daughters whom you have left behind will die by the sword.
Then you will do as I have done: You will not cover your lip or eat food brought by others.
Your turbans will be on your heads and your sandals on your feet; you will not mourn or weep, but you will rot for your iniquities and groan among yourselves.
Ezekiel will be an object lesson for you; you will do all that he has done. When it happens, then you will know that I am the Sovereign LORD.’
“And you, son of man, this is what will happen on the day I take from them their stronghold– their beautiful source of joy, the object in which their eyes delight, and the main concern of their lives, as well as their sons and daughters:
On that day a fugitive will come to you to report the news.
On that day you will be able to speak again; you will talk with the fugitive and be silent no longer. You will be an object lesson for them, and they will know that I am the LORD.”
25
A Prophecy Against Ammon The LORD’s message came to me:
“Son of man, turn toward the Ammonites and prophesy against them.
Say to the Ammonites,‘Hear the word of the Sovereign LORD: This is what the Sovereign LORD says: You said“Aha!” about my sanctuary when it was desecrated, about the land of Israel when it was made desolate, and about the house of Judah when they went into exile.
So take note, I am about to make you slaves of the tribes of the east. They will make camps among you and pitch their tents among you. They will eat your fruit and drink your milk.
I will make Rabbah a pasture for camels and Ammon a resting place for sheep. Then you will know that I am the LORD.
For this is what the Sovereign LORD says: Because you clapped your hands, stamped your feet, and rejoiced with intense scorn over the land of Israel,
take note, I have stretched out my hand against you, and I will hand you over as plunder to the nations. I will cut you off from the peoples and make you perish from the lands. I will destroy you; then you will know that I am the LORD.’”
A Prophecy Against Moab“This is what the Sovereign LORD says:‘Moab and Seir say,“Look, the house of Judah is like all the other nations.”
So look, I am about to open up Moab’s flank, eliminating the cities, including its frontier cities, the beauty of the land– Beth Jeshimoth, Baal Meon, and Kiriathaim.
I will hand it over, along with the Ammonites, to the tribes of the east, so that the Ammonites will no longer be remembered among the nations.
I will execute judgments against Moab. Then they will know that I am the LORD.’”
A Prophecy Against Edom“This is what the Sovereign LORD says:‘Edom has taken vengeance against the house of Judah; they have made themselves fully culpable by taking vengeance on them.
So this is what the Sovereign LORD says: I will stretch out my hand against Edom, and I will kill the people and animals within her, and I will make her desolate; from Teman to Dedan they will die by the sword.
I will exact my vengeance upon Edom by the hand of my people Israel. They will carry out in Edom my anger and rage; they will experience my vengeance, declares the Sovereign LORD.’”
A Prophecy Against Philistia“This is what the Sovereign LORD says:‘The Philistines have exacted merciless revenge, showing intense scorn in their effort to destroy Judah with unrelenting hostility.
So this is what the Sovereign LORD says: Take note, I am about to stretch out my hand against the Philistines. I will kill the Cherethites and destroy those who remain on the seacoast.
I will exact great vengeance upon them with angry rebukes. Then they will know that I am the LORD, when I exact my vengeance upon them.’”
26
A Prophecy Against Tyre In the eleventh year, on the first day of the month, the LORD’s message came to me:
“Son of man, because Tyre has said about Jerusalem,‘Aha, the gateway of the peoples is broken; it has swung open to me. I will become rich, now that she has been destroyed,’
therefore this is what the Sovereign LORD says: Look, I am against you, O Tyre! I will bring up many nations against you, as the sea brings up its waves.
They will destroy the walls of Tyre and break down her towers. I will scrape her soil from her and make her a bare rock.
She will be a place where fishing nets are spread, surrounded by the sea. For I have spoken, declares the Sovereign LORD. She will become plunder for the nations,
and her daughters who are in the field will be slaughtered by the sword. Then they will know that I am the LORD.
“For this is what the Sovereign LORD says: Take note that I am about to bring King Nebuchadrezzar of Babylon, king of kings, against Tyre from the north, with horses, chariots, and horsemen, an army and hordes of people.
He will kill your daughters in the field with the sword. He will build a siege wall against you, erect a siege ramp against you, and raise a great shield against you.
He will direct the blows of his battering rams against your walls and tear down your towers with his weapons.
He will cover you with the dust kicked up by his many horses. Your walls will shake from the noise of the horsemen, wheels, and chariots when he enters your gates like those who invade through a city’s broken walls.
With his horses’ hoofs he will trample all your streets. He will kill your people with the sword, and your strong pillars will tumble down to the ground.
They will steal your wealth and loot your merchandise. They will tear down your walls and destroy your luxurious homes. Your stones, your trees, and your soil he will throw into the water.
I will silence the noise of your songs; the sound of your harps will be heard no more.
I will make you a bare rock; you will be a place where fishing nets are spread. You will never be built again, for I, the LORD, have spoken, declares the Sovereign LORD.
“This is what the Sovereign LORD says to Tyre: Oh, how the coastlands will shake at the sound of your fall, when the wounded groan, at the massive slaughter in your midst!
All the princes of the sea will vacate their thrones. They will remove their robes and strip off their embroidered clothes; they will clothe themselves with trembling. They will sit on the ground; they will tremble continually and be shocked at what has happened to you.
They will sing this lament over you:“‘How you have perished– you have vanished from the seas, O renowned city, once mighty in the sea, she and her inhabitants, who spread their terror!
Now the coastlands will tremble on the day of your fall; the coastlands by the sea will be terrified by your passing.’
“For this is what the Sovereign LORD says: When I make you desolate like the uninhabited cities, when I bring up the deep over you and the surging waters overwhelm you,
then I will bring you down to bygone people, to be with those who descend to the Pit. I will make you live in the lower parts of the earth, among the primeval ruins, with those who descend to the Pit, so that you will not be inhabited or stand in the land of the living.
I will bring terrors on you, and you will be no more! Though you are sought after, you will never be found again, declares the Sovereign LORD.”
27
A Lament for Tyre The LORD’s message came to me:
“You, son of man, sing a lament for Tyre.
Say to Tyre, who sits at the entrance of the sea, merchant to the peoples on many coasts,‘This is what the Sovereign LORD says:“‘O Tyre, you have said,“I am perfectly beautiful.”
Your borders are in the heart of the seas; your builders have perfected your beauty.
They crafted all your planks out of fir trees from Senir; they took a cedar from Lebanon to make your mast.
They made your oars from oaks of Bashan; they made your deck with cypress wood from the coasts of Cyprus.
Fine linen from Egypt, woven with patterns, was used for your sail to serve as your banner; blue and purple from the coastlands of Elishah was used for your deck’s awning.
The leaders of Sidon and Arvad were your rowers; your skilled men, O Tyre, were your captains.
The elders of Gebal and her skilled men were within you, mending cracks; all the ships of the sea and their mariners were within you to trade for your merchandise.
Men of Persia, Lud, and Put were in your army, men of war. They hung shield and helmet on you; they gave you your splendor.
The Arvadites joined your army on your walls all around, and the Gammadites were in your towers. They hung their quivers on your walls all around; they perfected your beauty.
“‘Tarshish was your trade partner because of your abundant wealth; they exchanged silver, iron, tin, and lead for your products.
Javan, Tubal, and Meshech were your clients; they exchanged slaves and bronze items for your merchandise.
Beth Togarmah exchanged horses, chargers, and mules for your products.
The Dedanites were your clients. Many coastlands were your customers; they paid you with ivory tusks and ebony.
Edom was your trade partner because of the abundance of your goods; they exchanged turquoise, purple, embroidered work, fine linen, coral, and rubies for your products.
Judah and the land of Israel were your clients; they traded wheat from Minnith, millet, honey, olive oil, and balm for your merchandise.
Damascus was your trade partner because of the abundance of your goods and of all your wealth: wine from Helbon, white wool from Zahar,
and casks of wine from Izal they exchanged for your products. Wrought iron, cassia, and sweet cane were among your merchandise.
Dedan was your client in saddlecloths for riding.
Arabia and all the princes of Kedar were your trade partners; for lambs, rams, and goats they traded with you.
The merchants of Sheba and Raamah engaged in trade with you; they traded the best kinds of spices along with precious stones and gold for your products.
Haran, Kanneh, Eden, merchants from Sheba, Asshur, and Kilmad were your clients.
They traded with you choice garments, purple clothes and embroidered work, and multicolored carpets, bound and reinforced with cords; these were among your merchandise.
The ships of Tarshish were the transports for your merchandise.“‘So you were filled and weighed down in the heart of the seas.
Your rowers have brought you into surging waters. The east wind has wrecked you in the heart of the seas.
Your wealth, products, and merchandise, your sailors and captains, your ship’s carpenters, your merchants, and all your fighting men within you, along with all your crew who are in you, will fall into the heart of the seas on the day of your downfall.
At the sound of your captains’ cry the waves will surge;
They will descend from their ships– all who handle the oar, the sailors and all the sea captains– they will stand on the land.
They will lament loudly over you and cry bitterly. They will throw dust on their heads and roll in the ashes;
they will tear out their hair because of you and put on sackcloth, and they will weep bitterly over you with intense mourning.
As they wail they will lament over you, chanting:“Who was like Tyre, like a tower in the midst of the sea?”
When your products went out from the seas, you satisfied many peoples; with the abundance of your wealth and merchandise you enriched the kings of the earth.
Now you are wrecked by the seas, in the depths of the waters; your merchandise and all your company have sunk along with you.
All the inhabitants of the coastlands are shocked at you, and their kings are horribly afraid– their faces are troubled.
The traders among the peoples hiss at you; you have become a horror, and will be no more.’”
28
A Prophecy Against the King of Tyre The LORD’s message came to me:
“Son of man, say to the prince of Tyre,‘This is what the Sovereign LORD says:“‘Your heart is proud and you said,“I am a god; I sit in the seat of gods, in the heart of the seas”– yet you are a man and not a god, though you think you are godlike.
Look, you are wiser than Daniel; no secret is hidden from you.
By your wisdom and understanding you have gained wealth for yourself; you have amassed gold and silver in your treasuries.
By your great skill in trade you have increased your wealth, and your heart is proud because of your wealth.
“‘Therefore this is what the Sovereign LORD says: Because you think you are godlike,
I am about to bring foreigners against you, the most terrifying of nations. They will draw their swords against the grandeur made by your wisdom, and they will defile your splendor.
They will bring you down to the Pit, and you will die violently in the heart of the seas.
Will you still say,“I am a god,” before the one who kills you– though you are a man and not a god– when you are in the power of those who wound you?
You will die the death of the uncircumcised by the hand of foreigners; for I have spoken, declares the Sovereign LORD.’”
The LORD’s message came to me:
“Son of man, sing a lament for the king of Tyre, and say to him,‘This is what the Sovereign LORD says:“‘You were the sealer of perfection, full of wisdom, and perfect in beauty.
You were in Eden, the garden of God. Every precious stone was your covering, the ruby, topaz, and emerald, the chrysolite, onyx, and jasper, the sapphire, turquoise, and beryl; your settings and mounts were made of gold. On the day you were created they were prepared.
I placed you there with an anointed guardian cherub; you were on the holy mountain of God; you walked about amidst fiery stones.
You were blameless in your behavior from the day you were created, until sin was discovered in you.
In the abundance of your trade you were filled with violence, and you sinned; so I defiled you and banished you from the mountain of God– the guardian cherub expelled you from the midst of the stones of fire.
Your heart was proud because of your beauty; you corrupted your wisdom on account of your splendor. I threw you down to the ground; I placed you before kings, that they might see you.
By the multitude of your iniquities, through the sinfulness of your trade, you desecrated your sanctuaries. So I drew fire out from within you; it consumed you, and I turned you to ashes on the earth before the eyes of all who saw you.
All who know you among the peoples are shocked at you; you have become terrified and will be no more.’”
A Prophecy Against Sidon The LORD’s message came to me:
“Son of man, turn toward Sidon and prophesy against it.
Say,‘This is what the Sovereign LORD says:“‘Look, I am against you, Sidon, and I will magnify myself in your midst. Then they will know that I am the LORD when I execute judgments on her and reveal my sovereign power in her.
I will send a plague into the city and bloodshed into its streets; the slain will fall within it, by the sword that attacks it from every side. Then they will know that I am the LORD.
“‘No longer will Israel suffer from the sharp briers or painful thorns of all who surround and scorn them. Then they will know that I am the Sovereign LORD.
“‘This is what the Sovereign LORD says: When I regather the house of Israel from the peoples where they are dispersed, I will reveal my sovereign power over them in the sight of the nations, and they will live in their land that I gave to my servant Jacob.
They will live securely in it; they will build houses and plant vineyards. They will live securely when I execute my judgments on all those who scorn them and surround them. Then they will know that I am the LORD their God.’”
29
A Prophecy Against Egypt In the tenth year, in the tenth month, on the twelfth day of the month, the LORD’s message came to me:
“Son of man, turn toward Pharaoh king of Egypt, and prophesy against him and against all Egypt.
Tell them,‘This is what the Sovereign LORD says:“‘Look, I am against you, Pharaoh king of Egypt, the great monster lying in the midst of its waterways, who has said,“My Nile is my own, I made it for myself.”
I will put hooks in your jaws and stick the fish of your waterways to your scales. I will haul you up from the midst of your waterways, and all the fish of your waterways will stick to your scales.
I will leave you in the wilderness, you and all the fish of your waterways; you will fall in the open field and will not be gathered up or collected. I have given you as food to the beasts of the earth and the birds of the skies.
Then all those living in Egypt will know that I am the LORD because they were a reed staff for the house of Israel;
when they grasped you with their hand, you broke and tore their shoulders, and when they leaned on you, you splintered and caused their legs to be unsteady.
“‘Therefore, this is what the Sovereign LORD says: Look, I am about to bring a sword against you, and I will kill every person and every animal.
The land of Egypt will become a desolate ruin. Then they will know that I am the LORD. Because he said,“The Nile is mine and I made it,”
I am against you and your waterways. I will turn the land of Egypt into an utter desolate ruin from Migdol to Syene, as far as the border with Ethiopia.
No human foot will pass through it, and no animal’s foot will pass through it; it will be uninhabited for forty years.
I will turn the land of Egypt into a desolation in the midst of desolate lands; for forty years her cities will lie desolate in the midst of ruined cities. I will scatter Egypt among the nations and disperse them among foreign countries.
“‘For this is what the Sovereign LORD says: At the end of forty years I will gather Egypt from the peoples where they were scattered.
I will restore the fortunes of Egypt, and will bring them back to the land of Pathros, to the land of their origin; there they will be an insignificant kingdom.
It will be the most insignificant of the kingdoms; it will never again exalt itself over the nations. I will make them so small that they will not rule over the nations.
It will never again be Israel’s source of confidence, but a reminder of how they sinned by turning to Egypt for help. Then they will know that I am the Sovereign LORD.’”
In the twenty-seventh year, in the first month, on the first day of the month, the LORD’s message came to me:
“Son of man, King Nebuchadrezzar of Babylon made his army labor hard against Tyre. Every head was rubbed bald and every shoulder rubbed bare; yet he and his army received no wages from Tyre for the work he carried out against it.
Therefore this is what the Sovereign LORD says: Look, I am about to give the land of Egypt to King Nebuchadrezzar of Babylon. He will carry off her wealth, capture her loot, and seize her plunder; it will be his army’s wages.
I have given him the land of Egypt as his compensation for attacking Tyre, because they did it for me, declares the Sovereign LORD.
On that day I will make Israel powerful, and I will give you the right to be heard among them. Then they will know that I am the LORD.”
30
A Lament Over Egypt The LORD’s message came to me:
“Son of man, prophesy and say,‘This is what the Sovereign LORD says:“‘Wail,“Alas, the day is here!”
For the day is near, the day of the LORD is near; it will be a day of storm clouds, it will be a time of judgment for the nations.
A sword will come against Egypt and panic will overtake Ethiopia when the slain fall in Egypt and they carry away her wealth and dismantle her foundations.
Ethiopia, Put, Lud, all the foreigners, Libya, and the people of the covenant land will die by the sword along with them.
“‘This is what the LORD says: Egypt’s supporters will fall; her confident pride will crumble. From Migdol to Syene they will die by the sword within her, declares the Sovereign LORD.
They will be desolate among desolate lands, and their cities will be among ruined cities.
They will know that I am the LORD when I ignite a fire in Egypt and all her allies are defeated.
On that day messengers will go out from me in ships to frighten overly confident Ethiopia; panic will overtake them on the day of Egypt’s doom; for beware– it is coming!
“‘This is what the Sovereign LORD says: I will put an end to the hordes of Egypt, by the hand of King Nebuchadrezzar of Babylon.
He and his people with him, the most terrifying of the nations, will be brought there to destroy the land. They will draw their swords against Egypt, and fill the land with corpses.
I will dry up the waterways and hand the land over to evil men. I will make the land and everything in it desolate by the hand of foreigners. I, the LORD, have spoken!
“‘This is what the Sovereign LORD says: I will destroy the idols, and put an end to the gods of Memphis. There will no longer be a prince from the land of Egypt; so I will make the land of Egypt fearful.
I will desolate Pathros, I will ignite a fire in Zoan, and I will execute judgments on Thebes.
I will pour out my anger upon Pelusium, the stronghold of Egypt; I will cut off the hordes of Thebes.
I will ignite a fire in Egypt; Syene will writhe in agony, Thebes will be broken down, and Memphis will face enemies every day.
The young men of On and of Pi-beseth will die by the sword; and the cities will go into captivity.
In Tahpanhes the day will be dark when I break the yoke of Egypt there. Her confident pride will cease within her; a cloud will cover her, and her daughters will go into captivity.
I will execute judgments on Egypt. Then they will know that I am the LORD.’”
In the eleventh year, in the first month, on the seventh day of the month, the LORD’s message came to me:
“Son of man, I have broken the arm of Pharaoh king of Egypt. Look, it has not been bandaged for healing or set with a dressing so that it might become strong enough to grasp a sword.
Therefore this is what the Sovereign LORD says: Look, I am against Pharaoh king of Egypt, and I will break his arms, the strong arm and the broken one, and I will make the sword drop from his hand.
I will scatter the Egyptians among the nations, and disperse them among foreign countries.
I will strengthen the arms of the king of Babylon, and I will place my sword in his hand, but I will break the arms of Pharaoh, and he will groan like the fatally wounded before the king of Babylon.
I will strengthen the arms of the king of Babylon, but the arms of Pharaoh will fall limp. Then they will know that I am the LORD when I place my sword in the hand of the king of Babylon and he extends it against the land of Egypt.
I will scatter the Egyptians among the nations and disperse them among foreign countries. Then they will know that I am the LORD.”
31
A Cedar in Lebanon In the eleventh year, in the third month, on the first day of the month, the LORD’s message came to me:
“Son of man, say to Pharaoh king of Egypt and his hordes:“‘Who are you like in your greatness?
Consider Assyria, a cedar in Lebanon, with beautiful branches, like a forest giving shade, and extremely tall; its top reached into the clouds.
The water made it grow; underground springs made it grow tall. Rivers flowed all around the place it was planted, while smaller channels watered all the trees of the field.
Therefore it grew taller than all the trees of the field; its boughs grew large and its branches grew long, because of the plentiful water in its shoots.
All the birds of the sky nested in its boughs; under its branches all the beasts of the field gave birth, in its shade all the great nations lived.
It was beautiful in its loftiness, in the length of its branches; for its roots went down deep to plentiful waters.
The cedars in the garden of God could not eclipse it, nor could the fir trees match its boughs; the plane trees were as nothing compared to its branches; no tree in the garden of God could rival its beauty.
I made it beautiful with its many branches; all the trees of Eden, in the garden of God, envied it.
“‘Therefore this is what the Sovereign LORD says: Because it was tall in stature, and its top reached into the clouds, and it was proud of its height,
I gave it over to the leader of the nations. He has judged it thoroughly, as its sinfulness deserves. I have thrown it out.
Foreigners from the most terrifying nations have cut it down and left it to lie there on the mountains. In all the valleys its branches have fallen, and its boughs lie broken in the ravines of the land. All the peoples of the land have departed from its shade and left it.
On its ruins all the birds of the sky will live, and all the wild animals will walk on its branches.
For this reason no watered trees will grow so tall; their tops will not reach into the clouds, nor will the well-watered ones grow that high. For all of them have been appointed to die in the lower parts of the earth; they will be among mere mortals, with those who descend to the Pit.
“‘This is what the Sovereign LORD says: On the day it went down to Sheol I caused observers to lament. I covered it with the deep and held back its rivers; its plentiful water was restrained. I clothed Lebanon in black for it, and all the trees of the field wilted because of it.
I made the nations shake at the sound of its fall, when I threw it down to Sheol, along with those who descend to the Pit. Then all the trees of Eden, the choicest and the best of Lebanon, all that were well-watered, were comforted in the earth below.
Those who lived in its shade, its allies among the nations, also went down with it to Sheol, to those killed by the sword.
Which of the trees of Eden was like you in majesty and loftiness? You will be brought down with the trees of Eden to the lower parts of the earth; you will lie among the uncircumcised, with those killed by the sword! This is what will happen to Pharaoh and all his hordes, declares the Sovereign LORD.’”
32
Lamentation over Pharaoh and Egypt In the twelfth year, in the twelfth month, on the first of the month, the LORD’s message came to me:
“Son of man, sing a lament for Pharaoh king of Egypt, and say to him:“‘You were like a lion among the nations, but you are a monster in the seas; you thrash about in your streams, stir up the water with your feet, and muddy your streams.
“‘This is what the Sovereign LORD says:“‘I will throw my net over you in the assembly of many peoples; and they will haul you up in my dragnet.
I will leave you on the ground, I will fling you on the open field, I will allow all the birds of the sky to settle on you, and I will permit all the wild animals to gorge themselves on you.
I will put your flesh on the mountains, and fill the valleys with your maggot-infested carcass.
I will drench the land with the flow of your blood up to the mountains, and the ravines will be full of your blood.
When I extinguish you, I will cover the sky; I will darken its stars. I will cover the sun with a cloud, and the moon will not shine.
I will darken all the lights in the sky over you, and I will darken your land, declares the Sovereign LORD.
I will disturb many peoples, when I bring about your destruction among the nations, among countries you do not know.
I will shock many peoples with you, and their kings will shiver with horror because of you. When I brandish my sword before them, every moment each one will tremble for his life, on the day of your fall.
“‘For this is what the Sovereign LORD says:“‘The sword of the king of Babylon will attack you.
By the swords of the mighty warriors I will cause your hordes to fall– all of them are the most terrifying among the nations. They will devastate the pride of Egypt, and all its hordes will be destroyed.
I will destroy all its cattle beside the plentiful waters; and no human foot will disturb the waters again, nor will the hooves of cattle disturb them.
Then I will make their waters calm, and will make their streams flow like olive oil, declares the Sovereign LORD.
When I turn the land of Egypt into desolation and the land is destitute of everything that fills it, when I strike all those who live in it, then they will know that I am the LORD.’
This is a lament; they will chant it. The daughters of the nations will chant it. They will chant it over Egypt and over all her hordes, declares the Sovereign LORD.”
In the twelfth year, on the fifteenth day of the month, the LORD’s message came to me:
“Son of man, wail over the horde of Egypt. Bring it down; bring her and the daughters of powerful nations down to the lower parts of the earth, along with those who descend to the Pit.
Say to them,‘Whom do you surpass in beauty? Go down and be laid to rest with the uncircumcised!’
They will fall among those killed by the sword. The sword is drawn; they carry her and all her hordes away.
The bravest of the warriors will speak to him from the midst of Sheol along with his allies, saying:‘The uncircumcised have come down; they lie still, killed by the sword.’
“Assyria is there with all her assembly around her grave, all of them struck down by the sword.
Their graves are located in the remote slopes of the Pit. Her assembly is around her grave, all of them struck down by the sword, those who spread terror in the land of the living.
“Elam is there with all her hordes around her grave; all of them struck down by the sword. They went down uncircumcised to the lower parts of the earth, those who spread terror in the land of the living. Now they will bear their shame with those who descend to the Pit.
Among the dead they have made a bed for her, along with all her hordes around her grave. All of them are uncircumcised, killed by the sword, for their terror had spread in the land of the living. They bear their shame along with those who descend to the Pit; they are placed among the dead.
“Meshech-Tubal is there, along with all her hordes around her grave. All of them are uncircumcised, killed by the sword, for they spread their terror in the land of the living.
They do not lie with the fallen warriors of ancient times, who went down to Sheol with their weapons of war, having their swords placed under their heads and their shields on their bones, when the terror of these warriors was in the land of the living.
“But as for you, in the midst of the uncircumcised you will be broken, and you will lie with those killed by the sword.
“Edom is there with her kings and all her princes. Despite their might they are laid with those killed by the sword; they lie with the uncircumcised and those who descend to the Pit.
“All the leaders of the north are there, along with all the Sidonians; despite their might they have gone down in shameful terror with the dead. They lie uncircumcised with those killed by the sword, and bear their shame with those who descend to the Pit.
“Pharaoh will see them and be consoled over all his hordes who were killed by the sword, Pharaoh and all his army, declares the Sovereign LORD.
Indeed, I terrified him in the land of the living, yet he will lie in the midst of the uncircumcised with those killed by the sword, Pharaoh and all his hordes, declares the Sovereign LORD.”
33
Ezekiel Israel’s Watchman The LORD’s message came to me:
“Son of man, speak to your people, and say to them,‘Suppose I bring a sword against the land, and the people of the land take one man from their borders and make him their watchman.
He sees the sword coming against the land, blows the trumpet, and warns the people,
but there is one who hears the sound of the trumpet yet does not heed the warning. Then the sword comes and sweeps him away. He will be responsible for his own death.
He heard the sound of the trumpet but did not heed the warning, so he is responsible for himself. If he had heeded the warning, he would have saved his life.
But suppose the watchman sees the sword coming and does not blow the trumpet to warn the people. Then the sword comes and takes one of their lives. He is swept away for his iniquity, but I will hold the watchman accountable for that person’s death.’
“As for you, son of man, I have made you a watchman for the house of Israel. Whenever you hear a word from my mouth, you must warn them on my behalf.
When I say to the wicked,‘O wicked man, you must certainly die,’ and you do not warn the wicked about his behavior, the wicked man will die for his iniquity, but I will hold you accountable for his death.
But if you warn the wicked man to change his behavior, and he refuses to change, he will die for his iniquity, but you have saved your own life.
“And you, son of man, say to the house of Israel,‘This is what you have said:“Our rebellious acts and our sins have caught up with us, and we are wasting away because of them. How then can we live?”’
Say to them,‘As surely as I live, declares the Sovereign LORD, I take no pleasure in the death of the wicked, but prefer that the wicked change his behavior and live. Turn back, turn back from your evil deeds! Why should you die, O house of Israel?’
“And you, son of man, say to your people,‘The righteousness of the righteous will not deliver him if he rebels. As for the wicked, his wickedness will not make him stumble if he turns from it. The righteous will not be able to live by his righteousness if he sins.’
Suppose I tell the righteous that he will certainly live, but he becomes confident in his righteousness and commits iniquity. None of his righteous deeds will be remembered; because of the iniquity he has committed he will die.
Suppose I say to the wicked,‘You must certainly die,’ but he turns from his sin and does what is just and right.
He returns what was taken in pledge, pays back what he has stolen, and follows the statutes that give life, committing no iniquity. He will certainly live– he will not die.
None of the sins he has committed will be counted against him. He has done what is just and right; he will certainly live.
“Yet your people say,‘The behavior of the Lord is not right,’ when it is their behavior that is not right.
When a righteous man turns from his godliness and commits iniquity, he will die for it.
When the wicked turns from his sin and does what is just and right, he will live because of it.
Yet you say,‘The behavior of the Lord is not right.’ House of Israel, I will judge each of you according to his behavior.”
The Fall of Jerusalem In the twelfth year of our exile, in the tenth month, on the fifth of the month, a refugee came to me from Jerusalem saying,“The city has been defeated!”
Now the hand of the LORD had been on me the evening before the refugee reached me, but the LORD opened my mouth by the time the refugee arrived in the morning; he opened my mouth and I was no longer unable to speak.
The LORD’s message came to me:
“Son of man, the ones living in these ruins in the land of Israel are saying,‘Abraham was only one man, yet he possessed the land, but we are many; surely the land has been given to us for a possession.’
Therefore say to them,‘This is what the Sovereign LORD says: You eat the meat with the blood still in it, pray to your idols, and shed blood. Do you really think you will possess the land?
You rely on your swords and commit abominable deeds; each of you defiles his neighbor’s wife. Will you possess the land?’
“This is what you must say to them,‘This is what the Sovereign LORD says: As surely as I live, those living in the ruins will die by the sword, those in the open field I will give to the wild beasts for food, and those who are in the strongholds and caves will die of disease.
I will turn the land into a desolate ruin; her confident pride will come to an end. The mountains of Israel will be so desolate no one will pass through them.
Then they will know that I am the LORD when I turn the land into a desolate ruin because of all the abominable deeds they have committed.’
“But as for you, son of man, your people(who are talking about you by the walls and at the doors of the houses) say to one another,‘Come hear the word that comes from the LORD.’
They come to you in crowds, and they sit in front of you as my people. They hear your words, but do not obey them. For they talk lustfully, and their heart is set on their own advantage.
Realize that to them you are like a sensual song, a beautiful voice and skilled musician. They hear your words, but they do not obey them.
When all this comes true– and it certainly will– then they will know that a prophet was among them.”
34
A Prophecy Against False Shepherds The LORD’s message came to me:
“Son of man, prophesy against the shepherds of Israel; prophesy, and say to them– to the shepherds:‘This is what the Sovereign LORD says: Woe to the shepherds of Israel who have been feeding themselves! Should not shepherds feed the flock?
You eat the fat, you clothe yourselves with the wool, you slaughter the choice animals, but you do not feed the sheep!
You have not strengthened the weak, healed the sick, bandaged the injured, brought back the strays, or sought the lost, but with force and harshness you have ruled over them.
They were scattered because they had no shepherd, and they became food for every wild beast.
My sheep wandered over all the mountains and on every high hill. My sheep were scattered over the entire face of the earth with no one looking or searching for them.
“‘Therefore, you shepherds, listen to the LORD’s message:
As surely as I live, declares the Sovereign LORD, my sheep have become prey and have become food for all the wild beasts. There was no shepherd, and my shepherds did not search for my flock, but fed themselves and did not feed my sheep,
Therefore, you shepherds, listen to the LORD’s message:
This is what the Sovereign LORD says: Look, I am against the shepherds, and I will demand my sheep from their hand. I will no longer let them be shepherds; the shepherds will not feed themselves anymore. I will rescue my sheep from their mouth, so that they will no longer be food for them.
“‘For this is what the Sovereign LORD says: Look, I myself will search for my sheep and seek them out.
As a shepherd seeks out his flock when he is among his scattered sheep, so I will seek out my flock. I will rescue them from all the places where they have been scattered on a cloudy, dark day.
I will bring them out from among the peoples and gather them from foreign countries; I will bring them to their own land. I will feed them on the mountains of Israel, by the streams and all the inhabited places of the land.
In a good pasture I will feed them; the mountain heights of Israel will be their pasture. There they will lie down in a lush pasture, and they will feed on rich grass on the mountains of Israel.
I myself will feed my sheep and I myself will make them lie down, declares the Sovereign LORD.
I will seek the lost and bring back the strays; I will bandage the injured and strengthen the sick, but the fat and the strong I will destroy. I will feed them– with judgment!
“‘As for you, my sheep, this is what the Sovereign LORD says: Look, I am about to judge between one sheep and another, between rams and goats.
Is it not enough for you to feed on the good pasture, that you must trample the rest of your pastures with your feet? When you drink clean water, must you muddy the rest of the water by trampling it with your feet?
As for my sheep, they must eat what you trampled with your feet, and drink what you have muddied with your feet!
“‘Therefore, this is what the Sovereign LORD says to them: Look, I myself will judge between the fat sheep and the lean sheep.
Because you push with your side and your shoulder, and thrust your horns at all the weak sheep until you scatter them abroad,
I will save my sheep; they will no longer be prey. I will judge between one sheep and another.
I will set one shepherd over them, and he will feed them– namely, my servant David. He will feed them and will be their shepherd.
I, the LORD, will be their God, and my servant David will be prince among them; I, the LORD, have spoken!
“‘I will make a covenant of peace with them and will rid the land of wild beasts, so that they can live securely in the wilderness and even sleep in the woods.
I will turn them and the regions around my hill into a blessing. I will make showers come down in their season; they will be showers that bring blessing.
The trees of the field will yield their fruit and the earth will yield its crops. They will live securely on their land; they will know that I am the LORD, when I break the bars of their yoke and rescue them from the hand of those who enslaved them.
They will no longer be prey for the nations and the wild beasts will not devour them. They will live securely and no one will make them afraid.
I will prepare for them a healthy planting. They will no longer be victims of famine in the land and will no longer bear the insults of the nations.
Then they will know that I, the LORD their God, am with them, and that they are my people, the house of Israel, declares the Sovereign LORD.
And you, my sheep, the sheep of my pasture, are my people, and I am your God, declares the Sovereign LORD.’”
35
Prophecy Against Mount Seir The LORD’s message came to me:
“Son of man, turn toward Mount Seir, and prophesy against it.
Say to it,‘This is what the Sovereign LORD says:“‘Look, I am against you, Mount Seir; I will stretch out my hand against you and turn you into a desolate ruin.
I will lay waste your cities; and you will become desolate. Then you will know that I am the LORD!
“‘You have shown unrelenting hostility and poured the people of Israel onto the blades of a sword at the time of their calamity, at the time of their final punishment.
Therefore, as surely as I live, declares the Sovereign LORD, I will subject you to bloodshed, and bloodshed will pursue you. Since you did not hate bloodshed, bloodshed will pursue you.
I will turn Mount Seir into a desolate ruin; I will cut off from it the one who passes through or returns.
I will fill its mountains with its dead; on your hills and in your valleys and in all your ravines, those killed by the sword will fall.
I will turn you into a perpetual desolation, and your cities will not be inhabited. Then you will know that I am the LORD.
“‘You said,“These two nations, these two lands will be mine, and we will possess them,”– although the LORD was there–
therefore, as surely as I live, declares the Sovereign LORD, I will deal with you according to your anger, and according to your envy, by which you acted spitefully against them. I will reveal myself to them when I judge you.
Then you will know that I, the LORD, have heard all the insults you spoke against the mountains of Israel, saying,“They are desolate, they have been given to us for food.”
You exalted yourselves against me with your speech and hurled many insults against me– I have heard them all!
This is what the Sovereign LORD says: While the whole earth rejoices, I will turn you into a desolation.
As you rejoiced over the inheritance of the house of Israel because it was desolate, so will I deal with you– you will be desolate, Mount Seir, and all of Edom– all of it! Then they will know that I am the LORD.’”
36
Blessings on the Mountains of Israel“As for you, son of man, prophesy to the mountains of Israel, and say:‘O mountains of Israel, listen to the LORD’s message!
This is what the Sovereign LORD says: The enemy has spoken against you, saying“Aha!” and,“The ancient heights have become our property!”’
So prophesy and say:‘This is what the Sovereign LORD says: Surely because they have made you desolate and crushed you from all directions, so that you have become the property of the rest of the nations, and have become the subject of gossip and slander among the people,
therefore, O mountains of Israel, hear the word of the Sovereign LORD: This is what the Sovereign LORD says to the mountains and hills, the ravines and valleys, and to the desolate ruins and the abandoned cities that have become prey and an object of derision to the rest of the nations round about–
therefore this is what the Sovereign LORD says: Surely I have spoken in the fire of my zeal against the rest of the nations, and against all Edom, who with great joy and utter contempt have made my land their property and prey, because of its pasture.’
“Therefore prophesy concerning the land of Israel, and say to the mountains and hills, the ravines and valleys,‘This is what the Sovereign LORD says: Look, I have spoken in my zeal and in my anger, because you have endured the insults of the nations.
So this is what the Sovereign LORD says: I vow that the nations around you will endure insults as well.
“‘But you, mountains of Israel, will grow your branches, and bear your fruit for my people Israel; for they will arrive soon.
For indeed, I am on your side; I will turn to you, and you will be plowed and planted.
I will multiply your people– the whole house of Israel, all of it. The cities will be populated and the ruins rebuilt.
I will increase the number of people and animals on you; they will increase and be fruitful. I will cause you to be inhabited as in ancient times, and will do more good for you than at the beginning of your history. Then you will know that I am the LORD.
I will lead people, my people Israel, across you; they will possess you and you will become their inheritance. No longer will you bereave them of their children.
“‘This is what the Sovereign LORD says: Because they are saying to you,“You are a devourer of men, and bereave your nation of children,”
therefore you will no longer devour people and no longer bereave your nation of children, declares the Sovereign LORD.
I will no longer subject you to the nations’ insults; no longer will you bear the shame of the peoples, and no longer will you bereave your nation, declares the Sovereign LORD.’”
The LORD’s message came to me:
“Son of man, when the house of Israel was living on their own land, they defiled it by their behavior and their deeds. In my sight their behavior was like the uncleanness of a woman having her monthly period.
So I poured my anger on them because of the blood they shed on the land and because of the idols with which they defiled it.
I scattered them among the nations; they were dispersed throughout foreign countries. In accordance with their behavior and their deeds I judged them.
But when they arrived in the nations where they went, they profaned my holy name. It was said of them,‘These are the people of the LORD, yet they have departed from his land.’
I was concerned for my holy reputation which the house of Israel profaned among the nations where they went.
“Therefore say to the house of Israel,‘This is what the Sovereign LORD says: It is not for your sake that I am about to act, O house of Israel, but for the sake of my holy reputation which you profaned among the nations where you went.
I will magnify my great name that has been profaned among the nations, that you have profaned among them. The nations will know that I am the LORD, declares the Sovereign LORD, when I magnify myself among you in their sight.
“‘I will take you from the nations and gather you from all the countries; then I will bring you to your land.
I will sprinkle you with pure water and you will be clean from all your impurities. I will purify you from all your idols.
I will give you a new heart, and I will put a new spirit within you. I will remove the heart of stone from your body and give you a heart of flesh.
I will put my Spirit within you; I will take the initiative and you will obey my statutes and carefully observe my regulations.
Then you will live in the land I gave to your fathers; you will be my people, and I will be your God.
I will save you from all your uncleanness. I will call for the grain and multiply it; I will not bring a famine on you.
I will multiply the fruit of the trees and the produce of the fields, so that you will never again suffer the disgrace of famine among the nations.
Then you will remember your evil behavior and your deeds which were not good; you will loathe yourselves on account of your sins and your abominable deeds.
Understand that it is not for your sake I am about to act, declares the Sovereign LORD. Be ashamed and embarrassed by your behavior, O house of Israel.
“‘This is what the Sovereign LORD says: In the day I cleanse you from all your sins, I will populate the cities and the ruins will be rebuilt.
The desolate land will be plowed, instead of being desolate in the sight of everyone who passes by.
They will say,“This desolate land has become like the garden of Eden; the ruined, desolate, and destroyed cities are now fortified and inhabited.”
Then the nations which remain around you will know that I, the LORD, have rebuilt the ruins and replanted what was desolate. I, the LORD, have spoken– and I will do it!’
“This is what the Sovereign LORD says: I will allow the house of Israel to ask me to do this for them: I will multiply their people like sheep.
Like the sheep for offerings, like the sheep of Jerusalem during her appointed feasts, so will the ruined cities be filled with flocks of people. Then they will know that I am the LORD.”
37
The Valley of Dry Bones The hand of the LORD was on me, and he brought me out by the Spirit of the LORD and placed me in the midst of the valley, and it was full of bones.
He made me walk all around among them. I realized there were a great many bones in the valley and they were very dry.
He said to me,“Son of man, can these bones live?” I said to him,“Sovereign LORD, you know.”
Then he said to me,“Prophesy over these bones, and tell them:‘Dry bones, listen to the LORD’s message.
This is what the Sovereign LORD says to these bones: Look, I am about to infuse breath into you and you will live.
I will put tendons on you and muscles over you and will cover you with skin; I will put breath in you and you will live. Then you will know that I am the LORD.’”
So I prophesied as I was commanded. There was a sound when I prophesied– I heard a rattling, and the bones came together, bone to bone.
As I watched, I saw tendons on them, then muscles appeared, and skin covered over them from above, but there was no breath in them.
He said to me,“Prophesy to the breath,– prophesy, son of man– and say to the breath:‘This is what the Sovereign LORD says: Come from the four winds, O breath, and breathe on these corpses so that they may live.’”
So I prophesied as I was commanded, and the breath came into them; they lived and stood on their feet, an extremely great army.
Then he said to me,“Son of man, these bones are all the house of Israel. Look, they are saying,‘Our bones are dry, our hope has perished; we are cut off.’
Therefore prophesy, and tell them,‘This is what the Sovereign LORD says: Look, I am about to open your graves and will raise you from your graves, my people. I will bring you to the land of Israel.
Then you will know that I am the LORD, when I open your graves and raise you from your graves, my people.
I will place my breath in you and you will live; I will give you rest in your own land. Then you will know that I am the LORD– I have spoken and I will act, declares the LORD.’”
The LORD’s message came to me:
“As for you, son of man, take one branch, and write on it,‘For Judah, and for the Israelites associated with him.’ Then take another branch and write on it,‘For Joseph, the branch of Ephraim and all the house of Israel associated with him.’
Join them as one stick; they will be as one in your hand.
When your people say to you,‘Will you not tell us what these things mean?’
tell them,‘This is what the Sovereign LORD says: Look, I am about to take the branch of Joseph which is in the hand of Ephraim and the tribes of Israel associated with him, and I will place them on the stick of Judah, and make them into one stick– they will be one in my hand.’
The sticks you write on will be in your hand in front of them.
Then tell them,‘This is what the Sovereign LORD says: Look, I am about to take the Israelites from among the nations where they have gone. I will gather them from round about and bring them to their land.
I will make them one nation in the land, on the mountains of Israel, and one king will rule over them all. They will never again be two nations and never again be divided into two kingdoms.
They will not defile themselves with their idols, their detestable things, and all their rebellious deeds. I will save them from all their unfaithfulness by which they sinned. I will purify them; they will become my people and I will become their God.
“‘My servant David will be king over them; there will be one shepherd for all of them. They will follow my regulations and carefully observe my statutes.
They will live in the land I gave to my servant Jacob, in which your fathers lived; they will live in it– they and their children and their grandchildren forever. David my servant will be prince over them forever.
I will make a covenant of peace with them; it will be a perpetual covenant with them. I will establish them, increase their numbers, and place my sanctuary among them forever.
My dwelling place will be with them; I will be their God, and they will be my people.
Then, when my sanctuary is among them forever, the nations will know that I, the LORD, sanctify Israel.’”
38
A Prophecy Against Gog The LORD’s message came to me:
“Son of man, turn toward Gog, of the land of Magog, the chief prince of Meshech and Tubal. Prophesy against him
and say:‘This is what the Sovereign LORD says: Look, I am against you, Gog, chief prince of Meshech and Tubal.
I will turn you around, put hooks into your jaws, and bring you out with all your army, horses and horsemen, all of them fully armed, a great company with shields of different types, all of them armed with swords.
Persia, Ethiopia, and Put are with them, all of them with shields and helmets.
They are joined by Gomer with all its troops, and by Beth Togarmah from the remote parts of the north with all its troops– many peoples are with you.
“‘Be ready and stay ready, you and all your companies assembled around you, and be a guard for them.
After many days you will be summoned; in the latter years you will come to a land restored from the ravages of war, from many peoples gathered on the mountains of Israel that had long been in ruins. Its people were brought out from the peoples, and all of them will be living securely.
You will advance; you will come like a storm. You will be like a cloud covering the earth, you, all your troops, and the many other peoples with you.
“‘This is what the Sovereign LORD says: On that day thoughts will come into your mind, and you will devise an evil plan.
You will say,“I will invade a land of unwalled towns; I will advance against those living quietly in security– all of them living without walls and barred gates–
to loot and plunder, to attack the inhabited ruins and the people gathered from the nations, who are acquiring cattle and goods, who live at the center of the earth.”
Sheba and Dedan and the traders of Tarshish with all its young warriors will say to you,“Have you come to loot? Have you assembled your armies to plunder, to carry away silver and gold, to take away cattle and goods, to haul away a great amount of spoils?”’
“Therefore, prophesy, son of man, and say to Gog:‘This is what the Sovereign LORD says: On that day when my people Israel are living securely, you will take notice
and come from your place, from the remote parts of the north, you and many peoples with you, all of them riding on horses, a great company and a vast army.
You will advance against my people Israel like a cloud covering the earth. In the latter days I will bring you against my land so that the nations may acknowledge me, when before their eyes I magnify myself through you, O Gog.
“‘This is what the Sovereign LORD says: Are you the one of whom I spoke in former days by my servants the prophets of Israel, who prophesied in those days that I would bring you against them?
On that day, when Gog invades the land of Israel, declares the Sovereign LORD, my rage will mount up in my anger.
In my zeal, in the fire of my fury, I declare that on that day there will be a great earthquake in the land of Israel.
The fish of the sea, the birds of the sky, the wild beasts, all the things that creep on the ground, and all people who live on the face of the earth will shake at my presence. The mountains will topple, the cliffs will fall, and every wall will fall to the ground.
I will call for a sword to attack Gog on all my mountains, declares the Sovereign LORD; every man’s sword will be against his brother.
I will judge him with plague and bloodshed. I will rain down on him, his troops and the many peoples who are with him a torrential downpour, hailstones, fire, and brimstone.
I will exalt and magnify myself; I will reveal myself before many nations. Then they will know that I am the LORD.’
39
“As for you, son of man, prophesy against Gog, and say:‘This is what the Sovereign LORD says: Look, I am against you, O Gog, chief prince of Meshech and Tubal!
I will turn you around and drag you along; I will lead you up from the remotest parts of the north and bring you against the mountains of Israel.
I will knock your bow out of your left hand and make your arrows fall from your right hand.
You will fall dead on the mountains of Israel, you and all your troops and the people who are with you. I give you as food to every kind of bird and every wild beast.
You will fall dead in the open field; for I have spoken, declares the Sovereign LORD.
I will send fire on Magog and those who live securely in the coastlands; then they will know that I am the LORD.
“‘I will make my holy name known in the midst of my people Israel; I will not let my holy name be profaned anymore. Then the nations will know that I am the LORD, the Holy One of Israel.
Realize that it is coming and it will be done, declares the Sovereign LORD. It is the day I have spoken about.
“‘Then those who live in the cities of Israel will go out and use the weapons for kindling– the shields, bows and arrows, war clubs and spears– they will burn them for seven years.
They will not need to take wood from the field or cut down trees from the forests, because they will make fires with the weapons. They will take the loot from those who looted them and seize the plunder of those who plundered them, declares the Sovereign LORD.
“‘On that day I will assign Gog a grave in Israel. It will be the valley of those who travel east of the sea; it will block the way of the travelers. There they will bury Gog and all his horde; they will call it the valley of Hamon-Gog.
For seven months Israel will bury them, in order to cleanse the land.
All the people of the land will bury them, and it will be a memorial for them on the day I magnify myself, declares the Sovereign LORD.
They will designate men to scout continually through the land, burying those who remain on the surface of the ground, in order to cleanse it. They will search for seven full months.
When the scouts survey the land and see a human bone, they will place a sign by it, until those assigned to burial duty have buried it in the valley of Hamon-Gog.
(A city by the name of Hamonah will also be there.) They will cleanse the land.’
“As for you, son of man, this is what the Sovereign LORD says: Tell every kind of bird and every wild beast:‘Assemble and come! Gather from all around to my slaughter which I am going to make for you, a great slaughter on the mountains of Israel! You will eat flesh and drink blood.
You will eat the flesh of warriors and drink the blood of the princes of the earth– the rams, lambs, goats, and bulls, all of them fattened animals of Bashan.
You will eat fat until you are full, and drink blood until you are drunk, at my slaughter which I have made for you.
You will fill up at my table with horses and charioteers, with warriors and all the soldiers,’ declares the Sovereign LORD.
“I will display my majesty among the nations. All the nations will witness the judgment I have executed, and the power I have exhibited among them.
Then the house of Israel will know that I am the LORD their God, from that day forward.
The nations will know that the house of Israel went into exile due to their iniquity, for they were unfaithful to me. So I hid my face from them and handed them over to their enemies; all of them died by the sword.
According to their uncleanness and rebellion I have dealt with them, and I hid my face from them.
“Therefore this is what the Sovereign LORD says: Now I will restore the fortunes of Jacob, and I will have mercy on the entire house of Israel. I will be zealous for my holy name.
They will bear their shame for all their unfaithful acts against me, when they live securely on their land with no one to make them afraid.
When I have brought them back from the peoples and gathered them from the countries of their enemies, I will magnify myself among them in the sight of many nations.
Then they will know that I am the LORD their God, because I sent them into exile among the nations, and then gathered them into their own land. I will not leave any of them in exile any longer.
I will no longer hide my face from them, when I pour out my Spirit on the house of Israel, declares the Sovereign LORD.”
40
Vision of the New Temple In the twenty-fifth year of our exile, at the beginning of the year, on the tenth day of the month, in the fourteenth year after the city was struck down, on this very day, the hand of the LORD was on me, and he brought me there.
By means of divine visions he brought me to the land of Israel and placed me on a very high mountain, and on it was a structure like a city, to the south.
When he brought me there, I saw a man whose appearance was like bronze, with a linen cord and a measuring stick in his hand. He was standing in the gateway.
The man said to me,“Son of man, watch closely, listen carefully, and pay attention to everything I show you, for you have been brought here so that I can show it to you. Tell the house of Israel everything you see.”
I saw a wall all around the outside of the temple. In the man’s hand was a measuring stick 10½ feet long. He measured the thickness of the wall as 10½ feet, and its height as 10½ feet.
Then he went to the gate facing east. He climbed its steps and measured the threshold of the gate as 10½ feet deep.
The alcoves were 10½ feet long and 10½ feet wide; between the alcoves were 8¾ feet. The threshold of the gate by the porch of the gate facing inward was 10½ feet.
Then he measured the porch of the gate facing inward as 10½ feet.
He measured the porch of the gate as 14 feet, and its jambs as 3½ feet; the porch of the gate faced inward.
There were three alcoves on each side of the east gate; the three had the same measurement, and the jambs on either side had the same measurement.
He measured the width of the entrance of the gateway as 17½ feet, and the length of the gateway as 22¾ feet.
There was a barrier in front of the alcoves, 1¾ feet on either side; the alcoves were 10½ feet on either side.
He measured the gateway from the roof of one alcove to the roof of the other, a width of 43¾ feet from one entrance to the opposite one.
He measured the porch at 105 feet high; the gateway went all around to the jamb of the courtyard.
From the front of the entrance gate to the porch of the inner gate was 87½ feet.
There were closed windows toward the alcoves and toward their jambs within the gate all around, and likewise for the porches. There were windows all around the inside, and on each jamb were decorative palm trees.
Then he brought me to the outer court. I saw chambers there, and a pavement made for the court all around; thirty chambers faced the pavement.
The pavement was beside the gates, corresponding to the length of the gates; this was the lower pavement.
Then he measured the width from before the lower gate to the front of the exterior of the inner court as 175 feet on the east and on the north.
He measured the length and width of the gate of the outer court which faces north.
Its alcoves, three on each side, and its jambs and porches had the same measurement as the first gate; 87½ feet long and 43¾ feet wide.
Its windows, its porches, and its decorative palm trees had the same measurement as the gate which faced east. Seven steps led up to it, and its porch was in front of them.
Opposite the gate on the north and the east was a gate of the inner court; he measured the distance from gate to gate at 175 feet.
Then he led me toward the south. I saw a gate on the south. He measured its jambs and its porches; they had the same dimensions as the others.
There were windows all around it and its porches, like the windows of the others; 87½ feet long and 43¾ feet wide.
There were seven steps going up to it; its porches were in front of them. It had decorative palm trees on its jambs, one on either side.
The inner court had a gate toward the south; he measured it from gate to gate toward the south as 175 feet.
Then he brought me to the inner court by the south gate. He measured the south gate; it had the same dimensions as the others.
Its alcoves, its jambs, and its porches had the same dimensions as the others, and there were windows all around it and its porches; its length was 87½ feet and its width 43¾ feet.
There were porches all around, 43¾ feet long and 8¾ feet wide.
Its porches faced the outer court, and decorative palm trees were on its jambs, and its stairway had eight steps.
Then he brought me to the inner court on the east side. He measured the gate; it had the same dimensions as the others.
Its alcoves, its jambs, and its porches had the same dimensions as the others, and there were windows all around it and its porches; its length was 87½ feet and its width 43¾ feet.
Its porches faced the outer court, it had decorative palm trees on its jambs, and its stairway had eight steps.
Then he brought me to the north gate, and he measured it; it had the same dimensions as the others–
its alcoves, its jambs, and its porches. It had windows all around it; its length was 87½ feet and its width 43¾ feet.
Its jambs faced the outer court, and it had decorative palm trees on its jambs, on either side, and its stairway had eight steps.
There was a chamber with its door by the porch of the gate; there they washed the burnt offering.
In the porch of the gate were two tables on either side on which to slaughter the burnt offering, the sin offering, and the guilt offering.
On the outside of the porch as one goes up at the entrance of the north gate were two tables, and on the other side of the porch of the gate were two tables.
Four tables were on each side of the gate, eight tables on which the sacrifices were to be slaughtered.
The four tables for the burnt offering were of carved stone, 32 inches long, 32 inches wide, and 21 inches high. They would put the instruments which they used to slaughter the burnt offering and the sacrifice on them.
There were hooks three inches long, fastened in the house all around, and on the tables was the flesh of the offering.
On the outside of the inner gate were chambers for the singers of the inner court, one at the side of the north gate facing south, and the other at the side of the south gate facing north.
He said to me,“This chamber which faces south is for the priests who keep charge of the temple,
and the chamber which faces north is for the priests who keep charge of the altar. These are the descendants of Zadok, from the descendants of Levi, who may approach the LORD to minister to him.”
He measured the court as a square 175 feet long and 175 feet wide; the altar was in front of the temple.
Then he brought me to the porch of the temple and measured the jambs of the porch as 8¾ feet on either side, and the width of the gate was 24½ feet and the sides were 5¼ feet on each side.
The length of the porch was 35 feet and the width 19¼ feet; steps led up to it, and there were pillars beside the jambs on either side.
41
The Inner Temple Then he brought me to the outer sanctuary, and measured the jambs; the jambs were 10½ feet wide on each side.
The width of the entrance was 17½ feet, and the sides of the entrance were 8¾ feet on each side. He measured the length of the outer sanctuary as 70 feet, and its width as 35 feet.
Then he went into the inner sanctuary and measured the jambs of the entrance as 3½ feet, the entrance as 10½ feet, and the width of the entrance as 12¼ feet.
Then he measured its length as 35 feet, and its width as 35 feet, before the outer sanctuary. He said to me,“This is the most holy place.”
Then he measured the wall of the temple as 10½ feet, and the width of the side chambers as 7 feet, all around the temple.
The side chambers were in three stories, one above the other, thirty in each story. There were offsets in the wall all around to serve as supports for the side chambers, so that the supports were not in the wall of the temple.
The side chambers surrounding the temple were wider at each successive story; for the structure surrounding the temple went up story by story all around the temple. For this reason the width of the temple increased as it went up, and one went up from the lowest story to the highest by the way of the middle story.
I saw that the temple had a raised platform all around; the foundations of the side chambers were a full measuring stick of 10½ feet high.
The width of the outer wall of the side chambers was 8¾ feet, and the open area between the side chambers of the temple
and the chambers of the court was 35 feet in width all around the temple on every side.
There were entrances from the side chambers toward the open area, one entrance toward the north, and another entrance toward the south; the width of the open area was 8¾ feet all around.
The building that was facing the temple courtyard at the west side was 122½ feet wide; the wall of the building was 8¾ feet thick all around, and its length 157½ feet.
Then he measured the temple as 175 feet long, the courtyard of the temple and the building and its walls as 175 feet long,
and also the width of the front of the temple and the courtyard on the east as 175 feet.
Then he measured the length of the building facing the courtyard at the rear of the temple, with its galleries on either side as 175 feet. The interior of the outer sanctuary and the porch of the court,
as well as the thresholds, narrow windows and galleries all around on three sides facing the threshold were paneled with wood all around, from the ground up to the windows(now the windows were covered),
to the space above the entrance, to the inner room, and on the outside, and on all the walls in the inner room and outside, by measurement.
It was made with cherubim and decorative palm trees, with a palm tree between each cherub. Each cherub had two faces:
a human face toward the palm tree on one side and a lion’s face toward the palm tree on the other side. They were carved on the whole temple all around;
from the ground to the area above the entrance, cherubim and decorative palm trees were carved on the wall of the outer sanctuary.
The doorposts of the outer sanctuary were square. In front of the sanctuary one doorpost looked just like the other.
The altar was of wood, 5¼ feet high, with its length 3½ feet; its corners, its length, and its walls were of wood. He said to me,“This is the table that is before the LORD.”
The outer sanctuary and the inner sanctuary each had a double door.
Each of the doors had two leaves, two swinging leaves; two leaves for one door and two leaves for the other.
On the doors of the outer sanctuary were carved cherubim and palm trees, like those carved on the walls, and there was a canopy of wood on the front of the outside porch.
There were narrow windows and decorative palm trees on either side of the side walls of the porch; this is what the side chambers of the temple and the canopies were like.
42
Chambers for the Temple Then he led me out to the outer court, toward the north, and brought me to the chamber which was opposite the courtyard and opposite the building on the north.
Its length was 175 feet on the north side, and its width 87½ feet.
Opposite the 35 feet that belonged to the inner court, and opposite the pavement which belonged to the outer court, gallery faced gallery in the three stories.
In front of the chambers was a walkway on the inner side, 17½ feet wide at a distance of 1¾ feet, and their entrances were on the north.
Now the upper chambers were narrower, because the galleries took more space from them than from the lower and middle chambers of the building.
For they were in three stories and had no pillars like the pillars of the courts; therefore the upper chambers were set back from the ground more than the lower and middle ones.
As for the outer wall by the side of the chambers, toward the outer court facing the chambers, it was 87½ feet long.
For the chambers on the outer court were 87½ feet long, while those facing the temple were 175 feet long.
Below these chambers was a passage on the east side as one enters from the outer court.
At the beginning of the wall of the court toward the south, facing the courtyard and the building, were chambers
with a passage in front of them. They looked like the chambers on the north. Of the same length and width, and all their exits according to their arrangements and entrances
were the chambers which were toward the south. There was an opening at the head of the passage, the passage in front of the corresponding wall toward the east when one enters.
Then he said to me,“The north chambers and the south chambers which face the courtyard are holy chambers where the priests who approach the LORD will eat the most holy offerings. There they will place the most holy offerings– the grain offering, the sin offering, and the guilt offering, because the place is holy.
When the priests enter, then they will not go out from the sanctuary to the outer court without taking off their garments in which they minister, for these are holy; they will put on other garments, then they will go near the places where the people are.”
Now when he had finished measuring the interior of the temple, he led me out by the gate which faces east and measured all around.
He measured the east side with the measuring stick as 875 feet by the measuring stick.
He measured the north side as 875 feet by the measuring stick.
He measured the south side as 875 feet by the measuring stick.
He turned to the west side and measured 875 feet by the measuring stick.
He measured it on all four sides. It had a wall around it, 875 feet long and 875 feet wide, to separate the holy and common places.
43
The Glory Returns to the Temple Then he brought me to the gate that faced toward the east.
I saw the glory of the God of Israel coming from the east; the sound was like that of rushing water; and the earth radiated his glory.
It was like the vision I saw when he came to destroy the city, and the vision I saw by the Kebar River. I threw myself face down.
The glory of the LORD came into the temple by way of the gate that faces east.
Then a wind lifted me up and brought me to the inner court; I watched the glory of the LORD filling the temple.
I heard someone speaking to me from the temple, while the man was standing beside me.
He said to me:“Son of man, this is the place of my throne and the place for the soles of my feet, where I will live among the people of Israel forever. The house of Israel will no longer profane my holy name, neither they nor their kings, by their spiritual prostitution or by the pillars of their kings set up when they die.
When they placed their threshold by my threshold and their doorpost by my doorpost, with only the wall between me and them, they profaned my holy name by the abominable deeds they committed. So I consumed them in my anger.
Now they must put away their spiritual prostitution and the pillars of their kings far from me, and then I will live among them forever.
“As for you, son of man, describe the temple to the house of Israel, so that they will be ashamed of their sins and measure the pattern.
When they are ashamed of all that they have done, make known to them the design of the temple, its pattern, its exits and entrances, and its whole design– all its statutes, its entire design, and all its laws; write it all down in their sight, so that they may observe its entire design and all its statutes and do them.
“This is the law of the temple: The entire area on top of the mountain all around will be most holy. Indeed, this is the law of the temple.
The Altar“And these are the measurements of the altar: Its base is 1¾ feet high, and 1¾ feet wide, and its border nine inches on its edge. This is to be the height of the altar.
From the base of the ground to the lower ledge is 3½ feet, and the width 1¾ feet; and from the smaller ledge to the larger ledge, 7 feet, and the width 1¾ feet;
and the altar hearth, 7 feet, and from the altar hearth four horns projecting upward.
Now the altar hearth is a perfect square, 21 feet long and 21 feet wide.
The ledge is 24½ feet long and 24½ feet wide on four sides; the border around it is 10½ inches, and its surrounding base 1¾ feet. Its steps face east.”
Then he said to me:“Son of man, this is what the Sovereign LORD says: These are the statutes of the altar: On the day it is built to offer up burnt offerings on it and to sprinkle blood on it,
you will give a young bull for a sin offering to the Levitical priests who are descended from Zadok, who approach me to minister to me, declares the Sovereign LORD.
You will take some of its blood, and place it on the four horns of the altar, on the four corners of the ledge, and on the border all around; you will purify it and make atonement for it.
You will also take the bull for the sin offering, and it will be burned in the appointed place in the temple, outside the sanctuary.
“On the second day, you will offer a male goat without blemish for a sin offering. They will purify the altar just as they purified it with the bull.
When you have finished purifying it, you will offer an unblemished young bull and an unblemished ram from the flock.
You will present them before the LORD, and the priests will scatter salt on them and offer them up as a burnt offering to the LORD.
“For seven days you will provide every day a goat for a sin offering; a young bull and a ram from the flock, both without blemish, will be provided.
For seven days they will make atonement for the altar and cleanse it, so they will consecrate it.
When the prescribed period is over, on the eighth day and thereafter the priests will offer up on the altar your burnt offerings and your peace offerings; I will accept you, declares the Sovereign LORD.”
44
The Closed Gate Then he brought me back by way of the outer gate of the sanctuary which faces east, but it was shut.
The LORD said to me:“This gate will be shut; it will not be opened, and no one will enter by it. For the LORD, the God of Israel, has entered by it; therefore it will remain shut.
Only the prince may sit in it to eat a sacrificial meal before the LORD; he will enter by way of the porch of the gate and will go out by the same way.”
Then he brought me by way of the north gate to the front of the temple. As I watched, I noticed the glory of the LORD filling the LORD’s temple, and I threw myself face down.
The LORD said to me:“Son of man, pay attention, watch closely and listen carefully to everything I tell you concerning all the statutes of the LORD’s house and all its laws. Pay attention to the entrances to the temple with all the exits of the sanctuary.
Say to the rebellious, to the house of Israel,‘This is what the Sovereign LORD says: Enough of all your abominable practices, O house of Israel!
When you bring foreigners, those uncircumcised in heart and in flesh, into my sanctuary, you desecrate it– even my house– when you offer my food, the fat and the blood. You have broken my covenant by all your abominable practices.
You have not kept charge of my holy things, but you have assigned foreigners to keep charge of my sanctuary for you.
This is what the Sovereign LORD says: No foreigner, who is uncircumcised in heart and flesh among all the foreigners who are among the people of Israel, will enter into my sanctuary.
“‘But the Levites who went far from me, straying off from me after their idols when Israel went astray, will be responsible for their sin.
Yet they will be ministers in my sanctuary, having oversight at the gates of the temple, and serving the temple. They will slaughter the burnt offerings and the sacrifices for the people, and they will stand before them to minister to them.
Because they used to minister to them before their idols, and became a sinful obstacle to the house of Israel, consequently I have made a vow concerning them, declares the Sovereign LORD, that they will be responsible for their sin.
They will not come near me to serve me as priest, nor will they come near any of my holy things, the things which are most sacred. They will bear the shame of the abominable deeds they have committed.
Yet I will appoint them to keep charge of the temple, all of its service and all that will be done in it.
The Levitical Priests“‘But the Levitical priests, the descendants of Zadok who kept the charge of my sanctuary when the people of Israel went astray from me, will approach me to minister to me; they will stand before me to offer me the fat and the blood, declares the Sovereign LORD.
They will enter my sanctuary, and approach my table to minister to me; they will keep my charge.
“‘When they enter the gates of the inner court, they must wear linen garments; they must not have any wool on them when they minister in the inner gates of the court and in the temple.
Linen turbans will be on their heads and linen undergarments will be around their waists; they must not bind themselves with anything that causes sweat.
When they go out to the outer court to the people, they must remove the garments they were ministering in, and place them in the holy chambers; they must put on other garments so that they will not transmit holiness to the people with their garments.
“‘They must not shave their heads nor let their hair grow long; they must only trim their heads.
No priest may drink wine when he enters the inner court.
They must not marry a widow or a divorcee, but they may marry a virgin from the house of Israel or a widow who is a priest’s widow.
Moreover, they will teach my people the difference between the holy and the common, and show them how to distinguish between the ceremonially unclean and the clean.
“‘In a controversy they will act as judges; they will judge according to my ordinances. They will keep my laws and my statutes regarding all my appointed festivals and will observe my Sabbaths.
“‘They must not come near a dead person or they will be defiled; however, for father, mother, son, daughter, brother or unmarried sister, they may defile themselves.
After a priest has become ceremonially clean, they must count off a period of seven days for him.
On the day he enters the sanctuary, into the inner court to serve in the sanctuary, he must offer his sin offering, declares the Sovereign LORD.
“‘This will be their inheritance: I am their inheritance, and you must give them no property in Israel; I am their property.
They may eat the grain offering, the sin offering, and the guilt offering, and every devoted thing in Israel will be theirs.
The first of all the first fruits and all contributions of any kind will be for the priests; you will also give to the priest the first portion of your dough, so that a blessing may rest on your house.
The priests will not eat any bird or animal that has died a natural death or was torn to pieces by a wild animal.
45
The Lord’s Portion of the Land“‘When you allot the land as an inheritance, you will offer an allotment to the LORD, a holy portion from the land; the length will be eight and a quarter miles and the width three and one-third miles. This entire area will be holy.
Of this area a square 875 feet by 875 feet will be designated for the sanctuary, with 87½ feet set aside for its open space round about.
From this measured area you will measure a length of eight and a quarter miles and a width of three and one-third miles; in it will be the sanctuary, the most holy place.
It will be a holy portion of the land; it will be for the priests, the ministers of the sanctuary who approach the LORD to minister to him. It will be a place for their houses and a holy place for the sanctuary.
An area eight and a quarter miles in length and three and one-third miles in width will be for the Levites, who minister at the temple, as the place for the cities in which they will live.
“‘Alongside the portion set apart as the holy allotment, you will allot for the city an area one and two-thirds miles wide and eight and a quarter miles long; it will be for the whole house of Israel.
“‘For the prince there will be land on both sides of the holy allotment and the allotted city, alongside the holy allotment and the allotted city, on the west side and on the east side; it will be comparable in length to one of the portions, from the west border to the east border
of the land. This will be his property in Israel. My princes will no longer oppress my people, but the land will be allotted to the house of Israel according to their tribes.
“‘This is what the Sovereign LORD says: Enough, you princes of Israel! Put away violence and destruction, and do what is just and right. Put an end to your evictions of my people, declares the Sovereign LORD.
You must use just balances, a just dry measure(an ephah), and a just liquid measure(a bath).
The dry and liquid measures will be the same, the bath will contain a tenth of a homer, and the ephah a tenth of a homer; the homer will be the standard measure.
The shekel will be twenty gerahs. Sixty shekels will be a mina for you.
“‘This is the offering you must offer: a sixth of an ephah from a homer of wheat; a sixth of an ephah from a homer of barley,
and as the prescribed portion of olive oil, one tenth of a bath from each cor(which is ten baths or a homer, for ten baths make a homer);
and one sheep from each flock of two hundred, from the watered places of Israel, for a grain offering, burnt offering, and peace offering, to make atonement for them, declares the Sovereign LORD.
All the people of the land will contribute to this offering for the prince of Israel.
It will be the duty of the prince to provide the burnt offerings, the grain offering, and the drink offering at festivals, on the new moons and Sabbaths, at all the appointed feasts of the house of Israel; he will provide the sin offering, the grain offering, the burnt offering, and the peace offerings to make atonement for the house of Israel.
“‘This is what the Sovereign LORD says: In the first month, on the first day of the month, you must take an unblemished young bull and purify the sanctuary.
The priest will take some of the blood of the sin offering and place it on the doorpost of the temple, on the four corners of the ledge of the altar, and on the doorpost of the gate of the inner court.
This is what you must do on the seventh day of the month for anyone who sins inadvertently or through ignorance; so you will make atonement for the temple.
“‘In the first month, on the fourteenth day of the month, you will celebrate the Passover, and for the seven days of the festival bread made without yeast will be eaten.
On that day the prince will provide for himself and for all the people of the land a bull for a sin offering.
And during the seven days of the feast he will provide as a burnt offering to the LORD seven bulls and seven rams, all without blemish, on each of the seven days, and a male goat daily for a sin offering.
He will provide as a grain offering an ephah for each bull, an ephah for each ram, and a gallon of olive oil for each ephah of grain.
In the seventh month, on the fifteenth day of the month, at the feast, he will make the same provisions for the sin offering, burnt offering, and grain offering, and for the olive oil, for the seven days.
46
The Prince’s Offerings“‘This is what the Sovereign LORD says: The gate of the inner court that faces east will be closed six working days, but on the Sabbath day it will be opened and on the day of the new moon it will be opened.
The prince will enter by way of the porch of the gate from the outside, and will stand by the doorpost of the gate. The priests will provide his burnt offering and his peace offerings, and he will bow down at the threshold of the gate and then go out. But the gate will not be closed until evening.
The people of the land will bow down at the entrance of that gate before the LORD on the Sabbaths and on the new moons.
The burnt offering which the prince will offer to the LORD on the Sabbath day will be six unblemished lambs and one unblemished ram.
The grain offering will be an ephah with the ram, and the grain offering with the lambs will be as much as he is able to give, and a gallon of olive oil with an ephah.
On the day of the new moon he will offer an unblemished young bull, and six lambs and a ram, all without blemish.
He will provide a grain offering: an ephah with the bull and an ephah with the ram, and with the lambs as much as he wishes, and a gallon of olive oil with each ephah of grain.
When the prince enters, he will come by way of the porch of the gate and will go out the same way.
“‘When the people of the land come before the LORD at the appointed feasts, whoever enters by way of the north gate to worship will go out by way of the south gate; whoever enters by way of the south gate will go out by way of the north gate. No one will return by way of the gate they entered but will go out straight ahead.
When they come in, the prince will come in with them, and when they go out, he will go out.
“‘At the festivals and at the appointed feasts the grain offering will be an ephah with the bull and an ephah with the ram, and with the lambs as much as one is able, and a gallon of olive oil with each ephah of grain.
When the prince provides a freewill offering, a burnt offering, or peace offerings as a voluntary offering to the LORD, the gate facing east will be opened for him, and he will provide his burnt offering and his peace offerings just as he did on the Sabbath. Then he will go out, and the gate will be closed after he goes out.
“‘You will provide a lamb a year old without blemish for a burnt offering daily to the LORD; morning by morning he will provide it.
And you will provide a grain offering with it morning by morning, a sixth of an ephah, and a third of a gallon of olive oil to moisten the choice flour, as a grain offering to the LORD; this is a perpetual statute.
Thus they will provide the lamb, the grain offering, and the olive oil morning by morning, as a perpetual burnt offering.
“‘This is what the Sovereign LORD says: If the prince should give a gift to one of his sons as his inheritance, it will belong to his sons, it is their property by inheritance.
But if he gives a gift from his inheritance to one of his servants, it will be his until the year of liberty; then it will revert to the prince. His inheritance will only remain with his sons.
The prince will not take away any of the people’s inheritance by oppressively removing them from their property. He will give his sons an inheritance from his own possessions so that my people will not be scattered, each from his own property.’”
Then he brought me through the entrance, which was at the side of the gate, into the holy chambers for the priests which faced north. There I saw a place at the extreme western end.
He said to me,“This is the place where the priests will boil the guilt offering and the sin offering, and where they will bake the grain offering, so that they do not bring them out to the outer court to transmit holiness to the people.”
Then he brought me out to the outer court and led me past the four corners of the court, and I noticed that in every corner of the court there was a court.
In the four corners of the court were small courts, 70 feet in length and 52½ feet in width; the four were all the same size.
There was a row of masonry around each of the four courts, and places for boiling offerings were made under the rows all around.
Then he said to me,“These are the houses for boiling, where the ministers of the temple boil the sacrifices of the people.”
47
Water from the Temple Then he brought me back to the entrance of the temple. I noticed that water was flowing from under the threshold of the temple toward the east(for the temple faced east). The water was flowing down from under the right side of the temple, from south of the altar.
He led me out by way of the north gate and brought me around the outside of the outer gate that faces toward the east; I noticed that the water was trickling out from the south side.
When the man went out toward the east with a measuring line in his hand, he measured 1,750 feet, and then he led me through water, which was ankle deep.
Again he measured 1,750 feet and led me through the water, which was now knee deep. Once more he measured 1,750 feet and led me through the water, which was waist deep.
Again he measured 1,750 feet and it was a river I could not cross, for the water had risen; it was deep enough to swim in, a river that could not be crossed.
He said to me,“Son of man, have you seen this?” Then he led me back to the bank of the river.
When I had returned, I noticed a vast number of trees on the banks of the river, on both sides.
He said to me,“These waters go out toward the eastern region and flow down into the rift valley; when they enter the Dead Sea, where the sea is stagnant, the waters become fresh.
Every living creature which swarms where the river flows will live; there will be many fish, for these waters flow there. It will become fresh and everything will live where the river flows.
Fishermen will stand beside it; from En Gedi to En Eglaim they will spread nets. They will catch many kinds of fish, like the fish of the Great Sea.
But its swamps and its marshes will not become fresh; they will remain salty.
On both sides of the river’s banks, every kind of tree will grow for food. Their leaves will not wither nor will their fruit fail, but they will bear fruit every month, because their water source flows from the sanctuary. Their fruit will be for food and their leaves for healing.”
Boundaries for the Land This is what the Sovereign LORD says:“Here are the borders you will observe as you allot the land to the twelve tribes of Israel.(Joseph will have two portions.)
You must divide it equally just as I vowed to give it to your forefathers; this land will be assigned as your inheritance.
“This will be the border of the land: On the north side, from the Great Sea by way of Hethlon to the entrance of Zedad;
Hamath, Berothah, Sibraim, which is between the border of Damascus and the border of Hamath, as far as Hazer-hattikon, which is on the border of Hauran.
The border will run from the sea to Hazar-enan, at the border of Damascus, and on the north is the border of Hamath. This is the north side.
On the east side, between Hauran and Damascus, and between Gilead and the land of Israel, will be the Jordan. You will measure from the border to the eastern sea. This is the east side.
On the south side it will run from Tamar to the waters of Meribath Kadesh, the river, to the Great Sea. This is the south side.
On the west side the Great Sea will be the boundary to a point opposite Lebo Hamath. This is the west side.
“This is how you will divide this land for yourselves among the tribes of Israel.
You must allot it as an inheritance among yourselves and for the resident foreigners who live among you, who have fathered sons among you. You must treat them as native-born among the people of Israel; they will be allotted an inheritance with you among the tribes of Israel.
In whatever tribe the resident foreigner lives, there you will give him his inheritance,” declares the Sovereign LORD.
48
The Tribal Portions“These are the names of the tribes: From the northern end beside the road of Hethlon to Lebo Hamath, as far as Hazar-enan(which is on the border of Damascus, toward the north beside Hamath), extending from the east side to the west, Dan will have one portion.
Next to the border of Dan, from the east side to the west side, Asher will have one portion.
Next to the border of Asher from the east side to the west side, Naphtali will have one portion.
Next to the border of Naphtali from the east side to the west side, Manasseh will have one portion.
Next to the border of Manasseh from the east side to the west side, Ephraim will have one portion.
Next to the border of Ephraim from the east side to the west side, Reuben will have one portion.
Next to the border of Reuben from the east side to the west side, Judah will have one portion.
“Next to the border of Judah from the east side to the west side will be the allotment you must set apart. It is to be eight and a quarter miles wide, and the same length as one of the tribal portions, from the east side to the west side; the sanctuary will be in the middle of it.
The allotment you set apart to the LORD will be eight and a quarter miles in length and three and one-third miles in width.
These will be the allotments for the holy portion: for the priests, toward the north eight and a quarter miles in length, toward the west three and one-third miles in width, toward the east three and one-third miles in width, and toward the south eight and a quarter miles in length; the sanctuary of the LORD will be in the middle.
This will be for the priests who are set apart from the descendants of Zadok who kept my charge and did not go astray when the people of Israel strayed off, like the Levites did.
It will be their portion from the allotment of the land, a most holy place, next to the border of the Levites.
“Alongside the border of the priests, the Levites will have an allotment eight and a quarter miles in length and three and one-third miles in width. The whole length will be eight and a quarter miles and the width three and one-third miles.
They must not sell or exchange any of it; they must not transfer this choice portion of land, for it is set apart to the LORD.
“The remainder, one and two-thirds miles in width and eight and a quarter miles in length, will be for common use by the city, for houses and for open space. The city will be in the middle of it;
these will be its measurements: The north side will be one and one-half miles, the south side one and one-half miles, the east side one and one-half miles, and the west side one and one-half miles.
The city will have open spaces: On the north there will be 437½ feet, on the south 437½ feet, on the east 437½ feet, and on the west 437½ feet.
The remainder of the length alongside the holy allotment will be three and one-third miles to the east and three and one-third miles toward the west, and it will be beside the holy allotment. Its produce will be for food for the workers of the city.
The workers of the city from all the tribes of Israel will cultivate it.
The whole allotment will be eight and a quarter miles square, you must set apart the holy allotment with the possession of the city.
“The rest, on both sides of the holy allotment and the property of the city, will belong to the prince. Extending from the eight and a quarter miles of the holy allotment to the east border, and westward from the eight and a quarter miles to the west border, alongside the portions, it will belong to the prince. The holy allotment and the sanctuary of the temple will be in the middle of it.
The property of the Levites and of the city will be in the middle of that which belongs to the prince. The portion between the border of Judah and the border of Benjamin will be for the prince.
“As for the rest of the tribes: From the east side to the west side, Benjamin will have one portion.
Next to the border of Benjamin, from the east side to the west side, Simeon will have one portion.
Next to the border of Simeon, from the east side to the west side, Issachar will have one portion.
Next to the border of Issachar, from the east side to the west side, Zebulun will have one portion.
Next to the border of Zebulun, from the east side to the west side, Gad will have one portion.
Next to the border of Gad, at the south side, the border will run from Tamar to the waters of Meribath Kadesh, to the Stream of Egypt and on to the Great Sea.
This is the land which you will allot to the tribes of Israel, and these are their portions, declares the Sovereign LORD.
“These are the exits of the city: On the north side, one and one-half miles by measure,
the gates of the city will be named for the tribes of Israel; there will be three gates to the north: one gate for Reuben, one gate for Judah, and one gate for Levi.
On the east side, one and one-half miles in length, there will be three gates: one gate for Joseph, one gate for Benjamin, and one gate for Dan.
On the south side, one and one-half miles by measure, there will be three gates: one gate for Simeon, one gate for Issachar, and one gate for Zebulun.
On the west side, one and one-half miles in length, there will be three gates: one gate for Gad, one gate for Asher, and one gate for Naphtali.
The circumference of the city will be six miles. The name of the city from that day forward will be:‘The LORD Is There.’”