- New Vietnamese Bible 2014Nhã CaNHà CANhã CaNhãNHà CAGiới ThiệuNhã Ca là sách bao gồm một số bài thơ tình cảm, hầu hết theo thể thi ca đối đáp giữa một người nam với một thiếu nữ hay ngược lại. Nhiều bản dịch gọi sách này là Bài Ca của Sa-lô-môn theo đề tựa tiếng Hê-bơ-rơ.Những bài ca này thường được những người Do Thái giải nghĩa như là hình ảnh nói lên mối liên quan giữa Đức Chúa Trời và dân Ngài. Những tín hữu Cơ Đốc giải nghĩa chúng như hình ảnh nói lên mối tương giao giữa Chúa Cứu Thế và Hội Thánh Ngài.Bố Cục1. Bài ca thứ nhất 1:1–2:72. Bài ca thứ hai 2:8–3:53. Bài ca thứ ba 3:6–5:14. Bài ca thứ tư 5:2–6:35. Bài ca thứ năm 6:4–8:46. Bài ca thứ sáu 8:5-14Bài ca tuyệt tác,1:1 Nt: “bài ca trong các bài ca”; đây là cách ngôn ngữ Hy-bá diễn tả dạng so sánh cao nhất của Sa-lô-môn.Tình Yêu Ngọt Hơn RượuNgười nữƯớc gì chàng hôn tôi với nụ hôn từ miệng chàng!Thật vậy, tình anh ngọt hơn rượu!Dầu thơm của anh tỏa mùi thơm ngào ngạt,Người anh1:3 Nt: danh tiếng anh thơm như dầu thơm tuôn tràn;Thảo nào các thiếu nữ yêu anh.Xin kéo em theo với anh! Nào, chúng mình cùng chạy!Vua đã đưa tôi vào phòng ngự.Bạn hữuNào, chúng mình hãy hân hoan vui mừng vì anh,Chúng mình hãy ca ngợi tình anh ngon hơn rượu.Người nữCác thiếu nữ yêu anh thật phải lắm.Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem,Da tôi đen giòn, nhưng tôi đẹp.Đen như các trại Kê-đa,Và đẹp như màn trướng của vua Sa-lô-môn.Xin đừng nhìn tôi chằm chặp vì da tôi ngăm đen,Mặt trời đã đốt cháy da tôi.Các anh tôi đã giận tôi,Phân công tôi chăm sóc vườn nho.Còn vườn nho của riêng tôi, tôi lại chẳng chăm sóc.Đối Thoại Giữa Hai Người Yêu NhauNgười nữAnh yêu dấu của lòng em, xin cho em biết anh chăn cừu ở đâu,Anh cho chúng nghỉ trưa nơi nào,Kẻo người ta gặp em đi lang thang1:7 Nt: “kẻo em phải giống như người nữ trùm kín mặt”; một số học giả và các bản KT Công Giáo, NAB, NJV đọc theo Syn, Syr, La-tinh, và A-ra-ma-ít: “đi lang thang.”Gần bầy súc vật của các bạn anh.Người namNày cô em xinh đẹp nhất trong các thiếu nữ, nếu em không biết,Hãy noi theo dấu chân đàn cừu,Và chăn đàn dê con của em,Gần bên trại các người chăn.Em yêu dấu của anh,1:9 Nt: Bạn tình/bạn lòng của anh anh ví emNhư ngựa cái kéo xe Pha-ra-ôn.Đôi má em duyên dáng, vòng hoa tai,Cổ em xinh xắn, xâu chuỗi hạt.Chúng mình sẽ làm cho emNhững chiếc vòng vàng nhận hạt bạc.Người nữTrong khi vua ngự bàn ăn,Dầu cam tòng của tôi tỏa mùi thơm ngát.Người yêu tôi, đối với tôi, là túi nhỏ đựng trầm hương1:13 Sách Nhã Ca nói đến nhiều loại cây thơm, cỏ lạ đặc biệt từ Ấn Độ, Trung Đông, và Ai-cập mà người Việt chúng ta không biết và không có tên tương đương. Từ môr (tiếng Anh là myrrh), Kinh Thánh bản 1926 thường dịch là “một dược”Nằm giữa ngực tôi.Người yêu tôi, đối với tôi, là chùm hoa phụng tiênTrong vườn nho Ên-ghê-đi.1:14 Ên-ghê-đi (có nghĩa là “suối dê con”) là một ốc đảo trong sa mạc Giu-đê, bên bờ phía tây Biển ChếtNgười namÔi, em đẹp biết bao, em yêu dấu của anh!Ôi, em đẹp biết bao,Với đôi mắt bồ câu!Người nữÔi, anh thật đẹp trai, anh yêu của em!Anh phong nhã vô cùng!Giường của chúng mình thật xanh tươi.Xà nhà của chúng mình là cây hương nam,Trần nhà là cây khắc diệp.Em là hoa thủy tiên2:1 Các bản dịch cũ thường dịch là “hoa hồng/tường vi”. Thật ra đây là một loài hoa dại mọc rất nhiều trong đồng bằng Sa-rôn vào đầu mùa xuân, giống như hoa nghệ tây (crocus) hoặc thủy tiên (daffodil/narcissus) trong cánh đồng Sa-rôn,Là hoa huệ nơi những thung lũng sâu.Người namEm yêu dấu của anh giữa vòng các thiếu nữKhác nào hoa huệ2:2 Nt: Hy-bá sô-sa-na mượn từ gốc Ai-cập, chỉ hoa sen hoặc hoa súng, màu trắng hoặc màu xanh dương giữa đám gai góc.Người nữNgười yêu của em giữa các thanh niênKhác nào cây táo giữa đám cây rừng.Em thích ngồi dưới bóng mát của chàng,Và trái của chàng ngọt lịm nơi miệng em.Chàng đưa tôi vào phòng yến tiệc,Và phủ lên tôi lá cờ của ái tình.Xin dùng bánh nho khô thêm sức cho tôi,Xin dùng trái táo tẩm bổ tôi,Vì tôi mắc bệnh ái tình.Tay trái người luồn dưới đầu tôi,Tay phải người ôm sát tôi.Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các cô,Nhân danh đàn linh dương và nai cái đồng hoang,Xin chớ khuấy động, chớ đánh thức tình yêu,Cho đến khi tình yêu được thỏa nguyện.Người Nữ Hồi Tưởng Lại Cuộc Viếng Thăm Của Người YêuNgười NữNghe này: Người yêu tôi!Kìa, chàng đang đến,Nhảy qua các núi,Phóng qua các đồi!Người yêu tôi khác nào linh dương, hoặc nai tơ.Kìa, chàng dừng lại sau vách nhà chúng tôi,Nhìn chăm qua cửa sổ,Ngó ngang qua mắt cáo.2:9 Khung những thanh gỗ hoặc sắt đan cắt nhau, chừa những ô trống giữa các đường xiênNgười yêu tôi mời gọi tôi:2:10 Nt: đáp lời và nói với tôiNgười namEm yêu dấu của anh, người đẹp của anh,Hãy chỗi dậy và đến!Xem kìa, mùa đông đã qua,Mưa đã dứt hạt, đi khỏi rồi.Hoa nở rộ khắp đất,Mùa ca hát đã đến,Tiếng chim gáy hótVang khắp quê mình.Vả trên cây đổi màu sắp chín,Nho trổ nụ hương thơm ngào ngạt.Em yêu dấu của anh, người đẹp của anh.Hãy chỗi dậy và đến!Bồ câu của anh nơi hốc đá,Nơi sâu kín của vách đá,Cho anh ngắm nhìn mặt em,Cho anh nghe tiếng em,Vì tiếng em dịu dàng,Và mặt em xinh đẹp.Người nữHãy bắt giúp chúng tôi những con chồn,Những con chồn nhỏPhá hại vườn nho,Vì vườn nho chúng tôi đang trổ hoa.Người yêu tôi thuộc về tôi, và tôi thuộc về chàng.Chàng vui thỏa2:16 Động từ Hy-bá ra-a có hai nghĩa: 1) ăn cỏ; hiểu rộng ra là “ăn uống vui thỏa”. 2) chăn bầy, cho bầy súc vật ăn cỏ giữa khóm hoa sen.Khi gió chiều hiu hiu thổi,2:17 Nt: “ngày thổi” Theo Sáng 3:8, “gió ban ngày” là gió chiềuVà bóng chiều trải dài trốn chạy,2:17 Nt: “bóng chạy trốn” nghĩa là bóng chiều trải dài ra và trốn mất trong bóng đêmAnh yêu dấu của em, xin anh trở về,Giống như linh dươngHoặc nai tơTrên dẫy núi Xẻ Đôi.2:17 Hoặc núi “Bê-the.” Các học giả chưa biết rõ núi này ở đâu, có người cho là núi Bít-tia, cách Giê-ru-sa-lem khoảng 10km về phía tây namTưởng Nhớ Người Yêu Khi Xa VắngNgười nữNằm trên giường ban đêm,Tôi tìm người mà lòng tôi yêu mến.Tôi tìm chàng mà không gặp.(Tôi tự nhủ:)“Tôi sẽ dậy, đi vòng khắp thành nhiều lần,Rảo qua các đường phố và các quảng trường,Để tìm người mà lòng tôi yêu mến.”Tôi tìm chàng mà không gặp.Những người canh gác đi tuần vòng quanh thànhBắt gặp tôi.“Các ông có thấy người mà lòng tôi yêu mến không?”Tôi vừa đi khỏi họ chẳng bao xa,Chợt gặp ngay người mà lòng tôi yêu mến.Tôi ôm chặt lấy chàng, không chịu buông chàng ra,Cho đến khi tôi đưa chàng về nhà mẹ tôi,Về phòng của người đã thai nghén tôi.Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các cô,Nhân danh đàn linh dương và nai cái đồng hoang,Xin chớ khuấy động, chớ đánh thức tình yêu,Cho đến khi tình yêu được thỏa nguyện.Đám Cưới “Vua Sa-lô-môn”3:6 Có thể người nữ hồi tưởng lại ngày cưới của mình, và ví chồng mình như vua Sa-lô-mônAi kia từ sa mạc đi lên,Tựa cột khói,Thơm ngát một dược và nhũ hương,Cùng mọi thứ phấn thơm mua từ xa?3:6 Nt: Phấn thơm mua từ xa, phấn thơm của người buôn bánXem kìa, kiệu vua Sa-lô-môn!Sáu mươi dũng sĩ vây quanh kiệu,Thuộc hàng dũng sĩ của Y-sơ-ra-ên.Mọi người đều thạo cầm gươm,Đánh giặc giỏi,Gươm đeo sẵn bên hông,Phòng khi ban đêm gặp nguy hiểm.Vua Sa-lô-môn đặt làm kiệu cho chính mìnhBằng gỗ quý từ rừng Li-ban.3:9 Nt: gỗ Li-banVua làm kiệu có trụ dát bạc,Lưng kiệu mạ vàng,Chỗ ngồi màu đỏ tía.Bên trong kiệu dệt các phong cảnh yêu đương.Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, hãy ra đây!Các thiếu nữ Si-ôn, hãy ngắm xem!Vua Sa-lô-môn đội mão triều mẹ vua đội cho vua,Trong ngày cưới của vua,Trong ngày vui của vua.Cuộc Đối Thoại Giữa Hai Người Yêu NhauNgười namEm yêu dấu, ôi, em xinh đẹp quá,Em xinh đẹp vô cùng!Đôi mắt bồ câu của em lóng lánh bên trong mạng che mặt.Tóc em khác nào đàn dêChạy cuồn cuộn xuống triền núi Ga-la-át.Răng em khác nào đàn cừu sắp hớt lông,Vừa tắm rửa xong đi lên,Cả thảy đi đều từng cặp,Không thiếu một con nào.Môi em như sợi chỉ điều,Miệng em duyên dáng làm sao.Má em như quả lựu xẻ đôiBên trong khăn mạng che.Cổ em như tháp Đa-vítXây có tầng có lớp.Hàng ngàn khiên thuẫn treo nơi đó,Toàn là mộc che thân của bậc dũng sĩ.Ngực em như cặp nai tơ,Con sinh đôi của linh dương,Thỏa vui ăn giữa khóm hoa huệ.Khi gió chiều hiu hiu thổi,Và bóng chiều trải dài trốn chạy,Anh sẽ đi lên núi một dược,Đến đồi nhũ hương.Em yêu dấu, toàn thân em xinh đẹp,Không gợn chút tì vết.Hỡi cô dâu, hãy đến với anh từ rặng núi Li-ban,Từ núi Li-ban hãy đến với anh!Hãy xuống từ đỉnh núi A-ma-na,Từ đỉnh Sa-nia và Hẹt-môn!Hãy rời khỏi4:8 Thêm vào cho rõ nghĩa những hang sư tử,Những núi đầy beo.Ôi em của anh, cô dâu, em đã cướp mất lòng anh,Em đã cướp mất lòng anhVới một cái liếc mắt,Với một hạt châu nơi vòng cổ của em.Ôi em của anh, cô dâu, tình em đẹp làm sao!Tình em thật ngọt hơn rượu!Dầu của em tỏa hương thơm hơn tất cả mọi loài cây thơm.Ôi cô dâu, môi em ứa giọt mật!Mật ong và sữa đọng dưới lưỡi em.Quần áo em tỏa hương thơm khác nào hương thơm của rừng núi Li-ban.Em của anh, cô dâu, là vườn đóng kín,Là vườn4:12 Đọc theo một số bản cổ Hy-bá, LXX, Syr, La-tinh khóa chặt, là suối niêm phong.Các chồi của em là vườn thạch lựu,Với các loại trái cây ngon nhất,Hoa phụng tiên và cây cam tùng,Cam tùng và nghệ,Xương bồ và quế,Cùng mọi loại cây nhũ hương,Một dược và lô hội,Cùng mọi loài cây thơm nhất.Em là suối nước trong vườn,Là giếng nước tươi mát,4:15 Nt: “nước sống”, nghĩa là nước tươi mát chẩy liên tục, khác với nước ao tù ứ đọngTuôn tràn từ dẫy núi Li-ban.Hỡi gió bắc, hãy nổi dậy!Hỡi gió nam, hãy thổi đến!Hãy thổi vào vườn của ta,Cho hương thơm bay tỏa ra!Người nữƯớc gì người yêu tôi vào trong vườn chàng,Và ăn các loại trái cây ngon nhất!Người namEm của anh, cô dâu, anh đã vào trong vườn anh!Anh hái một dược và các loài cây thơm của anh,Anh ăn cả tàng cùng với mật ong của anh,Anh uống cả rượu lẫn sữa của anh!(Bạn bè, khách dự tiệc)Hỡi các bạn, hãy ăn!Hãy uống, hãy say sưa trong tình yêu!Đối Thoại Giữa Người Nữ Và Các Thiếu Nữ Giê-ru-sa-lemNgười nữTôi ngủ, nhưng lòng tôi thao thức.Nghe này; người yêu tôi gõ cửa!Người nam“Mở cửa cho anh, em của anh, em yêu dấu của anh,Bồ câu của anh, em toàn mỹ của anh!Vì đầu anh đẫm sương móc,Mái tóc anh thấm giọt sương đêm.”Người nữ“Em đã cởi áo ra,Lẽ nào mặc áo lại?Em đã rửa chân rồi,Lẽ nào làm lấm lại?”Người yêu tôi luồn tay qua lỗ cửa,Lòng dạ tôi rạo rực vì chàng.Tôi chỗi dậy để mở cửa cho người yêu tôi,Đôi tay tôi rịn một dược,Các ngón tay tôi rỏ một dược chảy ròngTrên cả chốt then.Tôi mở cửa cho người yêu tôi,Nhưng người yêu tôi đã quay đi khỏi rồi.Tôi điếng người khi chàng bỏ đi.Tôi tìm chàng nhưng không gặp,Tôi gọi chàng, nhưng chàng không đáp lại.Những người canh gác đi tuần vòng quanh thànhBắt gặp tôi,Họ đánh đập tôi, gây thương tích cho tôi.Những người canh gác tường thành lột luôn cả áo choàng tôi.Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các cô,Nếu các cô gặp người yêu tôi,Các cô sẽ nói gì với chàng?Xin nhắn giúp rằng tôi mắc bệnh tương tư.Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lemNgười yêu cô có gì hơn người,Hỡi người đẹp nhất trong các thiếu nữ?Người yêu cô có gì hơn người,Để cô phải nài xin chúng em như vậy?Người nữNgười yêu tôi sáng rỡ mặt mày, đỏ da thắm thịt,5:10 Nt: người yêu tôi sáng và đỏNổi bật giữa muôn người.Đầu chàng là vàng tinh ròng;Mái tóc chàng, những cành chà là đen như quạ.Đôi mắt chàng khác nàoBồ câu bên suối nước.Răng chàng tắm trong sữa,Mọc đều đầy đủ.5:12 Nt: không có từ “răng”Đôi má chàng như luống rau thơm,Tỏa hương thơm ngát.5:13 Nt: tháp hương liệuMôi chàng là hoa huệỨa một dược chảy ròng.Cánh tay chàng, những vòng vàngNhận ngọc Tạt-sít.5:14 Tạt-sít là một địa danh trong vùng Địa Trung Hải, nơi có nhiều ngọc, đá quýThân chàng,5:14 Nt: bụng chàng một khối ngà bóng nhẵn nhụi,Cẩn ngọc xanh.Chân chàng, những cột thạch cao tuyết hoaDựng trên đế vàng ròng.Tướng mạo chàng như dẫy núi Li-ban,Chọn lọc như cây hương nam.Miệng chàng ngọt dịu,Toàn người chàng đáng yêu.Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem,Người yêu tôi là thể ấy, đấy là người tôi yêu quý.Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lemNgười yêu cô đi đâu,Hỡi người đẹp nhất trong số người nữ?Người yêu cô quay qua hướng nào,Để chúng tôi cùng tìm giúp cô?Người nữNgười yêu tôi đi xuống vườn chàng,Đến các luống rau thơm,Thỏa vui ăn trong vườn,Và hái hoa huệ.Tôi thuộc về người yêu tôi,Và người yêu tôi thuộc về tôi,Chàng ăn thỏa vui giữa khóm hoa huệ.Ca Ngợi Vẻ Đẹp Độc Đáo Của Người NữNgười namEm yêu dấu của anh, em xinh đẹp như thành Thiệt-sa,Duyên dáng như thành Giê-ru-sa-lem,Đáng sợ như các vì sao.6:4 Nt: “Đáng sợ như các vật thấy được”Quay mắt đi, đừng nhìn anh nữa,Vì mắt em làm anh bối rối.Tóc em khác nào đàn dê,Chạy cuồn cuộn xuống triền núi Ga-la-át.Răng em như đàn chiên cái,Vừa tắm rửa xong đi lên.Cả thảy đi đều từng cặp,Không thiếu một con nào.Má em như quả lựu xẻ đôiBên trong khăn mạng che.Sáu mươi hoàng hậu,Tám mươi cung phi,Và vô số nữ tì.Nhưng bồ câu của anh, em toàn mỹ của anh, có một không hai!Nàng chỉ có một không hai đối với mẹ nàng,Nàng rực rỡ hơn nhiều so với người sinh đẻ nàng.Các nữ tỳ thấy nàng đều xưng nàng có phước,Các hoàng hậu và cung phi đều ca ngợi nàng:Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem“Người nữ kia là ai, lộ ra như hừng đông,Đẹp như mặt trăng, sáng rực như mặt trời,Dễ sợ như các vì sao?”Người namAnh xuống vườn hạnh đào,Ngắm nhìn chồi xanh trong trũng,Xem thử nho có nẩy lộc,Và thạch lựu có trổ hoa!Người nữEm chưa nhận ra,Hồn em đã sa vào xe của nhà quyền quý.Dân làngHãy quay về, hãy quay về, hỡi cô Su-la-mít!6:13 Su-la-mít có thể là tên riêng, có nghĩa “trọn lành, bình an”; hoặc chỉ người đàn bà từ làng Su-nem (Giôs 19:18)Hãy quay về, hãy về, cho chúng tôi ngắm nhìn cô!Người namSao các người lại muốn ngắm nhìn cô Su-la-mítNhư thể nhìn điệu múa của hai đội quân?Sự Kết Hợp Giữa Hai Người Yêu NhauNgười namĐôi chân em mang dép đẹp làm sao,Hỡi cô gái nhà quyền quý!Vòng đùi em khác nào vòng trang sức,Công trình của nghệ sĩ tài ba!Rốn em, một cái chén tròn,Không được thiếu rượu pha thơm ngon!7:2 “Rượu pha” là rượu pha trộn với nước hoặc các loại gia vị, hương liệu, hoặc với một loại rượu nào khácBụng em, một đống lúa mì,Có hoa huệ bao quanh.Ngực em như cặp nai tơ,Con sinh đôi của linh dương.Cổ em như tháp ngà.Đôi mắt em là hồ nước tại Hết-bôn,Bên cổng Bát-Ra-bim.Mũi em như tháp núi Li-banNhìn xuống thành Đa-mách.Đầu em như núi Cạt-mên,Tóc em xõa dài màu tía,Vua mê mẩn giam cầm trong suối tóc.Ôi, em xinh đẹp, em duyên dáng làm sao!Em yêu dấu, khiến lòng người vui thỏa!Này, vóc dáng em tựa thân cây,Ngực em như chùm chà là.Anh tự nhủ: “Ta phải trèo lên cây,Bám vào các tầu có chùm chà là.Ngực em sẽ như những chùm nho,Và hơi thở em thơm như quả táo.Miệng em như rượu hảo hạng.Người nữChảy nhẹ nhàng cho người em yêu,Tràn qua môi những người say ngủ.”7:9 Dịch theo LXX, Syr, Vg: môi và răng emTôi thuộc về người yêu tôi,Và chàng khao khát tôi tha thiết.7:10 Nt: dục vọng chàng hướng về tôiNào, anh yêu dấu, ta hãy ra ngoài đồng,Ngủ đêm bên các chùm hoa phụng tiên.7:11 Hy-bá cô-phe cũng có nghĩa “thôn xóm.”Ta hãy sớm ra thăm các vườn nho,Xem thử nho có nảy lộc,Nụ có nở,Thạch lựu có trổ hoa.Tại đó em sẽ yêu anh tha thiết.Táo tình yêu7:13 KT 1926 dịch là “trái phong già.” KT tiếng Pháp dịch là “táo tình yêu.” xông mùi thơm ngát;Tại nơi ngõ ra vào của ta có đủ mọi thứ trái cây ngon nhất,Cả mới lẫn cũ, mà em đã dành riêng cho anh,Anh yêu dấu của em!Ước gì anh là anh ruột của em,Cùng bú vú mẹ em!Để khi gặp anh ngoài đường,Em có thể hôn anhMà không bị khinh chê.Em sẽ dẫn anh,Đưa anh về tận nhà mẹ em,Anh sẽ dạy dỗ em,Em sẽ mời anh uống rượu pha vị thơm ngon,Uống nước cốt thạch lựu của em.Tay trái chàng luồn dưới đầu tôi,Tay phải chàng ôm sát tôi.Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các cô,Xin chớ khuấy động, chớ đánh thức tình yêu,Cho đến khi tình yêu được thỏa nguyện!Kết LuậnCác thiếu nữ Giê-ru-sa-lemAi kia từ sa mạc đi lên,Tựa mình vào người yêu của nàng?Người nữDưới cây táo, em đã gợi tình yêu anh dậy;Nơi ấy, mẹ anh đã thụ thai anh,Nơi ấy, người sinh ra anh đã chuyển bụng quặn thắt.8:5 Syr sửa dấu phụ âm, dịch hai dòng này như là lời nói của người namXin đặt em như chiếc ấn trong lòng anh,Như con dấu nơi cánh tay anh.Vì tình yêu mạnh như Sự Chết,Sự ghen tuông khắc nghiệt như Âm Phủ.Mũi tên của tình yêu là mũi tên lửa,Ngọn lửa từ CHÚA.8:6 Có bản dịch là: “ngọn lửa mạnh nhất”, hoặc “sét đánh”Nước lũ không thể dập tắt tình yêu,Sông sâu cũng không thể nhận chìm.Ví có người nào đem gia tài mình đổi lấy tình yêu,Cũng sẽ bị khinh chê thậm tệ.Người nữ lặp lại lời các anh nói về mìnhChúng tôi có một cô em gái,Em còn nhỏ, chưa có ngực.Chúng tôi phải làm gì cho em gái chúng tôi,Người ta dạm hỏi?Nếu em là bức tường thành,Chúng tôi sẽ xây tháp bạc trên tường.Nếu em là cánh cửa,Chúng tôi sẽ đóng chắc cửa bằng ván hương nam.Người nữEm là bức tường thành,Ngực em khác nào những ngọn tháp.Vì thế, trước mắt chàng,Em là người tìm được bình an.8:10 Ctd: “em là người mang lại bình an.”Người namVua Sa-lô-môn có một vườn nho ở Ba-anh Ha-môn.Vua giao vườn cho người canh giữ.Người nào thu hoa lợi vườnPhải trả cho vua ngàn miếng bạc.Vườn nho của tôi, dành cho riêng tôi.Vua Sa-lô-môn, ngàn miếng bạc về phần vua,Còn hai trăm cho người canh giữ hoa màu.Hỡi em đang ở trong vườn,Bạn bè đang lắng nghe!Cho anh nghe tiếng em!Người nữAnh yêu dấu, trốn đi anh,Giống như linh dươngHoặc nai tơTrên núi đồi hương thơm.